- Đáng chết!
- Ta đã nói là nên đi trước rồi!
- Đây rõ ràng là trận pháp cấp sáu, cho dù chúng ta có thể phá cũng sẽ tiêu hao không ít sức lực đâu.
Đầu sư tử lên tiếng trước oán giận.
Phụt phụt!
Lúc này, hai cột ánh sáng màu xanh đã rơi vào trên yêu khí của con sư tử xanh chín đầu, khiến màn phòng ngự màu xanh do Thiên Yêu Khí của tạo thàh lập tức sụp đổ.
Tiếp theo, một cột ánh sáng lại rơi vào trên thân của con sư tử xanh chín đầu.
Nó lùi lại mấy bước, trên thân hiện ra một vết cháy đen.
Lúc này, trong đại trận có một phù lục ánh sáng lập lòe, lại kích phát ra một tầng biến hóa khác.
Từng sợi dây xích màu xanh thả xuống, lao về phía trên thân của con sư tử xanh chín đầu, rõ ràng phải muốn trói nó lại.
- Sắp chết sắp chết rồi... Mau đánh thức Tiểu Cửu đi!
- Tiểu Cửu vẫn chưa chịu dậy à?
Từng cái đầu sư tử giận dữ gầm thét lên.
Lúc này, một cái đầu nhỏ nhất trước đó vẫn ngủ say trong đống bờm sư tử ngóc dậy:
- Lại là ta... Trước kia vì chạy thoát thân khỏi trận pháp của đại tu Hợp Thể kia, nguyên khí của ta đã bị tổn thương nặng nề, lần này nói gì cũng phải cố gắng tẩm bổ cho ta đấy...
- Tất nhiên rồi. Tiếp theo bắt được Nguyên Anh cấp bậc Phản Hư, nhất định sẽ cho ngươi ăn đầu tiên.
Các cái đầu khác liên tục bảo đảm:
- Chúng ta làm sao có thể lừa huynh đệ được?
- Nếu vậy thì được rồi...
Cái đầu sư tử nhỏ nhất bất đắc dĩ thở dài, tiếp theo cắn rách đầu lưỡi và phun ra một tinh huyết.
Phụt!
Từng hoa văn tự nhiên hiện ra, sau khi tinh huyết của yêu này hội tụ, nó dường như hóa thành một huyết phù!
Trên bùa này còn có ánh sáng màu bạc mà Phương Tịch hết sức quen thuộc chớp động.
- Phá Cấm Phù? Không đúng... Phải nói là Phá Cấm Phù của tu sĩ không chừng bắt chước loại thần thông này mới thành...
- Đầu sư tử nhỏ này hình như không quá thông minh, mặc dù các ngươi có chín cái đầu, nhưng chỉ có một cơ thể, một cái bụng, bất kể ai ăn không phải đều giống nhau sao?
Tuy bất đắc dĩ nhưng Phương Tịch biết được, hắn không thể để cho con sư tử xanh chín đầu này dễ dàng phá trận được.
Bằng không mình chỉ là một Phản Hư trung kỳ, thật sự không chịu nổi sự trả thù của đối phương.
Dù sao Xích Tùng Tử đang ở bên cạnh nhìn, mình không tiện lấy ra Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến tới quạt một quạt.
Bằng không Đông Thu Tử tới, cục diện càng khó giải quyết...
- Tiểu Huyền Quy, lên!
Phương Tịch đá một cái, đưa Tiểu Huyền Quy vào trong trận pháp.
- Gào gào!
Trong trận pháp, con sư tử xanh chín đầu đang lợi dụng thần thông Phá Cấm Phù màu máu phá hỏng từng tấm phù lục.
Khi thấy sắp chạy ra khỏi trận pháp, đột nhiên có một con Huyền Quy giống như ngọn núi hiện ra.
Khí tức trên người nó tăng mạnh, bỗng chốc đạt tới trình độ cấp sáu.
Phụt!
Tiểu Huyền Quy chợt nhào ra, vô số hoa văn trên mai rùa sáng lên, hóa thành một tấm lá chắn cực lớn đập mạnh vào con sư tử xanh chín đầu.
- Ô ô... Đau quá!
Dưới sự va chạm, Phá Cấm Phù màu máu lập tức tan vỡ, Tiểu Huyền Quy cũng rơi về trong trận pháp, ngao ngao khóc gào.
“Kỹ năng diễn này... có hơi giả.”
Phương Tịch ở bên cạnh thấy vậy, âm thầm lắc đầu.
Tiểu Huyền Quy có thể bị lộ, nhưng không nên để lộ chuyện cấp sáu hạ phẩm có thể đỡ được công kích của cấp sáu thượng phẩm, lông tóc không bị tổn thương vẫn thỏa đáng hơn.
Bởi vậy nó kêu đau gì đó là do hắn bày mưu đặt kế.
- Không ngờ là Huyền Quy cấp sáu!
Xích Tùng Tử nhìn thấy cảnh tượng này, mắt trợn tròn:
- Vương đạo hữu ngươi che giấu thật sâu, chẳng trách trước đây ngươi muốn ra ngoài độ kiếp... Ngươi là muốn che giấu chuyện Huyền Quy độ kiếp cấp sáu à ?
Phương Tịch lộ ra nụ cười xấu hổ nhưng không mất đi lịch sự, dáng vẻ “Đạo hữu ngươi hiểu rõ là được rồi”.
- Chà chà... Không ngờ là Huyền Quy cấp sáu, lấy truyền thừa gia tộc này có thể hưng thịnh được mấy vạn năm đấy!
Xích Tùng Tử nhìn Tiểu Huyền Quy đang mượn trận pháp, thỉnh thoảng kìm chế con sư tử xanh chín đầu, biểu hiện không tệ. Hắn lộ ra vẻ hâm mộ.
Hắn có thể hiểu được sự lựa chọn của lão tổ Vương gia.
Nếu hắn vốn là tu vi Phản Hư sơ kỳ lại nắm giữ linh sủng như thế, chỉ sợ sẽ trêu chọc một vài người mơ ước.
Nhưng bây giờ lão tổ Vương gia đạt đến Phản Hư trung kỳ, lại có chiêu thức phù trận thuật này, cho dù là Phản Hư hậu kỳ tới cũng có thể đánh một trận.
Lại không có chuyện gì nữa.
- Đáng chết... Làm yêu thú lại giúp đỡ Nhân tộc, đáng giết!
Trong trận pháp, con sư tử xanh chín đầu phẫn nộ rít gào.
Thế nhưng mỗi lần nó muốn ra tay phá cấm, Tiểu Huyền Quy lại nhảy ra kìm chế.
Còn có hai đại Nhân tộc Phản Hư kia liên tục phát động pháp bảo pháp thuật công kích, khiến nó căn bản không có cách nào chuyên tâm phá trận, bỗng chốc lại bị kìm chế ở chỗ này.