Bỗng nhiên lộ ra một cái đầu rồng dữ tợn!
Từng chữ triện màu tím hiện ra ở trên thân thể rồng, phát ra linh quang chói mắt.
Thiên Phượng với đôi cánh chim rách thủng vỗ cánh bay cao, linh áp vô cùng khủng khiếp.
Bỗng nhiên, long phượng đồng thời lao về phía Phù Du Tử!
- Long phượng hợp kích!
Đông Thu Tử đại sư dùng hai tay bấm pháp quyết, thi triển ra bí thuật khôi lỗi mình đắc ý nhất.
Hắn chế luyện đôi khôi lỗi tiêu chuẩn cấp bảy này, còn thêm vô số ý tưởng tinh diệu, khiến khôi lỗi long phượng giống như đạo lữ hợp tịch song tu, tâm ý liên thông giống như một người, thi triển bí thuật hợp kích sẽ có uy năng đạt tới trình độ Hợp Thể!
Lúc này, vô số gió xoáy màu bạc và màu tím hội tụ, hình thành một trận gió bão kinh người cuốn Phù Du Tử vào trong đó.
Linh quang chói mắt lập lòe, quả thật tu sĩ tu luyện Linh Mục Thuật nhìn thấy cũng sẽ bị lóa tới mù mắt.
Trong chớp mắt tiếp theo, khe nứt hư không chậm rãi khép lại.
Đông Thu Tử không nhìn, khống chế khôi lỗi long phượng chạy như điên về phía sau.
Hắn tất nhiên hiểu, tuy khôi lỗi nhà mình sử dụng thuật hợp kích có thể chiến đấu với Hợp Thể, nhưng đây chẳng qua là tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ bình thường.
Tu sĩ có cảnh giới thật sự như Phù Du Tử tối thiểu phải là Hợp Thể hậu kỳ, lại nắm giữ mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân, hắn căn bản không thể đối đầu.
Hắn chỉ có thể ngăn chặn một lát, sau đó chạy thoát thân, đã đủ để nói khoác cả đời rồi...
Lúc này, Đông Thu Tử nghĩ đến những lời đã nói trước khi lên đường, hắn hận không thể tát cho mình một cái.
Làm một tu sĩ, làm sao có thể không tin vào số mệnh bói toán?
Kết quả bây giờ luống cuống rồi?
Hắn khống chế khôi lỗi long phượng độn quang vô cùng kinh người.
Nhưng trong phút chốc, một yêu mây màu xanh sẫm lại hiện ra ở sau lưng hắn.
Trong tầng mây kia chứa đầy các loại Thiên Yêu Trùng giống như Thiên Ngưu, nhiều tới mức đếm không hết, khiến cho người ta vừa thấy đã cực kỳ khiếp sợ.
Thậm chí tốc độ độn địa của loại mây trùng này quá nhanh, đã đuổi kịp khôi lỗi long phượng.
Rắc! Rắc!
Theo tiếng gặm nhấm khiến cho người ta ê răng vang lên, phần đuôi của khôi lỗi rồng xương đột nhiên hiện ra vô số lỗ thủng dày đặc giống như tổ ong vậy.
Không ngờ đó là từng con Thiên Yêu Trùng đang gặm nhấm đuôi cánh của khôi lỗi long phượng!
Thậm chí sau khi nó đạt đến cực hạn còn tự tự động tách ra, hóa thành hai con Thiên Yêu Trùng, giống như có thể sinh sôi nẩy nở vô hạn vậy.
Làm bí thuật nổi tiếng của Yêu tộc, cho dù tu sĩ Hợp Thể của hai tộc nhân ma gặp phải Thiên Yêu Trùng cũng sẽ rất đau đầu.
- Chặt!
Đông Thu Tử nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt không khỏi lộ vẻ đau tiếc, chủ động chặt gãy phần đuôi của khôi lỗi long phượng.
Tiếp theo, một phù lục màu máu xuất hiện ở trong tay, hắn chợt cắn rách đầu lưỡi và muốn thi triển bí thuật liều mạng gì đó.
- Ngươi giãy giụa cũng vô ích thôi!
Phù Du Tử thản nhiên đánh giá một câu, trong tay hiện ra mũi đao mảnh vỡ của Tiên Phủ Kỳ Trân kia.
Trên lưỡi đao kia có từng phù văn lập lòe.
Cho dù bị nghiền nát, không ngờ vẫn có thể dẫn dắt lực lượng thiên địa, hoàn toàn ngăn cách cảm ứng của Đông Thu Tử đối với nguyên khí bên ngoài!
Tiên Phủ Kỳ Trân là bảo vật của Tiên Giới, có thể lợi dụng quy tắc của một giới.
Uy năng của mảnh vỡ này đối với Phù Du Tử chỉ là vậy, nhưng có thể trở thành vật môi giới lợi dụng lực lượng của một giới!
Thậm chí ở trong tu sĩ Đại Thừa kỳ, so đấu bình thường không phải là thần thông pháp bảo và bí thuật gì, mà là nắm giữ lực pháp tắc sâu hay cạn!
Bây giờ Phù Du Tử chỉ vừa thi triển ra uy năng pháp tắc, lại khiến gương mặt Đông Thu Tử trắng bệch, hình như thi triển bí thuật thất bại, còn bị cắn trả!
- Chết!
Hắn dùng ngón trỏ phải và ngón giữa vuốt mũi đao, nhẹ nhàng rạch một cái!
Xoẹt!
Một tia sáng màu trắng lập lòe, trong chớp mắt đã xẹt qua Đông Thu Tử.
Cơ thể của Đông Thu Tử chia ra làm hai, rơi từ giữa không trung xuống.
Nhưng trong phút chốc, một ánh sáng kỳ lạ lập lòe, từ trong thi thể không còn nguyên vẹn của Đông Thu Tử lại nhảy ra một khôi lỗi giống như Chu nho vậy.
Trên đỉnh đầu hắn còn có một Nguyên Anh ôm giỏ trúc nhỏ, linh quang lóe lên và tiến vào trong thiên linh của khôi lỗi.
Mắt khôi lỗi Chu nho lập lòe phát sáng, trên mặt lộ vẻ hung ác, nhìn lại Phù Du Tử đang giơ mũi đao lên như đang muốn thi triển bí thuật, khôi lỗi long phượng tự nổ.
Trong lòng hắn biết gặp phải loại kẻ địch lớn này, hôm nay hắn không có cách nào may mắn tránh khỏi, chỉ có thể không để lại chiến lợi phẩm cho kẻ địch.
Chiêm chiếp!
Đúng lúc này, Đông Thu Tử chợt nghe được từng tiếng chim hót lảnh lót.
Một ánh lửa bảy màu hiện ra, từ trong đó bay ra từng con Thiên Phượng, Côn Bằng, Thanh Loan…