Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1646 - Chương 1809 - Trăm Năm 3

Chương 1809 - Trăm năm 3
Chương 1809 - Trăm năm 3

- Do điều này ảnh hưởng, rất nhiều thiên kiêu bản tộc cũng lần lượt đột phá... khá nổi danh có Kiếm Tử của Kiếm Vực, trong tay hắn cầm tàn kiếm cấp Tiên Phủ Kỳ Trân, tu vi đạt đến cấp Phản Hư viên mãn, đã từng dùng kiếm chém Hợp Thể, chỉ cảnh giới Hợp Thể có một bước xa.

- Ngoài ra, còn có một vị đạo tử của Diễm Ngọc Tông, hắn có linh thể Đại Nhật Hỏa Thể đỉnh cấp, tu thành nhiều loại thần thông Đại Nhật, đã từng luyện chết mấy vị yêu tu Phản Hư viên mãn...

...

Thủy Linh Tâm lại đưa ra mấy tu sĩ làm ví dụ:

- Những người này đều là đại thiên kiêu thế hệ mới của Nhân tộc, được khen là tương lai có hi vọng tiến vào Đại Thừa Tán Tiên...

Nàng dừng lại một lát, nhìn về phía Phương Tịch:

- Sư thúc cũng chính là chịu thiệt vì phi thăng muộn, bằng không sớm phi thăng mấy nghìn năm, lúc này trong thiên kiêu Nhân tộc nhất định có một chỗ của sư thúc!

Tu sĩ có định nghĩa đối với trẻ tuổi là khác nhau.

Dựa theo tiêu chuẩn thiên kiêu của Nhân tộc lúc này, chỉ cần trong vòng năm nghìn tuổi có thể đánh ra uy danh lớn ở cương vực Nhân tộc, đều có thể tính.

Bởi vậy Thủy Linh Tâm mới phát giác được Phương Tịch phi thăng muộn.

Dù sao lấy tốc độ tu vi tăng tiến của sư thúc này, tương lai trong mấy nghìn năm cũng có hy vọng thăng cấp Hợp Thể, cũng có thể thuận lợi tiến vào ngưỡng cửa thiên kiêu Nhân tộc.

- Ha ha... sư thúc ngươi luôn coi nhẹ danh hão trọng lợi ích thực tế. Chỉ một danh nghĩa thiên kiêu Nhân tộc đã tính là gì?

Phương Tịch cười ha ha:

- Đối với ta, còn không bằng ở đây nghe sư tôn ngươi đàn một khúc, thưởng thức trà do sư điệt pha...

- Nếu sư thúc thích, sau này sư điệt sẽ pha trà cho ngài mỗi ngày...

Thủy Linh Tâm cười dịu dàng nói.

- Vậy trái lại không cần, phúc không thể hưởng hết...

Phương Tịch gật gù đắc ý nói.

Thủy Linh Tâm thấy thế, âm thầm liếc nhìn Phương Tịch.

Sư thúc này ngoài miệng nói như thế, thật ra có dây dưa không rõ với Bảo Liên phu nhân, còn ngầm hưởng phúc không biết bao nhiêu người vây quanh...

Đúng lúc này, một con hạc giấy như có linh lao từ trên cao xuống, bay thẳng tới trước mặt Thủy Linh Tâm.

Thủy Linh Tâm sửng sốt, nhất thời không biết có nên mở ra hay không.

- Hạc giấy truyền thư?

Vân Hi Tiên Tử nói:

- Lúc này tìm ngươi nhất định có chuyện quan trọng, ngươi cứ đi xem đi.

- Vâng!

Thủy Linh Tâm liếc nhìn vẻ mặt Phương Tịch, lúc này mới mở hạc giấy ra. Sau khi nhìn lướt qua mấy hàng, sắc mặt nàng chợt biến đổi:

- Kiếm Tử của Kiếm Các gửi thiếp luận đạo cho đạo tử Đại Nhật Hỏa Thể của Diễm Ngọc Tông! Mà vị đạo tử kia cũng đã đáp ứng, hẹn chín năm sau sẽ đấu pháp ở Lạc Anh Sơn đấu pháp!

- Ồ?

Phương Tịch nghe vậy, ánh mắt lập tức sáng lên:

- Hai vị này đều là cảnh giới Phản Hư viên mãn, một vị có kiếm đạo vô song, một vị là Đại Nhật Hỏa Thể... Quả thật đáng xem.

Tuy nói như thế nhưng hắn không định sẽ tới xem.

Dù sao cưỡi truyền tống trận siêu cấp chạy đi quá phiền phức.

- Hai vị này chính là thiên tài tuyệt đỉnh của Nhân tộc trong mười nghìn năm qua, là nhân vật nhất định có thể thành Hợp Thể... Không ngờ lại sớm đụng độ như vậy.

Sắc mặt Vân Hi Tiên Tử vẻ không khỏi nghiêm trọng.

Tuy trong lòng nàng biết hai vị này tất nhiên sẽ phân cao thấp, nhưng sớm như vậy thật hiếm thấy.

- Bây giờ, thiếp thân đã tin tưởng lời đồn kia là thật rồi. Vị trí Nhân Tộc Ngũ Tử để trống. Thiên kiêu tộc ta bây giờ còn ở trong cương vực của Yêu tộc tuyệt đối là một nhân vật thiên tài muôn đời khó gặp, không ngờ có thể gây áp lực lớn như vậy cho hai vị đạo tử Kiếm Tử... khiến bọn họ còn phải phân ra thắng bại trước. Có lẽ người thắng sẽ đi khiêu chiến người kia?

Vân Hi Tiên Tử nắm được một vài tin tức quan trọng.

Nhưng Phương Tịch cảm thấy, bất kể lần quyết đấu này thắng bại ra sao, có lẽ đều là một bi kịch lớn đối với người thắng!

Chín năm sau, ở Yêu Nguyệt Tiên Thành.

Phương Tịch hóa thân lão tổ Vương gia đang thử linh thiện. Tiểu Huyền Quy nằm bên cạnh chảy nước miếng.

- Đồ ăn ngon tới rồi!

Tiểu Huyền Quy bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn độn quang ở khoảng không nào đó, mắt sáng ngời.

- Hì hì... Tiểu Huyền Quy thật ngoan!

Theo vô số cánh hoa mờ ảo từ trong không trung bay xuống, một bóng dáng xinh đẹp chậm rãi hạ xuống. Người đó chính là Thạch Tiên Tử Thạch đạo hữu.

Nàng khẽ cười một tiếng, búng một cái vào đầu của Tiểu Huyền Quy, tiếp theo ném ra một con gà nướng.

Mùi gà nướng thơm mê người, chính là Bách Vị Kê, chiêu bài mới của Bách Hương Lâu mới khai trương trong tiên thành gần đây.

Tiểu Huyền Quy hắt xì một tiếng, lại cắn lấy nửa con gà quay, nhai một cách lãng phí giống như trâu nhai mẫu đơn.

Từ sau khi biết được Tiểu Huyền Quy là yêu thú cấp sáu, tất cả tu sĩ qua lại đều rất ưu ái với nó. Thạch Tiên Tử và Thần Tiên Tử còn thỉnh thoảng ném đồ ăn, giống như lấy một con rùa đen ra phân cao thấp.

- Vương đạo hữu thật nhàn nhã!

Thạch Tiên Tử nhìn thấy Phương Tịch li vẫn không nhanh không chậm nhấm nháp linh ngư, không khỏi tức giận nói.

Bình Luận (0)
Comment