Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1655 - Chương 1818 - Hãm Không Đảo 2

Chương 1818 - Hãm Không Đảo 2
Chương 1818 - Hãm Không Đảo 2

Phương Tịch không nói nhiều, một luồng thần thức tiến vào trong hạt châu màu vàng đất.

Vật này quả nhiên là vật phẩm giống như ngọc giản, trong đó khắc rất nhiều tin tức.

Chẳng bao lâu, hắn đã hiểu biết đôi chút về Hãm Không Đảo.

- Hãm Không Đảo là một vùng đất của Thái Hư, có một vực rộng... Bắt đầu từ thời kỳ thượng cổ đã có một vài nhân yêu ma, thậm chí người của dị tộc chủ động hoặc bị động tiến vào trong đó, thậm chí bị nhốt ở đây...

Cho dù có một vài tu sĩ Kết Đan, Nguyên Anh canh giữ đến khi đường hầm mở ra, muốn vượt qua đường hầm hư không cũng không có thực lực đó.

Có một phần tu sĩ cao cấp rời khỏi, cũng có một phần thích hoàn cảnh và tài nguyên đặc biệt trên Hãm Không Đảo, còn có thể sống tiêu dao không tranh với đời, bởi vậy lựa chọn ở lại chỗ này.

Ở Hãm Không Đảo, ba tộc nhân, yêu, ma sẽ không gặp mặt lại đấu pháp, mà sống hòa thuận với các dị tộc khác.

Tuy bọn họ nhất định có người lén báo thù nhưng không thể phát sinh cuộc chiến lên tới phạm vi chủng tộc.

Đồng thời, ở trong Hãm Không Đảo bình thường có thể tu hành phá cảnh!

Ở trong chợ đêm lớn nhất của hòn đảo còn có tồn tại cấp bảy Hợp Thể bảo vệ, gọi là chủ chợ đêm!

- Đảo cũng thú vị đấy...

Phương Tịch cất hạt châu màu vàng đất đi, nói với Côn Địa:

- Ngươi yên tâm, mặc dù bản tọa là người từ ngoài đến, nhưng sẽ không ngại tuân theo quy định...

Hắn đi vào chỗ điểm tụ tập này, chỉ cảm thấy bên trong càng hỗn loạn hơn những gì mình nhìn thấy.

Đặc biệt phong cách kiến trúc của các dị tộc cho hắn một cảm giác được mở rộng tầm mắt.

- Tiền bối có nhìn trúng vật gì trên sạp hàng của thiếp thân không?

Phương Tịch dừng lại ở trước một sạp hàng.

Vị chủ sạp này có mắt hạnh đào má, quả nhiên là một đại mỹ nhân.

Nếu chỉ mọc một cái đầu mỹ nữ thì càng tốt hơn.

Thân thể nàng không ngờ là một con trăn lớn, nhìn giống như một mỹ nữ rắn, đặc biệt dọa người.

“Ta thật ra càng cảm thấy hứng thú với Oa Tộc Nhân hơn...”

Trong lòng Phương Tịch thầm phỉ nhổ một câu.

Chẳng qua trên sạp hàng của Oa Tộc Nhân này còn có mấy linh dược hắn chưa từng thấy qua, khiến ánh mắt hắn lập tức sáng lên.

- Một gốc này, còn có một gốc này...

Hắn cầm lấy một gốc linh dược có hình dáng như con rắn cuộn, hỏi:

- Không biết giá bao nhiêu, nhưng tiếp nhận lấy vật đổi vật?

- Tất nhiên là được rồi. Nếu tiền bối có đan dược tăng thêm tu vi thích hợp với thiếp thân hoặc linh thạch cực phẩm đều có thể đổi!

Oa Tộc Nhân cười nói.

- Ừ.

Phương Tịch gật đầu, nghe tới ở đây cũng thu linh thạch cực phẩm, trong lòng hắn lại nắm chắc.

Sau khi hỏi thăm một lúc, hắn phát hiện giá linh thạch cực phẩm ở trong Hãm Không Đảo hình như cao hơn bên ngoài.

Dù sao một viên linh thạch cực phẩm có thể bồi dưỡng ra được một tiểu linh mạch, có tác dụng khá lớn đối với tu sĩ cấp thấp.

- Không biết cỏ này tên gì?

Hắn chỉ tay vào linh dược giống như rắn cuộn trong tay, hỏi một câu.

- Đây là Thiên Oa Thảo... Cần Oa Tộc Nhân chúng ta lấy bí thuật đặc biệt mới có khả năng đào tạo được. Tiền bối chưa từng thấy qua cũng không có gì ngạc nhiên.

Oa Tộc Nhân nhoẻn miệng cười và trả lời.

Nếu chỉ nhìn mặt, đúng là một mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành, nhưng phối hợp với cơ thể lại khiến người ta hơi sợ đấy.

- Thì ra là thế.

Phương Tịch gật đầu, sử dụng linh thạch cực phẩm để hoàn thành giao dịch.

Ở trong khu bày sạp này nhìn có vẻ đơn sơ, nhưng tiếp theo hắn một hơi đổi được mấy chục loại linh dược mới nghe lần đầu, thậm chí còn chưa từng thấy qua. Trong lòng hắn không khỏi cảm thấy phấn chấn.

Ngoài ra, tuy rằng phần lớn bí thuật và công pháp những dị tộc kia không thể tu luyện, nhưng vẫn cho hắn cảm giác được mở rộng tầm mắt.

Càng không cần phải nói tới một số truyền thừa liên quan tới chế tạo phù, trận pháp, nếu liên hệ với nhau, đại khái có thể tìm hiểu được.

Suy xét kỹ, có lẽ trận pháp và phù lục của hắn sẽ còn tăng lên.

- Ở đây... Quả nhiên là một bảo tàng!

- Chỉ là rất nhiều linh thực này... Chắc hẳn đủ để cho Địa Tiên Linh Cảnh lại trưởng thành...

- Có lẽ... Ta nên tìm một chỗ bế quan, đột phá tới Phản Hư hậu kỳ trước.

Phương Tịch đi ra khỏi điểm tụ tập, trên mặt lộ vẻ phấn chấn.

Trong tay hắn còn cầm một miếng ngọc giản màu đen, trên đó là bản đồ sơ lược về cả Hãm Không Đảo

Trong đó quan trọng nhất dĩ nhiên là vị trí chợ đêm ở khu vực trung tâm!

- Điểm tụ tập nhỏ đã có thu hoạch như vậy, chợ đêm lớn nhất tất nhiên phải có vật tư càng phong phú hơn...

- Nếu như đám người Thạch Tiên Tử, Kiếm Tử không sao, tất nhiên cũng sẽ đi tới chợ đêm.

Trong đôi mắt Phương Tịch có hào quang chớp động, tất nhiên đã có quyết định.

Ở nơi nào đó trên Hãm Không Đảo.

Trên không trung bỗng nhiên có Lôi Vân ngưng tụ.

Tiếp theo chính là từng đợt sấm sét đánh xuống.

Thế nhưng, bất luận sấm sét đánh xuống mạnh tới mức nào, đều bị màn ánh sáng xanh lục không ngừng hóa giải.

Bình Luận (0)
Comment