- Người điên, là ai?
Tựa hồ Lệnh Hồ Sơn nhớ lại cái gì, bỗng nhiên biểu hiện trở nên nghiêm nghị.
Yến Chuẩn lấy thanh âm trịnh trọng trả lời:
- Cầu Bại Sơn... Độc Cô Vô Vọng!
- Lại là lão già điên kia!
Lệnh Hồ Sơn hít một ngụm khí lạnh, sau đó nhìn Phương Tịch nói:
- Cầu Bại Sơn kia, tốt nhất không nên đi...
- Ồ? Độc Cô Vô Vọng này, không biết có chỗ nào đặc thù?
Phương Tịch hứng thú, mở miệng dò hỏi.
- Độc Cô Vô Vọng...
Lệnh Hồ Sơn thở dài:
- Người này thành danh ở một giáp trước, thiên phú đến trình độ vang dội cổ kim, có người nói hai mươi tuổi đã là Tông Sư, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ! Đương thời, tên của hắn là... Độc Cô Thắng!
- Không chỉ vậy, một thân kỳ tài ngút trời, tự nghĩ ra võ học cực phẩm, cũng là một trong mấy người khai sáng Tông Sư Hội ta... Thậm chí nếu không phải đối phương say mê luyện võ, nghiên cứu con đường sau Võ Thánh... Có lẽ hội thủ đời thứ nhất chính là hắn.
Nhắc tới Độc Cô Thắng, cho dù là Yến Chuẩn cũng thổn thức.
- Một giáp trước đã hai mươi tuổi, vậy bây giờ ít nhất hơn tám mươi tuổi, trong hội là muốn chúng ta đi xác thực người này chết hay sống sao?
Phương Tịch hỏi.
- Hẳn là có cân nhắc phương diện này...
Tựa hồ Chu Đồng hơi khó nói, nhưng nhìn xung quanh đều là thành viên Tông Sư Hội, vì vậy nói thẳng:
- Thông thường mà nói, võ giả chúng ta cho dù đến tuổi già, cũng có thể thôi phát khí huyết toàn thịnh... Mà vị Độc Cô tiền bối này càng không giống, sau khi hắn đến cực hạn, thử nghiệm các loại phương pháp, đột phá cảnh giới trên Tông Sư thất bại... Cho nên đổi tên thành Độc Cô Vô Vọng! Hắn chính là người khai sáng Chủng Ma Nhập Thân!
- Mọi người đều biết, tuy có một phần Tông Sư chủ trương học tập Ma, nhưng chỉ dùng khí huyết mô phỏng mà thôi... người điên chân chính, mới sẽ thử nghiệm tiếp dẫn chú lực!
- Xác thực như vậy!
Phương Tịch nghĩ đến Lệnh Hồ Dương, vị Võ Sư thiên tài Nguyên Hợp Sơn này, lúc trước cũng làm như vậy, thoạt nhìn rất tương tự Chú Nhân.
- Nhưng Độc Cô Vô Vọng không giống! Hắn cho rằng chỉ có từ trên ma thân chân chính, mới có thể phát hiện hi vọng đột phá... Chủng ma thuật của hắn là nguyên thủy cùng dã man nhất, không phải từ trên người ma phó đạt được chú lực, mà là... ăn sống bản thể của Ma!
Chu Đồng nói, biểu hiện có chút sợ hãi.
Yến Chuẩn càng không tự chủ được run lên:
- Tiếp dẫn bản thể của Ma thí nghiệm, phần lớn đều xong đời... Vị này trấn áp mình ở trên Cầu Bại Sơn, tình cờ còn có thể duy trì lý trí hoàn hảo...
- Nhưng một tháng trước, nương theo đại nạn của người này sắp tới, tựa hồ thần trí càng ngày càng mơ hồ, Tông Sư trong hội đóng giữ ở Cầu Bại Sơn đã không có tin tức, trên núi hẳn phát sinh biến cố nào đó! Bởi vậy trong hội tuyên bố nhiệm vụ, để Tông Sư khác đi tới điều tra... Thực không dám giấu giếm, đã có Tông Sư vẫn lạc...
- Thì ra là vậy...
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, Phương Tịch trái lại cảm thấy hứng thú với Độc Cô Vô Vọng.
Dám trực tiếp nuốt sống bản thể của Ma? Quả thật là kẻ hung hãn!
Có lẽ, người này thật nhìn thấy hi vọng đột phá?
...
Cầu Bại Sơn.
Ngọn núi này ở giao giới của Định Châu và Lam Châu, trong núi Yêu Thú hoành hành, người sống không dám lại gần.
- Oa oa!
- Oa oa!
Phương Tịch cùng Chu Đồng, Yến Chuẩn cất bước ở trong núi non trùng điệp, lại như giẫm trên đất bằng.
Bọn họ đã đạt tới Tông Sư, có thể nói thân thể cực hạn, sử dụng mỗi một phần lực lượng đều vô cùng tinh chuẩn mà hiệu suất cao.
Chỉ hơi điểm nhẹ trên cành cây, người liền lướt đi mấy trượng.
Cũng không biết ở trong rừng sâu núi thẳm chui bao lâu, Phương Tịch ngẩng đầu, liền nhìn thấy một ngọn núi màu đen lại đột ngột, giống như lưỡi kiếm phóng lên trời.
Ở bốn phía ngọn núi, còn quanh quẩn từng con Yêu Thú Ô Nha!
Những con Ô Nha này hình thể còn lớn hơn hùng ưng, tất cả đều mắt đỏ.
Đột nhiên!
Một con Ô Nha mắt đỏ đáp xuống, mở ra cái mỏ thon dài, có thể nhìn thấy răng nhọn bên trong!
- Yêu Thú là Yêu Thú, nhưng đáng tiếc quá ngu!
Cũng không cần Phương Tịch động thủ, Chu Đồng trực tiếp che ở phía trước.
Hắn tu hành võ học tên Đồng Tượng Công! Là tuyệt học ngạnh công cao cấp nhất, tu luyện tới đỉnh cao, thể phách đao thương bất nhập, thủy hỏa khó xâm.
Lúc này che ở phía trước hai người, giống như tường đồng vách sắt, màu da hóa thành cổ đồng, mặc cho Ô Nha cắn xé như thế nào, trên da thịt cũng chỉ hiện ra từng vết ngấn, rất nhanh liền tiêu tan không còn hình bóng.
- Những yêu điểu này ngược lại không tệ, nuôi một con hằng ngày quan sát, có thể hoàn thiện Điểu Hình Quyền Pháp của Yến mỗ...
Bàn tay của Yến Chuẩn mở ra, giống như một con dơi lớn nhào tới.
Cùng lúc đó, gân cốt quanh người hắn tề minh, phát ra vô số tiếng nổ vang.
- Bí kỹ Bách Điểu Tề Minh!
Hai tay hắn như mỏ chim, ngàn vạn mỏ chim cùng mổ, Ô Nha đầy trời kêu thảm thiết rơi xuống mặt đất.
Vô số lông chim màu đen bay tán loạn, giống như rơi xuống một trận mưa đen.