Nếu có thể làm cho Phúc Lộc Thọ Tam Tài Đại Trận trong ý tưởng xuất hiện, vậy gần như là tiêu chuẩn tiên trận! Cũng chính là trận pháp cấp chín thật sự!
Về phần phương diện phù lục, hắn mua được các loại truyền thừa phù lục cao cấp, bây giờ cũng vững vàng tiến vào cấp sáu.
Sau khi trải qua nhiều lần thử, Phương Tịch miễn cưỡng lợi dụng kỹ thuật chạm khắc thu nhỏ để khắc một vài trận pháp loại nhỏ lên phù lục của bản thân.
Từ đó về sau, hắn lấy ra một tấm phù lục chính là một trận pháp!
Tờ phù lục trận pháp Phạm Môn này chính là thứ hắn làm đắc ý nhất.
Đáng tiếc chế luyện loại phù này lục không chỉ tiêu hao rất cao, uy năng cũng còn xa mới bằng được bản chính.
Bởi vậy chỉ có thể sử dụng tạm thời và đột nhiên tập kích.
Ngược lại, hắn từ trong phương pháp phù trận suy diễn ra một khía cạnh khác, mượn vô số phù lục bày trận xem là thành công lớn, khiến Phương Tịch nhìn thấy một con đường khác.
Cái gọi là phương pháp phù lục bày trận không phải tập hợp lực của đại trận ở trên một tờ giấy phù, mà là dùng giấy phù gánh vác hiệu quả của dụng cụ bày trận.
Lúc sử dụng số lượng lớn giấy phù dùng một lần ném ra, lập tức thành trận!
Mặc dù là trận pháp dùng một lần nhưng uy năng gần như có thể trực tiếp đuổi kịp nguyên bản!
Trong đó còn có rất nhiều chi tiết cần cân nhắc.
Bây giờ nhìn thấy Yêu Nguyệt Tiên Thành coi tiền như rác, hắn tất nhiên phải cố gắng bảo sổ.
“Cũng không đúng, ta vì Yêu Nguyệt Tiên Thành cứu nhiều tu sĩ Phản Hư, còn có nguyên liệu quan trọng như vậy, ta đòi chút tiên ngọc lại tính là gì? Sau khi trở về, ta ra phải sức báo sổ!”
Nhân lúc Kiều lão quái bị kìm chế bởi gió bão do hai phù trận tự nổ gây ra, Phương Tịch đã dẫn theo đám người Xích Tùng Tử và Thạch Tiên Tử đi tới bên trận pháp màu xanh.
Trong tay hắn có ánh sáng chớp động, ba pháp bảo hình cái dùi hiện ra.
- Lên!
Phương Tịch dùng một tay bấm quyết, một tờ Phá Trận Trùy bay ra.
Nó giống như sấm sét ép lại, đâm mạnh vào trong sương mù xanh, mặt ngoài có tia điện màu vàng lập lòe.
Xoẹt!
Vô số tia điện nổ tung, đánh thủng một lỗ lớn trên trận pháp sương mù.
Phương Tịch không hề do dự, tiến vào trong đó, lại có một Phá Trận Trùy bay lên.
Lần này là một ánh sáng năm màu nện ở trên trận pháp màu xanh.
- Không tốt!
Bên ngoài, con yêu lang lông màu bạc kia kinh ngạc kêu lên một tiếng, cờ trận trong tay hắn lập tức vỡ nát.
Tiếp theo, lỗ thủng trên trận pháp màu xanh thủng càng vỡ lớn.
- Tách ra chạy!
Phương Tịch rống lên một tiếng, phật châu trong tay phát ra một chuỗi ánh sáng màu vàng gia tăng ở trên hai chân, không ngờ là Thần Túc Thông.
Hắn hóa thành một tia sáng vàng, trong nháy mắt đã biến mất ở phía chân trời.
Thạch Tiên Tử khẽ cười, cũng hóa thành một cầu vồng với màu sắc rực rỡ.
Cho dù Đồng trưởng lão cũng cắn răng lấy ra một phù lục màu máu. Sau khi kích hoạt, hắn hóa thành một độn quang màu máu, trong chớp mắt đã biến mất ở phía chân trời.
Vù vù!
Lúc này, trận pháp màu xanh tản ra, hiện ra Kiều lão quái có phần chật vật. Hắn nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức hừ lạnh một tiếng:
- Chia nhau ra đuổi theo! Mời Bằng hộ pháp ra tay!
Phụt!
Huyền Minh Hải cuốn lên, bỗng nhiên có yêu cầm khổng lồ bay ra, hình dáng như cá lại không phải cá, như chim lại không phải chim!
Không ngờ đó là Côn Bằng chạy trốn trước đây!
So với trước đây, lúc này khí tức của Côn Bằng vô cùng nặng nề, sợ rằng đã đạt đến cấp sáu đỉnh phong, chỉ cách cấp bảy một đường!
Bởi vì huyết mạch thức tỉnh, tốc độ độn địa của nó vô cùng kinh người.
Chỉ cần bị nó để mắt tới, gần như chắc chắn phải chết!
Côn Bằng hóa thành một tia sáng xanh truy đuổi theo. Kiều lão quái thấy vậy, lập tức chọn một con đường khác.
Mấy Phản Hư độn quang truy đuổi ở trong Huyền Minh Uyên, khiến những tu sĩ đánh cá cấp thấp nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, có cảm giác khủng hoảng như họa lớn rơi xuống đầu...
- Không ngờ là con Đại Côn kia... Không đúng, là Côn Bằng!
Phương Tịch khống chế Thần Túc Tiểu Thần Thông trong phật châu, hóa thành một tia sáng vàng chạy ra khỏi phạm vi của Huyền Minh Uyên trong nháy mắt.
Thậm chí hắn còn có thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ miên man.
- Chẳng thể trách được hành tung của chúng ta bị lộ... Hóa ra là con Côn Bằng bí mật báo cáo!
- Không đúng, nó đại khái hoàn toàn thất vọng về Nhân tộc, gia nhập trận doanh của Yêu tộc!
Đối với Côn Bằng, Huyền Minh Hải Nhãn chính là hang ổ, dấu hiệu có tu sĩ Phản Hư ra vào tất nhiên vô cùng rõ ràng.
Sau khi biết được ai là nội gián, Phương Tịch cũng không để ý lắm.
Hắn khống chế độn quang tệ không chịu nổi như thế là cố ý muốn cho truy binh một cơ hội, xem có thể kiếm chút lợi ích không.
Một lát sau, một thần thức mạnh mẽ đột nhiên phong tỏa Phương Tịch.
Một ma quang truy kích đến, không ngờ đó là Kiều lão quái khống chế Ma Phiên!