Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1677 - Chương 1840 - Kìm Chế

Chương 1840 - Kìm chế
Chương 1840 - Kìm chế

- Cấm chế cấm không!

Phương Tịch thoáng xác nhận một lúc rồi lắc đầu:

- Ở đây có cấm chế cấm không mạnh mẽ, chỉ sợ cho dù là tu sĩ Hợp Thể cũng chưa chắc có thể chống lại...

- Đúng là vậy. Nếu muốn vòng qua dãy núi sẽ phải đi thêm cả chặng đường rất dài... Như vậy còn không tính là gì, bất luận là sa mạc cát đen phía đông hay đầm lầy phía tây đều nguy hiểm không kém gì Cổ Man Tượng, còn tốn càng nhiều thời gian hơn...

Bạch Ngọc Sinh đánh ra một văn khí, quyển sách trước mặt lật trang, tới một chữ Ẩn.

Một màn ánh sáng màu trắng nhạt bao quanh hai người, Phương Tịch bỗng nhiên cảm giác thân hình và khí tức của mình đều giảm xuống tới giới hạn nhất định, không khỏi cười:

- Thần thông Nho đạo quả nhiên đáng để xem qua...

Hai người thi triển Ngự Phong Thuật, thân hình lập tức hóa thành một làn gió đi sâu vào trong Man Tượng Sơn Mạch.

Bao la, rộng lớn...

Man Tượng Sơn Mạch cho Phương Tịch cảm giác đầu tiên chính là lớn!

Bất luận là hoa cỏ cây cối hay những thứ khác dường như đều được phóng đại lên gấp trăm ngàn lần, thậm chí khiến hắn có ảo giác dường như mình trúng phải thần thông nào đó, bị thu nhỏ lại gấp trăm ngàn lần vậy.

Mặc dù Ngự Phong Thuật là thuật di chuyển của tu sĩ cấp thấp, nhưng ở trong tay tu sĩ cao cấp lại phát huy ra hiệu quả hoàn toàn khác hẳn với tu sĩ cấp thấp.

Hai người giống như một làn gió lướt đi, tốc độ độn địa rất nhanh, chưa tới một canh giờ, bọn họ đã đi được một nửa đoạn đường.

- May là lần hành động này đều thuận lợi, dựa theo ghi chép trong bản chép tay của gia tổ, hắn đi tới đây đã gặp phải ba con Cổ Man Tượng truy sát...

Bạch Ngọc Sinh nhìn đỉnh núi có hình sừng trâu phía trước, trên mặt lộ vẻ vui mừng:

- Sau khi đi qua chỗ Ngưu Giác Phong này, thông qua mấy chỗ nữa là có thể bình yên vượt qua Man Tượng Sơn Mạch, vận khí của chúng ta xem ra không tệ, không gặp phải...

Chiếp!

Trong phút chốc, Phương Tịch lại nhìn thấy trong bầu trời có một đàn chim trắng bay qua.

Loại chim này có lông trắng mắt đỏ. Con chim dẫn đầu hình như còn có linh vũ màu vàng nhạt. Nó nhìn thấy Phương Tịch và Bạch Ngọc Sinh lại không bị Ẩn Tự Quyết mê hoặc, lập tức phát ra một tiếng kêu chói tai.

- Không tốt, là yêu thú cộng sinh với Cổ Man Tượng... Chim này ở đây, gần đây nhất định phải có Cổ Man Tượng!

Bạch Ngọc Sinh kinh hãi, giơ tay đánh ra một chữ Mũi Tên.

Nguyên khí thiên địa hội tụ, hóa thành vô số mũi tên bắn lên cao!

Từng con chim lông trắng mắt đỏ bị bắn xuyên qua, kêu thảm và rơi xuống đầy đất. Giữa không trung dường như đổ một trận mưa trắng.

Ò!!

Nhưng đã quá muộn rồi.

Mặt đất chấn động, ở phía đường chân trời dường như có một ngọn núi nhỏ chạy chậm tới.

Đó không ngờ là một con voi lớn giống như núi cao, bên ngoài thân có các loại hoa văn tự nhiên tạo thành phù ấn, da dày quả thật có thể tương đương với bảo vật phòng ngự cấp sáu. Mà từng cái ngà voi của nó lại lộ ra sự uy hiếp.

- Ò!!

Sau khi nhìn thấy chim lông trắng dính máu rơi đầy đất, Cổ Man Tượng nổi giận gầm lên một tiếng, cái vòi của nó giơ lên thật cao và bỗng nhiên đánh xuống.

Ầm!

Giống như gặp phải lực lớn, chỗ vị trí của Phương Tịch và Bạch Ngọc Sinh lập tức hóa thành bột mịn, hiện ra một rãnh sâu!

Rãnh này không ngừng kéo dài về phía xa, dường như muốn hình thành một vực sâu.

- Vương đạo hữu, cứ giao nó cho bản tọa là được rồi.

Bạch Ngọc Sinh lấy ra một túi linh thú, chỉ thấy trên đó có ánh sáng năm màu lập lòe, bỗng nhiên có một ánh sáng rất nhỏ lao ra.

Trong mắt Phương Tịch lóe sáng, phát hiện đó là một con Gấm lông chuột nhỏ!

Gấm lông chuột này chỉ có kích thước bằng đầu người trưởng thành, bên ngoài phủ lông năm màu. Đó chính là một con yêu thú biến dị... Ngũ Sắc Gấm lông chuột!

Chít chít!

Ngũ Sắc Gấm lông chuột này hình như trời sinh am hiểu độn pháp ngũ hành. Lúc này, trên thân nó lóe lên hào quang màu vàng đất. Nó thi triển thuật độn thổ đi tới bên chân Cổ Man Tượng.

Tiếp theo, nó dùng bốn chân leo lên đùi của một con Cổ Man Tượng, dọc theo trụ trời này không ngừng leo lên trên, tốc độ hết sức kinh người.

- Ò!!!

Cổ Man Tượng nổi giận gầm lên một tiếng, trên thân lập lòe từng phù ấn, hóa thành các loại công kích, lại có thể bị con chuột nhỏ này lấy thân pháp cực kỳ linh hoạt và độn thuật ngũ hành tránh thoát.

Vút!

Cuối cùng, Cổ Man Tượng nổi giận gầm lên một tiếng, vòi voi cực lớn giống như roi thép đánh về phía thân thể mình.

Một vết máu hiện ra, nhưng Ngũ Sắc Gấm lông chuột chui vào trong rãnh sâu lại có thể không bị tổn thương!

- Chít chít!

Cuối cùng, Ngũ Sắc Gấm lông chuột đắc ý kêu lên một tiếng, tiến vào bên trong tai của Cổ Man Tượng.

Một con Cổ Man Tượng giống như núi đột nhiên co quắp, khiến gần đó dường như xảy ra một trận địa chấn nhỏ.

- Tai của Cổ Man Tượng chính là nhược điểm của nó, nhưng nếu không có bản chép tay của tổ tiên nhắc nhở, ta cũng không biết có thể dùng yêu thú chuột đặc biệt này giải quyết...

Bạch Ngọc Sinh chậm rãi nói.

Bình Luận (0)
Comment