Dù sao hắn mới là Phản Hư sơ kỳ, trước đó lại là kiếm tu, nhưng phi kiếm bị bẻ gãy, xem như nguyên khí tổn thương nặng nề.
Cho dù hắn tốn mấy trăm năm dưỡng thương, lại chế luyện một thanh Ứng Long Nhận, nhưng dù sao nhận này mới luyện thành gần đây, thời gian bồi dưỡng không dài, còn xa mới bằng được thanh phi kiếm trước đó.
Nếu thanh kiếm khí hắn đeo trên lưng trước đó vẫn còn, hắn tuyệt đối sẽ không rơi xuống hạ phong!
Cũng may, Quảng Thiên Kiếm không chỉ có một mình.
Chu đại chưởng sự thấy thế, vội vàng vỗ một cái vào gáy, trên thiên linh có ánh sáng lóe lên, hiện ra một tòa bảo tháp màu tím.
Bảo tháp này sáng lên, tám góc rủ xuống, mặt ngoài khắc vô số mật chú của Phạn văn.
Từ trên bảo tháp hiện ra một chùm hào quang màu vàng, nói chiếu tới nơi nào, sấm sét đều biến mất.
Dù sao Chu đại chưởng sự cũng là tu sĩ Phản Hư trung kỳ có tu vi thâm hậu, hắn vừa ra tay đã khiến con Ma Giao hai đầu kia cảm giác được áp lực cực lớn.
- Đúng vậy, nên giết tọa kỵ này trước để tránh chậm trễ sẽ sinh ra biến cố!
Phương Tịch thì thào một tiếng, cũng ra tay.
Chẳng qua hắn vẫn nhớ kỹ thân phận của mình là Phù Sư, chỉ tiện tay ném ra mấy chục tờ phù lục cấp năm.
Tuy mỗi tờ đều chỉ tương đương với một đòn của tu sĩ Hóa Thần, nhưng một hơi ném ra nhiều như vậy, cũng khiến cho con Ma Giao hai đầu kia giật mình hoảng sợ.
- Chém!
Dù sao Quảng Thiên Kiếm đã từng là kiếm tu, tâm cao khí ngạo. Hắn nhìn thấy hai vị đạo hữu đã ngăn chặn con Ma Giao này, không khỏi đám vào ngực và phun ra một ngụm tinh huyết.
Ứng Long Nhận nhận được một ngụm tinh huyết trộn lẫn pháp lực này, lập tức ầm một tiếng, khí tức tăng vọt.
Nó hóa thành một cự nhận màu trắng chém hết sấm sét còn sót lại, thậm chí lóe lên, đi tới trên đỉnh đầu của con Ma Giao hai đầu và chém xuống!
- Gào gào!
Con Ma Giao này gào thét một tiếng, bỗng nhiên có một quầng sáng kỳ lạ bao phủ toàn thân nó, cơ thể nó tách ra làm đôi, chủ động tránh một đao này.
Tiếp theo, tiếng sấm nổ mạnh chợt nổi lên!
Theo tiếng gió chợt nổi lên, một con Ma Giao màu xanh đi tới bên cạnh Quảng Thiên Kiếm, con Giao Long màu xanh giơ trảo giống như Vân Long giơ vuốt.
Quảng Thiên Kiếm bất ngờ không kịp đề phòng, chỉ có thể miễn cưỡng phát động một màn ánh sáng phòng ngự màu trắng.
Xoẹt xoẹt!
Màn ánh sáng màu trắng lõm xuống tới một độ cong nguy hiểm, sau đó lập tức vỡ nát, một trảo của con Giao Long màu xanh đặt ở giữa ngực của Quảng Thiên Kiếm.
Vị tu sĩ này vừa mới dưỡng thương xong, gương mặt lập tức trắng bệch. Từ khiếu huyệt trên toàn thân không ngừng bắn ra kiếm khí, giống như hóa thành một con nhím.
Cho dù là vậy, ngực hắn vẫn lõm xuống một mảng, không ngừng bay ngược về phía sau!
Mà trong lúc Quảng Thiên Kiếm bị tập kích!
Theo lôi quang lóe lên, trước mặt Phương Tịch cũng hiện ra một con Giao Long màu tím. Nó nhe nanh múa vuốt, há miệng rồng. Một lôi quang màu tím to bằng miệng chén lại lao mạnh tới!
Trong tay Phương Tịch lóe lên một phù lục ánh sáng màu bạc, đó chính là Tiểu Hư Không Na Di Phù!
Ánh sáng lóe lên, toàn thân hắn giống như thuấn di, xuất hiện ở cách đó hơn mười dặm.
- Trình độ hư không của đạo hữu quả thật cao minh.
Chu đại quản sự nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi thật lòng khen ngợi.
Một khi thi triển ra Tiểu Hư Không Na Di Phù, đáng lẽ phải có hiệu quả ngẫu nhiên truyền tống tới ngoài vạn dặm, rất khó khống chế.
Nhưng nó ở trong tay Phù lão lại có thể trở thành phù lục thuấn di, khả năng khống chế phương hướng và khoảng cách này đủ để thấy rõ trình độ hư không của Phù lão rất tinh thâm, còn vượt qua dự đoán ban đầu của hắn.
- Yêu thú này không ngờ có thiên phú thần thông là phân thân?
Phương Tịch nhìn con Giao Long một xanh một tím đang khống chế Phong Độn và Lôi Độn kia, không khỏi cảm thấy hứng thú hơn.
Con Giao Long hai đầu này không ngờ có thể tách ra thành hai cá thể khác nhau, đồng thời màu sắc mảnh vảy cũng thay đổi, hình như mỗi con đều có sở trường về một loại trong phong lôi.
Đồng thời khí tức cũng không giảm xuống nhiều, bỗng chốc tương đương với hai con Giao Long cấp sáu hạ phẩm, lực chiến đấu quả thật tăng lên gấp bội!
- Yêu thú biến dị quả nhiên có thiên phú thần thông sắc bén... bất luận bắt con Giao Long này về luyện khí hay luyện đan, chắc hẳn đều có thể hiệu quả không tầm thường.
Chu đại chưởng sự cũng thì thào một tiếng, khiến hào quang của bảo tháp màu vàng bảo vệ toàn thân.
Độn pháp của con Giao Long Phong Lôi này quá sắc bén, hắn không dám nói mình có thể làm tốt hơn Quảng Thiên Kiếm và Phù lão.
- Hừ, ta chỉ nhất thời sơ suất thôi. Bây giờ, con Giao Long này đã để lộ hết con át chủ bài, ba người chúng ta đánh chắc, nhất định có thể lột da rút gân nó!
Quảng Thiên Kiếm ngoắc tay, thanh Ứng Long Nhận kia lập tức vòng lại bảo vệ toàn thân, trên gương mặt tái nhợt thoáng lộ vẻ ngoan độc.