Song Đầu Man tộc có hình người, da màu xanh lá, cảm giác rất cứng cỏi, trên vai lại có hai cái đầu.
Lúc này, trong miệng một cái đầu không ngừng niệm chú ngữ, lại có một tầng kết giới màu đỏ hiện ra ở trước người, ngăn cản gai đất bắn tới.
Một cái đầu khác lẩm bẩm vài từ, cái gậy lớn màu đen trong tay hắn bay ra.
Ầm ầm!
Khi tới giữa không trung, cái gậy lập tức phóng to thành một cây cột lớn, ầm ầm hạ xuống!
Trên mặt đất xuất hiện một cái hố to.
Mà ở trong hố sâu, hơn nửa cái đầu của con rắn mối màu vàng đất kia không ngờ đã vỡ nát...
Hai cái đầu của Man tộc đều hoan hô, thu lại gậy, hai tay ôm con mồi vác lên trên bả vai, bắt đầu đi về.
Một lát sau, chỗ mặt đất lõm xuống có ánh sáng lóe lên, hiện ra bóng dáng của Phương Tịch.
- Song Đầu Man tộc?
Hắn nhìn theo bóng lưng quái vật kia rời đi, một tay bấm pháp quyết, một ánh sáng màu xanh mông lung hiện ra, thân hình hắn tiếp tục được che giấu, lặng lẽ đi theo.
- Không ngờ ở đây còn có dấu vết của Song Đầu Man tộc...
Phương Tịch lẩm bẩm.
Song Đầu Man tộc chính là một chủng tộc địa phương ở Địa Tiên Giới, từng có lãnh địa giáp với Yêu tộc, sau đó thì không còn sau đó nữa...
Hắn chỉ xem qua trong sách cổ giới thiệu về phong cảnh Địa Tiên Giới, thấy có bản đồ và vài dòng vắn tắt liên quan tới tộc này. Dựa theo mấy hàng miêu tả cuối cùng, chủng tộc này đã bị Yêu tộc hoàn toàn diệt sạch mới đúng.
Nhưng không ngờ ở đây còn có một người!
Đồng thời nhìn tu vi khí tức chắc hẳn là Kết Đan kỳ.
Song Đầu Man tộc sải bước đi giống như thi triển thần thông Súc Địa Thành Thốn, tốc độ không thua gì tu sĩ độn quang.
Không lâu sau, hắn đã đi tới một điểm tụ tập.
Phương Tịch theo sát phía sau, khi vừa nhìn thấy điểm tụ tập này, hắn lập tức ngây người.
Bởi vì nơi tập trung này thực sự hơi loạn!
Từ lều bằng da thú tùy ý của Man tộc đến động phủ mái cong đấu củng do tu sĩ Nhân tộc xây lên, thậm chí còn có Thiên Ma Cung của Ma tộc, hang ổ của Yêu tộc cùng với các loại kiến trúc linh tinh, không ngờ tất cả xây dựng ở cùng một chỗ, tạo thành phong cách rất hỗn loạn.
- Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc...
Trong đôi mắt hắn có ánh sáng lập lòe, chỉ thấy trên mảnh linh điền gần điểm tụ tập có Linh Thực Phu của Nhân tộc đang ra sức canh tác.
Ở bên cạnh còn có một Man Ngưu Yêu tộc trợ giúp.
Trên sạp hàng cách đó không xa là một Ma tộc mặc áo giáp màu đen, tướng mạo dữ tợn đang hô to.
Có không ít dị tộc đang tập trung xung quanh sạp hàng của hắn.
Trong đó cũng có Song Đầu Man tộc giống người vừa thấy trước đó, cũng có Dực Tộc Nhân có cánh, còn có tu sĩ Thủy tộc toàn thân giống như một dòng nước.
Tuy phần lớn khí tức của bọn họ đều loanh quanh ở Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, nhưng vẫn cho Phương Tịch có ảo giác đi tới nhà bảo tàng Bách Tộc vậy.
- Tu sĩ ba tộc gặp nhau mà có thể không đánh nhau từ bao giờ?
- Ngoài ra... còn có nhiều tộc Man Hoang như vậy.
Phương Tịch quan sát thật lâu, bỗng nhiên hiện ra thân hình. Vẫn là dáng vẻ của lão tổ Vương gia, Tiểu Huyền Quy tất nhiên đã bị hắn thu vào trong túi linh thú.
Lúc này, trong tay hắn cầm vòng phật châu, chậm rãi đi vào điểm tụ tập này.
- Không ngờ là tồn tại cấp sáu!
Một giọng nói hùng hậu vang lên.
Phương Tịch cúi đầu nhìn, thấy trên mặt đất mình giẫm lên đã xuất hiện thêm một gương mặt cực lớn từ bao giờ.
- Hóa ra là người của Địa Tộc!
Hắn biết được người của Địa Tộc này cùng loại với thổ linh hóa thân, hình thể bình thường vô cùng khổng lồ, thích nhất là tìm kiếm một chỗ có thổ linh lực dư thừa để ngủ say.
Không ngờ được dưới chân mình lại đạp lên một con.
- Ừ... Ngươi có thể tu luyện tới Hóa Thần cấp năm sơ kỳ cũng không dễ dàng, không biết ngươi ngăn cản bản tọa có chuyện gì?
Tuy người của Địa Tộc này sử dụng ngôn ngữ tương đối tối nghĩa, nhưng Phương Tịch nghe vẫn hiểu được.
Dù sao hắn làm tu sĩ Phản Hư, đã học qua ngôn ngữ của các tộc.
Người của Địa Tộc này sử dụng là yêu ngữ trong Yêu tộc!
- Tiền bối quá lời...
Gương mặt cực lớn trên mặt đất cười:
- Ta là Côn Địa, chính là người bảo vệ điểm tụ tập này... Vẫn mong tiền bối tuân theo quy định do các vị tồn tại cao cấp quyết định ra, đừng gây nhiễu loạn trật tự trong điểm tụ tập...
- Còn có tồn tại cao cấp của các tộc lập khế ước à?
Phương Tịch vô cùng kinh ngạc:
- Ta là tu sĩ mới tới đây!
- Hóa ra là tu sĩ từ bên ngoài đến!
Côn Địa há miệng phun ra một hạt châu màu vàng đất:
- Vẫn mong tiền bối xem qua, tất nhiên sẽ biết.
- Ừ...
Phương Tịch rất hài lòng về sự thức thời người này, không khỏi hỏi một câu:
- Trước đây lúc đường hầm mở ra, vì sao ngươi không đi tới Địa Tiên Giới?
- Địa Tiên Giới? Ở đây chính là nhà của Côn Địa, vì sao phải đi?
Trên mặt Côn Địa lộ vẻ nghi ngờ.