Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 157 - Chương 157 - Hủ Mộc 2

Chương 157 - Hủ Mộc 2
Chương 157 - Hủ Mộc 2

- Xem ra, tu sĩ Ngự Thú cũng rất nghèo, đại khái gia sản đều nện ở trên người linh sủng...

Phương Tịch hơi xúc động.

Kỳ thật thực lực của Miêu Đông kia không kém, cho dù gặp phải Luyện Khí tầng bảy, dựa vào linh sủng phối hợp cũng có thể đọ sức.

Đáng tiếc đụng phải hồ ly như hắn, từng bước một bị đẩy vào cạm bẫy.

Khí tức võ đạo ở Đại Lương không giống Thể Tu ở Nam Hoang, rất dễ dàng bị bỏ qua, vừa vặn trở thành lá bài tẩy của Phương Tịch.

Hắn nhìn về phía mấy cái thẻ ngọc và cuốn sách, lật xem từng cái.

- Địa Lý Chí của Vạn Đảo Hồ? Thứ tốt...

- Kim Thủy Công? Thích hợp tu sĩ linh căn Lim Thủy? Kim Thủy tương sinh, tựa hồ tốt hơn hàng thông thường một chút?

- Phong Cảnh Chí của Huyền quốc? Ta đã xem qua...

Phương Tịch nhìn mấy chiếc thẻ ngọc, vẫn không phát hiện truyền thừa ngự thú, không khỏi thất vọng.

Cũng may hắn không phải người vạn sự đều muốn tận thiện tận mỹ, lại tùy ý mở mấy quyển sách:

- Ngẫu nhiên đạt được trứng Bích Huyết Xà, lấy tên Thanh nhi, lấy Bách Hương, Mộc linh dịch... Phối hợp bột phấn linh thạch, điều chế thành linh dịch ngâm... Một tháng thoát xác...

- Tháng hai, Thủy Lão Nha tham ăn, ngậm về một chuỗi Hương Lý Quả, từ bỏ Thanh Ngọc Lý, phạt ba ngày không được ăn...

...

Ở trên trang sách ố vàng, thình lình ghi chép kinh nghiệm nuôi nấng ba con linh sủng của Miêu Đông!

Đây là một quyển nhật ký ngự thú!

- Tuy không có truyền thừa, nhưng pháp môn chăn nuôi ba loại linh thú, phần lớn đều ở trong này... Có thể tập hợp thành một môn truyền thừa không trọn vẹn?

Phương Tịch sờ cằm, lại cảm thấy không thiệt thòi.

...

Sau nửa tháng.

Phương Tịch cẩn thận ở trong thành trấn của phàm nhân trốn mấy ngày, thay đổi mấy nơi, cuối cùng lấy khuôn mặt của Phương Tịch đi tới lối vào Bảo Chu Phường Thị.

- Vị tiên sư đại nhân này, cần dẫn đường không?

Lại một đám dân bản địa xông tới, Mạc Thanh Y cũng ở trong đó, tựa hồ căn bản không biết Miêu Đông xảy ra chuyện.

- Bao nhiêu linh thạch?

Phương Tịch ra vẻ ngây ngô, mặc pháp bào màu xanh có mảnh vá, vừa nhìn liền biết không có tiền.

- Một ngày chỉ một viên linh tinh!

- Quá đắt, không muốn không muốn!

Nghe đến đó, Phương Tịch lập tức lắc đầu, tự mình chui vào trong phường thị.

- Ai... Xem ra vị tiên sư này trong túi ngượng ngùng, hôm nay không có mối làm ăn rồi.

Rất nhiều người dẫn đường ai thán.

...

Trong phường thị, một phòng trà.

Phương Tịch đi tới nơi này, trước đó Mạc Thanh Y giới thiệu là nơi giao lưu tin tức.

Sau khi vào phòng trà, Phương Tịch gọi một bình linh trà, nhìn trong chén trà bốc lên sương trắng, không khỏingơ ngác thất thần.

Trong nước trà, từng mảng từng mảng lá trà tỏa ra linh quang, hóa thành từng con cá nhỏ năm màu, đang nô đùa truy đuổi.

- Linh trà này ẩn chứa linh khí bình thường, chủ quán chỉ có thể nỗ lực ở trên mùi vị cùng sự mới mẻ...

Bây giờ Phương Tịch đã vượt xa quá khứ, cẩn thận kiểm tra một phen, xác thực không có vấn đề gì, liền nhấp một ngụm.

Một con cá nhỏ màu đen biến mất không thấy, khuấy động đến cá nhỏ khác tới lui tuần tra càng nhanh.

Đúng lúc này, chỉ nghe bàn nam nữ ở bên cạnh nói:

- Gần đây phường thị không yên ổn... Có người nói đã mất tích mấy vị đạo hữu. Đại khái lại là Khấu Thị Song Hung làm.

- Huynh đệ Khấu gia kia vốn có ba người, sau đó không biết làm sao chết một người, hơn nữa không sống được ở Thanh Trúc Sơn, chạy đến nơi đây dằn vặt chúng ta, quả thật đáng ghét!

Một đại hán mặt tím tựa hồ biết chút nội tình, phẫn hận nói.

Phương Tịch nghe xong, phản ứng đầu tiên là... “Sẽ không phải tìm ta báo thù chứ?

Bất quá hắn rất nhanh phục hồi tinh thần, lão tam Khấu gia là Tư Đồ Thanh Thanh giết, Tư Đồ Thanh Thanh cũng chỉ biết mình được một Thể Tu xa lạ cứu, có quan hệ gì tới linh nông nhỏ yếu như hắn?

- Nhưng tốt nhất không nên quang minh chính đại lấy ra Kim Giao Kiếm, còn có ba cái túi trữ vật kia...

- Vừa vặn, ta thiết lập cho Phương Tịch là quỷ nghèo, pháp khí cũng chuẩn bị đổi về Thanh Hòa Kiếm...

Phương Tịch suy nghĩ một chút, phát hiện thân phận này không có kẽ hở, liền cúi đầu, tùy ý uống trà.

Một ngày nghe không ít bát quái, thêm nước suối mấy lần, mãi đến khi cá nhỏ trong chén trà trở nên mơ hồ.

Lúc này Phương Tịch mới đứng dậy, đi tới trước mặt một lão giả đạo bào.

Lão giả tóc hoa râm, râu dê tỉa cẩn thận, hai mắt lấp lánh hữu thần.

Nhìn thấy Phương Tịch lại, nhất thời cười nói:

- Vị đạo hữu này muốn hỏi vấn đề gì? Tại hạ đối với các con đường bí ẩn trong phường thị, thậm chí tin tức Vạn Đảo Hồ, vẫn tính khá linh thông.

Vị lão đạo này là một “mật thám”, bất quá biết bí ẩn khẳng định vượt xa phàm nhân như Mạc Thanh Y.

Bởi vậy cần thu phí.

- Ta biết quy củ, đi phòng riêng, gọi một bình Thanh Minh Mạn Vũ tốt nhất!

Phương Tịch gật đầu, cùng lão đạo đi tới phòng riêng.

Sau khi tiến vào, tiếng nói ở ngoại giới nhất thời bị ngăn cách, hiển nhiên là có cấm chế cách âm.

Phòng riêng như vậy, sử dụng một lần ít nhất cần một viên linh thạch.

Nhưng Phương Tịch gọi Thanh Minh Mạn Vũ, phát hiện chỉ là trà cho phàm nhân, khóe miệng nhất thời giật giật.

Bình Luận (0)
Comment