Có người nói Hãm Không Đảo này lơ lửng ở trong Thái Hư, cách hơn mấy trăm ngàn năm mới có thể ngẫu nhiên xuất hiện nơi nào đó của ở Địa Tiên Giới, cũng là một hố to!
Tung tích của các hồ lô dị chủng khác cũng tương tự, khiến hắn không khỏi vô cùng thất vọng.
Bây giờ, bảo hồ lô cấp sáu đã sớm không thể lọt được vào mắt của Phương Tịch.
Hắn chỉ có thể nhìn trúng loại từ cấp bảy trở lên, điều này tất nhiên cũng tăng thêm độ khó.
Sau khi cất yêu trùng khôi lỗi xong, Phương Tịch đi tới dưới Long Văn Bích, tiếp tục khoanh chân ngồi tĩnh tọa, tìm hiểu Long Chương Văn.
Trải qua quanh năm suốt tháng tìm hiểu, bây giờ hắn đã lĩnh ngộ Long Chương Văn sâu hơn, lại luyện thành vài loại Long Chương Văn Phù Lục đặc biệt.
Nhưng ở trên Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Thông vẫn có rất nhiều nghi vấn khó giải, bởi vậy còn đang loanh quanh ở giai đoạn nhập môn, cùng lắm là tiến sâu hơn mà thôi.
Trong Địa Tiên Linh Cảnh, từng luồng Vạn Mộc Mẫu Khí hội tụ, không ngờ bao phủ phạm vi hơn bốn ngàn mẫu.
Vô số linh hoa linh thảo thậm chí dị thú hệ mộc đều vui vẻ hứng lấy những giọt mưa.
Cả linh cảnh đang phát triển với tốc độ rất nhanh...
...
Trong động phủ của Ngoại Đạo Hóa Thân ở Bồng Lai Tiên Các tại Thiên Phạm Vực, có âm thanh như tiêu như sáo truyền ra.
Sau một lát, Phương Tịch đi ra khỏi động phủ và ngáp một cái.
Cuộc sống cứ trôi qua giản dị như vậy, trăm năm ngắn ngủi, quả thật chớp mắt đã qua.
- Tiến độ tu luyện của ta vẫn kém xa so với bản tôn...
- Chẳng qua chỉ chờ tới lúc bản tôn đột phá, ta đi lên chiến trường của ba tộc bắt mấy vị tu sĩ tu luyện Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công là được rồi...
Hắn âm thầm nghĩ và đi tới một đình thuỷ tạ.
Trong hồ nước là từng bông linh hà, mùi thơm phảng phất.
Thủy Linh Tâm đang ở bên cạnh pha trà.
Vân Hi Tiên Tử lại chơi đàn cổ, từng thiên âm du dương không ngừng tuôn ra dưới bàn tay của nàng.
- Hay... khúc này của Vân Hi đạo hữu đã hóa Hồng Trần Khí ở trong âm luật, quả thật rất tuyệt vời.
Phương Tịch nghe xong một khúc đàn thì đặt linh trà xuống, khen ngợi một câu.
- Ôi... Thiếp thân cũng vắt óc suy nghĩ rất lâu, lại được Bảo Liên sư tỷ trợ giúp, mới miễn cưỡng kết hợp được công pháp Thiên Mị Tông và sở học của bản thân... cũng may công pháp của bản môn vốn đã dễ đồng thời tu luyện.
Vân Hi Tiên Tử ấn hai tay lên đàn cổ và thản nhiên cười, tiếp theo vẻ mặt lại có chút sa sút:
- Đáng tiếc... Bản môn cuối cùng đã... Không còn...
Phương Tịch nghe vậy, cũng không khỏi im lặng.
Lão tổ Hợp Thể Thiên Mị Tông kia được xác nhận là một trong những tồn tại đỉnh cấp đã chết trong cuộc đại chiến giữa Nhân tộc và Yêu tộc.
Thiên Mị Tông không có lão tổ Hợp Thể trấn giữ, lập tức chia năm xẻ bảy.
Trước đây Vân Hi Tiên Tử và Bảo Liên phu nhân không về, đã tránh được rất nhiều chuyện vô nghĩa.
Lúc này, bọn họ càng toàn tâm toàn ý ở đây tiềm tu.
- Có thể nói trong cương vực Nhân tộc gần đây vẫn luôn nổi phong vân, Nhân tộc ta xuất hiện không ít thiên kiêu... Các vị lão quái Hợp Thể cũng có động tĩnh khác thường, tất cả đều vì vị trí Nhân Tộc Ngũ Tử còn để trống...
Thủy Linh Tâm làm người chấp chưởng Bồng Lai Tiên Các, vẫn luôn lặng lẽ quan tâm tới tin tức trong tu tiên giới.
Lúc này, nàng mượn cơ hội hiếm có này nói ra hết.
- Lại nói tiếp... Một vị trí trong Ngũ Tử để trống quả thật là việc hiếm thấy trong lịch sử hơn trăm năm qua.
Sắc mặt Vân Hi Tiên Tử có phần thâm trầm.
- Có người nói... Có Đại Thừa Tán Tiên lên tiếng, muốn hoãn lại thời kỳ tuyển chọn, nghe nói là muốn chờ đợi các thiên kiêu thế hệ mới trưởng thành lên!
Thủy Linh Tâm liếc nhìn Phương Tịch:
- Còn có một lời đồn, nói là lão tổ Đại Thừa muốn đợi một vị thiên kiêu Nhân tộc còn ở trong cương vực của Yêu tộc trở về...
- Vị trí cao tầng Nhân tộc làm sao có thể trao đổi nội bộ được?
Vân Hi Tiên Tử cười không cho là đúng.
Phương Tịch lại cảm giác chuyện này có khả năng xảy ra.
Dù sao lần này Phương Tiên Đạo Chủ tuyệt đối là người có công lao lớn nhất đối với Nhân tộc.
Đồng thời, hắn có cảnh giới Hợp Thể, nắm giữ một món Tiên Phủ Kỳ Trân hoàn chỉnh, có lẽ lực chiến đấu cũng đủ mạnh.
Nếu lúc này hắn trở về Nhân tộc, không chừng thật sự có thể trực tiếp lên làm Nhân Tộc Ngũ Tử.
Nhưng chẳng biết tại sao, hắn vẫn ở lại trong cương vực của Yêu tộc.
“Có lẽ hắn sống quá thoải mái... Không muốn bỏ qua cơ duyên.”
“Chờ đến khi Phương Tiên Đạo Chủ trở về, cho dù hắn là Hợp Thể trung kỳ, thậm chí hậu kỳ... cũng không có gì lạ.”
Trong lòng Phương Tịch oán thầm một câu.
- Còn có lời đồn như vậy à? Linh Tâm ngươi nói kỹ xem nào.
Hắn cầm một miếng điểm tâm lên, cười nói.
- Sư thúc muốn nghe, Linh Tâm tất nhiên biết gì đều sẽ nói hết.
Thủy Linh Tâm cung kính thi lễ nói:
- Có người nói vì thiên kiêu kia bị vây ở trong Yêu tộc, có mấy vị Đại Thừa Tán Tiên của bản tộc cố ý lộ diện ở Tam Giới Sơn, để ngăn chặn tồn tại cấp Chân Linh của Yêu tộc... Mà vị thiên kiêu này đã là cảnh giới Hợp Thể từ lâu, từng giao đấu với mấy vị trong Thất Đại Thánh Yêu tộc, giữ thành tích không bị thua... Đến bây giờ, hắn chắc hẳn sắp trở lại rồi.