Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1676 - Chương 1839 - Các Phương 2

Chương 1839 - Các phương 2
Chương 1839 - Các phương 2

- Hừ, nếu không phải bản tọa có độn pháp kinh người, thần thức mạnh mẽ... Chỉ sợ sẽ không bị Hắc Thiên Các coi trọng...

Dị tộc cánh bạc và một sừng kia hừ lạnh một tiếng, nhưng hai tay vẫn bấm pháp quyết.

Trong ánh sáng màu bạc lóe lên, thân hình ba người di chuyển với tốc độ độn địa không thể tưởng tượng nổi, nhanh chóng rời xa biển máu này.

- Bàn về sự xui xẻo, chúng ta không bằng Hạ đạo hữu này...

Trong độn quang, nữ hài cười hì hì:

- Nghe nói lúc bí cảnh sắp mở ra, Hạ đạo hữu mới bị Mẫu Đan Tiên Tử kia lựa chọn. Tuy hắn có thần thức mạnh mẽ nhưng vẫn kém hơn mức xông qua chỗ bí cảnh này, bởi vậy được ban thưởng Thái Diệu Thần Đan!

Nghe nói tới Thái Diệu Thần Đan tên, vẻ mặt tu sĩ Nhân tộc họ Hạ không khỏi trở nên khó coi.

Linh đan này chính là bí truyền của dị tộc, có lợi trong việc tăng thêm thần thức, thậm chí có thể kích thích thần thức của tu sĩ Phản Hư tăng lên một hai phần!

Có lợi ích lớn như vậy, tất nhiên cũng có di chứng vô cùng khủng khiếp.

Sau khi dùng Thái Diệu Thần Đan lại tương đương với tiêu hao tiềm lực của tu sĩ trong tương lai, không chỉ thần thức khó có thể tiến bộ, ngay cả sau này tu luyện đột phá bình cảnh cũng sẽ trở nên khó khăn hơn.

Tu sĩ Nhân tộc họ Hạ cười gượng, nói tiếp:

- Nghe nói Hắc Thiên Các bốn lựa chọn một đạo hữu họ Vương, không ngờ người kia quá trơn trượt, đã không nhìn thấy hình bóng từ lâu. Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể lựa chọn bản tọa ở cuối danh sách góp cho đủ số... Nếu không phải Mẫu Đan Tiên Tử cho bản tọa xem một vài chứng cứ, xác nhận tai họa ngầm của Thái Diệu Thần Đan thật sự có phương pháp giải quyết, bản tọa thà tự sát cũng không đến bí cảnh này mạo hiểm...

...

Trong khu kiến trúc cách đó không biết bao xa.

- Là tu sĩ Nhân tộc!

- Giết chết hắn!

Mấy Yêu tộc Phản Hư nhìn thấy một tu sĩ thanh niên Nhân tộc đi một mình, trên mặt không khỏi vui mừng, khống chế Thiên Yêu Khí bao vây.

Mấy món bảo vật Phản Hư được lấy ra, chỉ thấy một đao, một tháp, một vòng tròn cắt ngang hư không, có vô số ảo ảnh đập xuống.

Vù!

Khi thấy người thanh niên Nhân tộc tu vi Phản Hư trung kỳ kia sắp gặp tai ương, trên mặt hắn thoáng hiện nụ cười quỷ dị, trước mặt hắn hiện ra một tấm phù lục.

Phù này trống rỗng, chỉ có hình một thanh kiếm!

Một kiếm khí vô cùng chói mắt lướt ngang qua không trung, không ngờ một kiếm chém đứt một loạt đao, tháp, thậm chí vòng tròn kia!

Một kiếm phá vạn pháp!

- Không tốt...

Mấy Yêu tộc hoảng hốt, đang muốn thi triển bí thuật độn pháp chạy trốn. Trong bầu trời hình như chỉ còn lại có một ánh kiếm này.

Một lát sau, thanh niên Nhân tộc này cầm túi trữ vật của mấy vị Yêu tộc, trên mặt lộ vẻ vui mừng.

...

- Vương đạo hữu...

Bạch Ngọc Sinh nhìn thấy Phương Tịch dừng chân ở trong một cánh rừng, không khỏi tò mò hỏi.

- Không có gì, ta thấy phong cảnh ở đây khá tốt, không nhịn được muốn dừng lại một lúc thôi...

Phương Tịch lẳng lặng đứng đó, giống như đang quan sát cảnh sắc.

Trên thực tế, hắn đã lặng lẽ lưu lại tọa độ không gian tiếp theo.

Trên lý thuyết, hắn hoàn toàn có thể rời đi, chờ sau này bí cảnh đóng lại, hắn sẽ phái Ngoại Đạo Hóa Thân đến đây làm cu li.

Chỉ là trong đó có vài nghi ngờ.

- Vị trí Thất Bảo Điện nơi có Thất Bảo Hồ Lô Đằng là mục tiêu của các tu sĩ lớn tiến vào bí cảnh từ trước tới đây sao?

Phương Tịch lấy ra bản đồ hình như dùng dây leo của hồ lô đan thành, nhìn một chỗ trong đó và hỏi.

- Đúng vậy...

Bạch Ngọc Sinh vừa bay, vừa giải thích:

- Trong Thất Bảo Điện kia có Thất Bảo Lưu Ly Thổ... thích hợp cho Thất Bảo Hồ Lô Đằng sinh trưởng nhất... Năm đó, tổ tiên ta nhờ cơ duyên xảo hợp, lấy đi một dây hồ lô từ trong điện đường kia... Căn cứ theo bản chép tay của hắn để lại, trong Thất Bảo Điện còn có một dây leo hồ lô tổ bị hạ cấm chế, rễ dây leo của nó không thể nào chuyển đi, mỗi lần chỉ có thể hái đi hồ lô...

- Mỗi lần, Thất Bảo Hồ Lô Đằng này chỉ mọc ra bảy cái hồ lô, mỗi cái đều có công hiệu thần kỳ, từ trước tới nay được rất nhiều tu sĩ chú ý...

- Nếu tất cả đi muộn, chỉ sợ sẽ phải ra về tay không.

...

Phương Tịch nghe Bạch Ngọc Sinh giải thích xong, lại liếc mắt nhìn bản đồ bảo tàng.

Chỉ thấy ở vị trí đánh dấu Thất Bảo Điện vẽ một dây leo hồ lô bảy màu. Nó nằm cách nơi này không xa, chỉ cần vượt qua một địa phương hiểm yếu là tới.

- Man Tượng Sơn?

Phương Tịch lầm bầm, đọc tên địa phương hiểm yếu kia.

- Trong Man Tượng Sơn Mạch có một đám Cổ Man Tượng cấp bậc hoang thú nguyên cổ sinh sống, chúng đều không dễ đối phó đâu...

Bạch Ngọc Sinh nhíu mày:

- Ta chỉ chuẩn bị một vài thủ đoạn nhỏ, cũng không biết có hiệu quả với chúng không...

Man Tượng Sơn Mạch là dãy núi hùng vỹ rộng lớn, trong hư không quanh quẩn một áp lực khiến đám phi điểu tuyệt tích.

Bình Luận (0)
Comment