- Tu sĩ Nhân tộc... Lá gan của ngươi thật lớn!
Hắc Khô nhìn chằm chằm vào Phương Tịch:
- Xem ra là Nhân tộc lần trước Hàng Giới tiến vào, bằng không sẽ không nói lời này ở trước mặt Hắc Khô ta...
Trong lòng hắn vô cùng phẫn nộ, đã quyết định luyện hai người này thành Ma Thi, nhốt thần hồn, cần phải tìm mọi cách hành hạ mới có thể giải được mối hận trong lòng!
Bỗng nhiên, một tâm ma của Hắc Khô chấn động, chỉ cảm thấy nguy cơ sinh tử ập tới!
Xèo xèo!
Một yêu trùng nhỏ chẳng biết đã xuyên qua biển máu, đi tới trước mặt hắn từ lúc nào.
Nó giống như một mũi tên màu đen trực tiếp xuyên qua ma quang hộ thể của Hắc Khô, cái miệng dữ tợn, hai hàm răng dữ tợn khép lại!
Phụt!
Đầu của Hắc Khô bị đục thẳng một lỗ lớn, khí tức trên người tiêu tan nhanh chóng, một ngọn lửa đen bốc cháy lên.
Khôi lỗi Phù Du Tử tùy ý bơi trong ngọn lửa, hình như ngọn lửa màu đen này căn bản không thể gây tổn thương cho nó.
Tiểu hồ ly trong lòng Phương Tịch trợn trừng mắt, quả thật khó có thể tin nổi.
Chẳng lẽ người điên Ma tộc kia lại bị một đòn như thế hại chết?
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, lại lặng lẽ thở dài.
Năm ngón tay của hắn vươn ra, Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang che trời lấp đất, ở trong từng phù văn màu đỏ như máu hỗn loạn, không ngờ ép xuống biển máu đầy trời.
Xuy xuy!
Từng thanh thần kiếm Thái Ất Thanh Mộc bay ra, hóa thành một kiếm trận.
Vô số kiếm khí nổ mạnh, chỉ về phía nào đó trong hư không.
Trong không trung, bốn Thiên Ma Thi hiện ra, liên thủ với nhau tạo thành một trận pháp.
Chân Ma Khí nổ mạnh, mơ hồ hóa thành một Ma tộc đội mũ sừng trâu dữ tợn đang đại chiến với kiếm trận.
Ở phía sau ảo ảnh Ma tộc dữ tợn lại là Hắc Khô!
- Ngươi không ngờ lại khiến bản tọa tiêu hao một con Ma Thi bản mệnh quý giá!
Hắn nhìn chằm chằm vào Phương Tịch, trong mắt lộ ra sự khó tin và khủng hoảng.
Vừa rồi, nếu không phải hắn thi triển bí pháp bảo toàn tính mạng trong Lục Thi Thiên Ma Công, đổi hình hoán ảnh giữa bản thân và một Ma Thi bản mệnh, không chừng hắn chết thật rồi!
Lúc này, hắn nhìn con khôi lỗi yêu trùng kia, trong mắt đầy vẻ kiêng kỵ:
- Khôi lỗi cấp bảy à?
Chỉ dựa vào câu này, Phương Tịch đã xác nhận được Ma tộc này đúng là kẻ ngốc trên phương diện khôi lỗi, ngay cả khôi lỗi tiêu chuẩn cấp bảy và khôi lỗi cấp bảy cũng không phân biệt rõ được.
Chẳng qua trong lúc chế luyện yêu trùng khôi lỗi này, Phương Tịch còn vận dụng Thủy Tổ Yêu Ma Thụ và khôi lỗi gỗ kỹ thuật, giữ lại phần lớn máu thịt yêu trùng của Phù Du Tử, cùng với khí tức hung tàn của bản thân hắn, hình như nhận nhầm cũng là chuyện có thể hiểu được?
- Ngươi cảm thấy đúng thì đúng.
Hắn cười nhạt một tiếng và đổi tay ôm tiểu hồ ly, năm ngón tay phải khép lại, có bốn ảo ảnh Chân Linh hiện ra. Cánh tay kia hóa thành ngọc xanh, phía sau hiện ra ảo ảnh người khổng lồ, một quyền hạ xuống!
Rắc!
Hư không vô hình dường như cũng bị đập thành một cái đĩa, có tiếng rít khủng khiếp hiện ra. Hắn đã một đòn đập nát ma ảnh đội mũ sừng trâu cực lớn kia.
Huyết Sát Phiên rên rỉ một tiếng, không ngờ có vẻ không chịu nổi.
“Không thể nào!”
Tiểu hồ ly trợn trừng hai mắt:
“Đây là Thiên Yêu Chân Thân đại thành... Vì sao tu sĩ Nhân tộc này có thể thi triển ra được?”
Khí tức của Phương Tịch tản ra xung quanh, tràn ngập cảm giác lực lượng!
Man Hoang, bá đạo, khủng khiếp...
Đây là chỉ đơn thuần lực lượng thân thể!
Sở dĩ Yêu tộc có thể ngang dọc Địa Tiên Giới, phần lớn là dựa vào thể phách của bản thân!
Huyết Sát Phiên rên rỉ một tiếng, ảo ảo cự ma với sừng trâu tan vỡ, bốn Thiên Ma Thi không lập tức bị nghiền nát thành bột mịn!
- Lần đầu sử dụng lực lượng vui vẻ như vậy. Quả nhiên dùng nắm đấm đánh người vẫn là thoải mái nhất...
Trong lòng Phương Tịch xúc động, tiếp theo nhìn về phía Hắc Khô.
Lúc này, vị người điên Ma tộc này cũng biết mình chọc phải người không nên chọc, hắn phun một ngụm tinh huyết lên trên Huyết Sát Phiên.
Ầm một tiếng, trên Huyết Sát Phiên hiện ra vô số Phượng Triện Văn màu bạc bao quanh thân thể hắn, hình như muốn thuấn di bỏ chạy.
Đối mặt với kẻ địch mạnh thật sự, Hắc Khô hoàn toàn không điên.
- Ngươi còn muốn chạy à? Để lại Huyết Sát Phiên hẵng nói sau...
Phương Tịch mỉm cười và giơ tay đánh ra một phù lục màu bạc.
Hắn thật sự nhìn trúng Huyết Sát Phiên. Dù sao lá cờ phướn này đạt tới cấp bảy, lại có thuộc tính hư không, rất thích hợp để mình sử dụng sau khi thăng cấp Hợp Thể.
Thu!
Phù lục màu bạc nổ tung ở giữa không trung, hóa thành một từng Phượng Triện Văn.
Số lượng lớn Phượng Triện Văn ngưng tụ, mơ hồ tạo thành một con dáng vẻ Phượng Hoàng màu bạc phát ra một tiếng hót lảnh lót.
Nó lao vào trong không trung, trong nháy mắt đã ép ra một vết máu!
Vô số gợn sóng màu bạc lập lòe, tiếp theo lại hiện ra bóng dáng không kịp đề phòng của Hắc Khô.
Phương Tịch khép hai ngón tay lại và chém ra một kiếm!