Nó giận dữ gầm thét lên, đánh ra một quyền giống như thái sơn ép xuống đỉnh đầu!
Phụt!
Ảo ảnh yêu hồ ba đuôi bị một đòn phá nát, gương mặt Hồ nữ trắng bệch, trước mặt hiện ra mấy tấm lá chắn màu hồng phấn. Nàng hóa thành một luồng ánh sáng nhanh chóng bắn về phía sau:
- Đó là... người của Thủy tộc? Không ngờ lại chế luyện hắn thành Huyết Ma Thi... Hắc Khô, chẳng lẽ Lục Thi Thiên Ma Công của ngươi đã đại thành?
- Hì hì, ngươi biết điểm ấy là được rồi...
Hắc Khô cười lạnh:
- Lục Đại Thiên Ma Thi của bản tọa còn thiếu một con Yêu tộc hợp mắt. Ta cảm thấy ngươi tương đối thích hợp... Nếu gom đủ sáu Thiên Ma Thi cấp sáu thượng phẩm, cho dù không có Tiên Thiên Nhất Khí Tử Hồ Lô kia, bản tọa chắc chắn sẽ thành công thăng cấp Hợp Thể!
Hắn tu luyện Lục Thi Thiên Ma Công là một ma công thi đạo nổi tiếng trong Ma tộc, đã từng có một phần lưu lạc hạ giới, phát triển thành các loại luyện thi ma đạo kỳ lạ.
Nguyên Thủy Ma Môn Lục Dục Hỗn Thiên Ma cũng có dấu vết của công pháp này.
Chỉ là ma công tu luyện này cần đủ loại Ma Thi giúp đỡ, còn là dị tộc hiếm quý càng tốt hơn.
Hắc Khô ở Hãm Không Đảo như cá gặp nước, được khen là tồn tại có khả năng thăng cấp Hợp Thể nhất trong Ma tộc!
Lần này, hắn nhân lúc bí cảnh mở ra, trắng trợn săn giết thiên kiêu các tộc còn lại, muốn luyện hóa Ma Thi đột phá cảnh giới Hợp Thể!
Sau khi hiểu rõ điểm này, Hồ nữ ba đuôi biết được, hôm nay tuyệt đối không thể kết thúc tốt.
Trong tay nàng hiện ra một viên đan dược Thất Khiếu đỏ như máu đang đập giống như trái tim, không hề do dự nuốt xuống.
- Ô ô!
Trên mặt Hồ nữ ba đuôi bỗng nhiên hiện ra từng hoa văn hồ ly, có chòm râu xuất hiện, trên đầu xuất hiện đôi tai hồ ly màu đỏ.
Vù vù!
Ở sau lưng nàng bỗng nhiên hiện ra ba cái đuôi.
Chỉ là trông nó nhỏ hơn ba cái đuôi ban đầu, còn dẫn theo một cảm giác hư ảo.
- Yêu hồ sáu đuôi đã là tồn tại Hợp Thể trong Hồ tộc...
- Cho dù ngươi dùng bí dược, mạnh mẽ kích phát tiềm lực trong huyết mạch... Cũng chỉ có thể duy trì được nhất thời nửa khắc, huyết mạch không phản tổ được.
- Trong thời gian ngắn như vậy, không nói có thể đánh bại Huyết Sát Phiên cấp bảy của bản tọa, thậm chí cũng khó chạy thoát khỏi sự truy đuổi của bản tọa!
Hắc Khô cười lớn một tiếng, vung vẩy Huyết Sát Phiên.
Biển máu vô tận nhấn chìm hắn, ảo ảnh một lá cờ cực lớn hiện ra.
Ở trong ảo ảnh lá cờ này còn có năm ảo ảnh như ẩn như hiện, cũng tản ra sóng pháp lực cấp sáu thượng phẩm, cùng phát động bảo vật Hợp Thể này!
Rất rõ ràng, Lục Đại Thiên Ma Thi của Hắc Khô đã tìm được năm, bởi vậy mới có thể nhớ mãi không quên Hồ nữ ba đuôi này.
Ào ào!
Ảo ảnh lá cờ lớn màu máu đánh ngang, chém giết ác liệt với một con yêu hồ sáu đuôi.
Cho dù hai bên đều là cái bóng mờ ảo, nhưng lại tản ra dao động khiến mặt đất xung quanh run rẩy, quả thật có phong thái của tu sĩ Hợp Thể giao đấu.
Bỗng nhiên!
Hắc Khô dùng hai tay bấm pháp quyết, hừ lạnh một tiếng.
Trên Huyết Sát Phiên hiện ra từng triện văn cổ màu đỏ xen lẫn với Phượng Triện Văn màu bạc.
Màu bạc và màu đỏ tạo thành trận gió bão lập tức cuốn lấy ảo ảnh con yêu hồ sáu đuôi vào trong đó.
- Phụt!
Gương mặt của Hồ nữ ba đuôi bất chợt trắng bệch, phun ra một ngụm tinh huyết.
Vèo vèo!
Trong hư không có từng dây xích đỏ như máu thả xuống, xuyên qua bóng dáng của nàng.
Hồ nữ ba đuôi cong môi cười, hóa thành một hồ ly ba đuôi.
Mà ở cách đó không xa, trong hư không có ánh sáng trắng lóe lên, một tiểu hồ ly mọc ra hai cái đuôi đỏ rực hiện ra, khống chế độn quang chạy thoát thân.
- Ngươi còn muốn chạy à?
Hắc Khô cười lạnh, bỗng nhiên nhíu mày.
Sâu bên trong dãy núi phía trước có hai khí tức Phản Hư đang nhanh chóng tiếp cận.
Độn quang lóe lên, hiện ra hai bóng người.
Trong đó có một lão già lần phật châu trong tay, khí chất ôn hòa, khiến Hắc Khô vừa nhìn thấy đã thầm cảm thấy chán ghét.
Một người khác là nho sinh, trong tay cầm một quyển sách cổ, đang kinh ngạc nhìn về hướng này.
- Ơ? Tiểu hồ ly nhà ai vậy?
Phương Tịch cười ha ha, bàn tay chộp tới, lại thuận lợi tóm lấy một con hồ ly hai đuôi bị tổn thương nguyên khí nặng nề đang lao vào trong lòng mình.
Không thể không nói, lông thật mềm thật mượt, sờ vào khá tốt!
Con hồ ly hai đuôi này vừa muốn phản kháng, đã cảm giác được một lực lượng cực lớn ập tới, xung quanh dường như tường đồng vách sắt, chỉ có thể kêu lên vài tiếng, hai mắt nhắm lại, mặc cho tu sĩ Nhân tộc đáng giận làm nhục...
- Đó là của nhà ta. Không đúng, đó là con mồi của bản tọa!
Hắc Khô khống chế Huyết Sát Phiên, nhìn chằm chằm vào Phương Tịch và Bạch Ngọc Sinh với giọng điệu không tốt.
- Ơ?
Phương Tịch nhìn lướt qua Hắc Khô, chủ yếu là Huyết Sát Phiên trên tay hắn, lập tức cười:
- Huyết Sát Phiên trên tay đạo hữu trông rất quen mắt, giống như là đồ của ta!