Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1636 - Chương 1799 - Đại Chiến Với Phù Du Tử 2

Chương 1799 - Đại chiến với Phù Du Tử 2
Chương 1799 - Đại chiến với Phù Du Tử 2

Vô số linh cầm giống như trăm chim bái phượng, mang theo lực lượng của ngọn lửa khủng khiếp phá tan phong tỏa nguyên khí thiên địa của Phù Du Tử.

Tiếp theo, vòng ánh sáng bảy màu lập lòe, điên cuồng trung hòa tia sáng do lưỡi đao kia chém ra.

Từng ngọn lửa tản ra xung quanh, trên bầu trời giống như trút xuống Lưu Tinh Hỏa Vũ.

Vết rạn nứt trong hư không khép lại, hiện ra một bóng người già nua.

Tay hắn cầm quạt lông bảy màu, cười nói với Đông Thu Tử:

- Nhiều năm không gặp, đạo hữu gần đây có khỏe không?

- Ngươi là... Phù lão? Lão phu còn tưởng năm đó ngươi đã chết ở trên chiến trường của ba tộc...

Đông Thu Tử vô cùng kinh ngạc.

Nhưng hắn nghĩ tới sự thần bí của Phù lão, còn nắm giữ một món sản phẩm mô phỏng Tiên Phủ Kỳ Trân, hắn lại cảm thấy chuyện này là đương nhiên.

Trước đây, hắn còn có thể từ thoát thoát khỏi yêu tu Hợp Thể không thấy mặt kia, Phù lão đương nhiên cũng có thể làm được!

- Chúng ta đều là Nhân tộc, hôm nay lão phu trùng hợp gặp phải, không ra tay một lần không được.

Ngoại Đạo Hóa Thân phe phẩy quạt lông, ngăn cản trước mặt Phù Du Tử, hắn âm thầm truyền âm về phía Đông Thu Tử:

- Cho ta thuật truyền thừa khôi lỗi của ngươi, bản tọa sẽ chặn hậu cho ngươi!

- Chuyện này...

Gương mặt Đông Thu Tử vừa rồi còn vô cùng cảm động chợt đờ ra. Chẳng qua hắn dù sao cũng là tu sĩ cao cấp, nhanh chóng quyết định.

- Cảm ơn!

Hắn ôm quyền rồi ném ra một ngọc giản màu vàng, triệu hoán khôi lỗi long phượng lập tức chạy đi không quay đầu lại.

- Ngươi còn muốn chạy à?

Phù Du Tử lộ ra vẻ mặt hung ác, một tay bấm pháp quyết.

Từng con Thiên Yêu Trùng lại hiện ra.

Xì!

Nhưng trong phút chốc, Phương Tịch cầm Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến trong tay quạt một cái!

Trong hào quang bảy màu chớp động, từng con Thiên Yêu Trùng lại bị rất nhiều linh cầm tạm thời chặn đường.

Tuy lửa mạnh không thể thiêu đốt hủy diệt chúng, nhưng những con Thiên Yêu Trùng kia cũng không thể chiếm được ưu thế gì.

- Hả?

Ánh mắt Phù Du Tử nhìn quạt lông trên tay Phương Tịch:

- Vật mô phỏng Tiên Phủ Kỳ Trân? Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến?

Hắn hình như nhận ra được bản thể của món Tiên Phủ Kỳ Trân này.

- Chỉ dựa vào ngươi là một Phản Hư trung kỳ, trong tay cầm một món sản phẩm mô phỏng Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, ngươi cũng dám ngăn cản bản tọa à?

Phù Du Tử hừ lạnh một tiếng, trong miệng niệm một câu chú văn.

Từng phù lục trên lưỡi đao trong tay hắn phát ra ánh sáng chói mắt.

Thật ra, trong tay Phù Du Tử vốn không phải không có pháp bảo phù lục tốt hơn, nhưng phần lớn đều ở chỗ của bản tôn.

Lúc Hóa Thân đột phá vòng vây đã tiêu hao không ít.

So với những thứ còn lại, mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân này vẫn có uy năng lớn nhất!

Vèo vèo!

Từng phù văn sáng lên, phác họa ra đường cong trong hư không, tràn ngập trong nguyên khí thiên địa hóa thành hình một thanh trường đao năm màu.

- Một đao... Giải quyết ngươi!

Phù Du Tử dùng một tay cầm chuôi đao, rót pháp lực cấp bậc Hợp Thể vào trong đó. Một linh áp khủng khiếp vượt xa trước đây đột nhiên dâng lên, chuẩn bị giải quyết Phương Tịch trước, sau đó đuổi theo giết Đông Thu Tử. Hắn vẫn còn nhớ mãi không quen khôi lỗi long phượng trong tay Đông Thu Tử.

- Đúng lúc, ta cũng có ý đó!

Phương Tịch dùng hai tay không ngừng bấm pháp quyết, từng pháp lực đánh vào trong Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, khiến mặt quạt này hiện ra từng phù ấn.

Thần vận cực nóng tản ra, một khí tức mạnh mẽ tràn ngập chu thiên thập địa.

Quét!

Phương Tịch quạt một cái, vô số lửa mạnh hóa thành hào quang bảy màu và bỗng nhiên phóng lên cao, vừa khéo va chạm vào tinh quang màu trắng do Phù Du Tử vừa chém xuống.

Tiếp theo...

Tinh quang màu trắng chém phá ánh lửa bảy màu, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, xuyên qua cơ thể Phương Tịch...

Điều này cũng là rất bình thường!

Dù sao hóa thân này của Phù Du Tử chỉ là pháp lực Hợp Thể sơ kỳ, vượt xa Phản Hư trung kỳ.

Đồng thời hắn cũng nắm giữ một mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân lớn, bàn về uy năng còn muốn vượt quá Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến!

Cảnh giới không bằng người, pháp bảo không bằng người, sẽ bị lấy mạng trong một chiêu!

Phù Du Tử nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt lại lộ vẻ nghiêm trọng.

Ánh sáng máu lóe lên, thân hình Phương Tịch hiện ra ở một chỗ khác.

- Tinh Huyết Thế Kiếp Bí Thuật?

Phù Du Tử thì thào một tiếng, tiếp theo trên mặt hiện ra nụ cười lạnh:

- Ta xem ngươi còn có bao nhiêu tinh huyết có thể tiêu hao?

Hắn giơ lên trường đao năm màu lập lòe tiên khí mờ ảo, lại chém xuống một đao.

Sắc mặt Phương Tịch tái nhợt, vung vẩy Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến miễn cưỡng chống đỡ.

Bỗng nhiên!

Vào lúc hai ánh sáng tiếp xúc!

Trong không trung có ánh sáng màu bạc lóe lên, bóng dáng bản tôn Phương Tịch hiện ra.

... Đại đả thuật!

Hắn giận dữ gầm thét lên, Vạn Yêu Giáp trên thân nổ mạnh, hiện ra ảo ảnh bốn Chân Linh lớn, cơ bắp toàn thân phát ra ánh sáng ngọc, không ngờ hắn đã phát động Thiên Yêu Chân Thân đến mức tận cùng.

Bình Luận (0)
Comment