Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1638 - Chương 1801 - Thu Hoạch

Chương 1801 - Thu hoạch
Chương 1801 - Thu hoạch

Ngoại Đạo Hóa Thân ho khan vài tiếng, bắt đầu quét dọn chiến trường. Tiếp theo, hắn hóa thành dáng vẻ của lão tổ Vương gia, đi tới tập hợp với các tu sĩ Yêu Nguyệt Tiên Thành khác...

...

Dưới Long Văn Bích trong Địa Tiên Linh Cảnh.

Từ sau khi Phương Tịch thu được Ngọc Bích này, nơi hắn thường nghỉ ngơi và tìm hiểu đều biến thành nơi này.

Lúc này, vẻ mặt hắn nghiêm trọng, nhìn một con yêu trùng lớn bằng ngón cái phía trước.

- Khó có thể tưởng tượng được... Đây cũng là bản thể của Phù Du Tử? Không đúng... Là bản thể của hóa thân?

Chỉ thấy trùng này ngăm đen giống nhau con dế mèn, mọc ra hai cái cánh.

Lúc này, nó hoàn toàn không có khí tức nằm ở chỗ này, lại kèm theo một khí thế hung ác của Man Hoang, khiến cho người ta giống như đang đối diện với một con hoang thú nguyên cổ gì đó.

“Nếu chế luyện hắn thành khôi lỗi loại cực kỳ nhỏ cũng có thể làm đòn sát thủ tấn công bất ngờ!”

“Thể phách của trùng này đã đạt tới cấp bảy, còn mạnh hơn thân thể tiêu chuẩn cấp bảy của ta...”

Nhìn hàm răng trên miệng của yêu trùng này, Phương Tịch không nghi ngờ đối phương có thể cắn đứt lớp phòng ngự trên da mình.

- Lấy hình thể cực kỳ nhỏ của nó, nếu nó chui vào trong cơ thể của tu sĩ hoặc yêu thú, tuyệt đối là một món sát khí lớn...

Phương Tịch thì thào một tiếng, bàn tay nâng yêu trùng lên.

Dựa theo Chư Thiên Bảo Giám cảm ứng, hắn lấy xuống một đoạn chi.

Đoạn chi này rõ ràng là giả, còn từng trải qua chế luyện.

Khi thần thức của Phương Tịch mượn lực Linh vực từ từ xóa bỏ dấu ấn từ chủ nhân cũ của nó, trước mắt lại hiện ra một động thiên cực lớn!

Linh khí cuộn trào mãnh liệt đập vào mặt.

Thần thức đảo sơ qua, hắn đã nhìn thấy từng mảng lớn linh điền, linh dược, linh thạch, tiên ngọc chất cao như núi...

Vẫn có số lượng lớn các loại bảo tài quý hiếm có loại không biết tên!

- Không hổ danh là đại lão Hợp Thể... Lần này phát tài rồi!

- Không đúng, đây mới chỉ là một hóa thân, không biết bản tôn Phù Du Tử làm Nhân Tộc Ngũ Tử nhiều năm như vậy, trong túi trữ vật sẽ có bao nhiêu thứ tốt?

- Nếu giao những thứ này cho Địa Tiên Linh Cảnh cắn nuốt... Ta chắc hẳn có thể thăng cấp Phản Hư hậu kỳ, thậm chí Phản Hư viên mãn với tốc độ nhanh nhất!

- Quả nhiên... kinh doanh yên ổn gì đó căn bản không nhanh bằng cướp đoạt! Còn là cướp đoạt một tu tiên giả có cảnh giới cao hơn mình!

Tuy nhiên, tu tiên giả bình thường muốn làm như vậy lại chẳng khác nào tự tìm chết.

Cho dù là Phương Tịch, bây giờ trong cơ thể cũng có năm bảy vết thương.

Cũng may Vạn Cổ Trường Thanh Thể có sức sống vô cùng lớn, vết thương đang chậm rãi được bù đắp lại.

Về phần thọ nguyên tổn hao, hắn đi qua bên Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, sớm muộn cũng cũng có thể bù lại được!

- Cứ cố vận dụng Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm, chung quy cắn trả vẫn lớn hơn...

- Nếu tiếp tục đấu pháp nữa, ta cũng cảm thấy kiệt sức.

Phương Tịch thở dài và lấy ra một mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân.

Mảnh vỡ này chính là một đoạn mũi đao, chất liệu của nó trong suốt như ngọc, mơ hồ có thể nhìn thấy phù văn trong suốt bên trong.

- Tiên Phủ Kỳ Trân, Tiên Phủ Kỳ Trân không hoàn chỉnh, mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân, sản phẩm mô phỏng Tiên Phủ Kỳ Trân...

- Nếu coi Chư Thiên Bảo Giám là Tiên Phủ Kỳ Trân cao cấp nhất, bây giờ trong bốn loại đẳng cấp bảo vật này, mỗi loại ta đều có một cái...

Phương Tịch cảm thấy bất đắc dĩ.

Chẳng qua, Chư Thiên Bảo Giám tất nhiên có đẳng cấp cao hơn tiên khí, liên quan đến Đạo Quả Tạo Hóa không thể tưởng tượng nổi.

Khi lần đầu tiên phát hiện bí mật Đạo Quả ở Đại Lương Thế Giới, Phương Tịch đã hiểu rõ chuyện này.

- Ngoài ra... còn có truyền thừa khôi lỗi thuật của Đông Thu Tử.

Trong tay hắn hiện ra một miếng ngọc giản màu vàng.

Trước đó hắn không kịp quan sát, lúc này dùng thần niệm đảo qua, hắn phát hiện đó thật sự là khôi lỗi thuật cấp sáu.

Thậm chí ở phần cuối cùng còn có kinh nghiệm chế luyện khôi lỗi long phượng tiêu chuẩn cấp bảy.

Rất rõ ràng, đây là Đông Thu Tử mới thêm vào gần đây, đồng thời lấy ánh mắt và kiến thức của Phương Tịch lại thấy được, Đông Thu Tử không hề che giấu gì.

Dù gì hắn cũng là Khôi Lỗi Tông Sư cấp năm, vẫn có thể nhận ra điều đó là thật hay giả.

- Khôi lỗi thuật cấp sáu quả thật không tệ... Nếu là giả, sau này ta nhất định phải đi tìm Đông Thu Tử đòi lại món nợ!

- Đương nhiên... chiến lợi phẩm quan trọng nhất vẫn là cái này.

Trong tay Phương Tịch có ánh sáng lóe lên, lấy từ trong bảo vật động thiên trên cái chân kia ra một cánh cửa đồng xanh.

Cánh cửa đồng xanh này có kiểu dáng cổ xưa, trên cánh cửa có đầu một con thú dữ tợn.

Ở trong miệng đầu thú lại ngậm một mảnh đồng thau!

- Quả nhiên, vật này ở trong tay ngươi.

Phương Tịch thấy vậy, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười.

Hắn nhìn chăm chú vào cánh cửa đồng xanh này, cảm nhận kỹ thuật luyện khí thâm sâu khó lường trên đó, không khỏi liên tục gật đầu:

Bình Luận (0)
Comment