Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 170 - Chương 170 - Đào Hoa Đảo Chủ

Chương 170 - Đào Hoa Đảo Chủ
Chương 170 - Đào Hoa Đảo Chủ

Ngày hôm sau, Phương Tịch đi vào trong lô ghế của quán trà.

Hắn phát hiện đã có mấy người đang ngồi trong đó.

Hắn dĩ nhiên nhận ra Hủ Mộc lão đạo, ngoài ra còn có ba tu sĩ một nam hai nữ.

Một vị nữ tu trong đó có tướng mạo bình thường, mặc một bộ cung trang màu hồng phấn, cổ tay trái treo hai cái chuông màu bạc.

Một nam một nữ khác có vẻ thân mật, giống như một cặp đạo lữ.

- Các vị, vị này chính là Phương Tịch Phương đạo hữu!

Hủ Mộc lão đạo cười ha hả giới thiệu cho ba người. Sau đó, hắn lại nói với Phương Tịch:

- Vị này chính là Nguyễn Tinh Linh Nguyễn đạo hữu, Luyện Khí Sư cấp một trung phẩm. Hai vị này là một cặp phu thê Vi Nhất Tâm, Hoa Thiền Quyên!

- Chào ba vị!

Phương Tịch mỉm cười ôn hòa. Sau khi hắn ngồi xuống, rất bình tĩnh quan sát ba người.

Nguyễn Tinh Linh có tu vi Luyện Khí tầng bảy, đạt đến Luyện Khí hậu kỳ, lại là Luyện Khí Sư, Bất luận địa vị hay thân phận của nàng đều xem như cao nhất trong đám người, ngồi ở chủ vị.

Nàng trông bình thường, nhưng da trắng nõn, mịn màng bóng loáng, tự nhiên có khí chất dịu dàng như một cô gái rượu.

Trên thực tế, tu tiên giả có tu vi càng cao, theo công pháp đột phá sẽ không ngừng dịch cân tẩy tủy, cơ bản đều là trai đẹp gái xinh.

Đặc biệt khi đột phá cảnh giới lớn hoàn toàn có thể đạt tới hiệu quả tương tự với phẫu thuật thẩm mỹ vậy.

Chẳng qua cũng có vài tu sĩ dùng phương pháp ngược lại, cố ý giữ lại gương mặt thậm chí có thể nói là xấu để biểu hiện mình một lòng hướng về đạo, không nghĩ tới chuyện tình cảm nam nữ.

So sánh ra, trong đôi mắt Hoa Thiền Quyên sáng ngời, cười nói một cách tự nhiên, xét về gương mặt còn hơn Nguyễn Tinh linh rất nhiều, nhưng khí chất lại còn xa mới bằng được.

Nàng và đạo lữ Vi Nhất Tâm đều là tu vi Luyện Khí tầng năm. Vi Nhất Tâm mặc trang phục màu đen, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, kiên định, vừa nhìn đã biết là người kiên cường.

- Các vị...

Hủ Mộc lão đạo nhìn lướt qua một vòng, cười tủm tỉm lên tiếng:

- Lão đạo không thừa nước đục thả câu nữa, hôm nay ta mời các vị đến đây là để nhắc nhở Phương đạo hữu và hai phu thê của Vi đạo hữu, cuối cùng có tin tức rồi... Nguyễn đạo hữu, ngươi xem ba vị này thế nào?

Nguyễn Tinh Linh gật đầu, chậm rãi nói:

- Người do Hủ Mộc lão đạo giới thiệu, thiếp thân dĩ nhiên yên tâm. Ba vị đạo hữu này đều là Luyện Khí trung kỳ, tu vi miễn cưỡng đủ... Nhưng, hình như còn thiếu một người!

Sắc mặt Hủ Mộc lão đạo vẫn không thay đổi:

- Đạo hữu thấy lão phu thế nào? Thật sự không dám giấu... Bộ xương già này của lão phu vẫn còn muốn nhúc nhích!

- Nếu Hủ Mộc lão đạo cũng bằng lòng ra tay, thiếp thân lại không có vấn đề gì.

Nguyễn Tinh Linh hình như nghĩ đến điều gì, trên mặt thoáng vui mừng.

- Khụ khụ... Hủ Mộc lão đạo, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?

Phương Tịch có suy đoán, nhưng vẫn bất mãn nhíu mày.

- Ha ha, là lão đạo sơ suất... Phương đạo hữu, không phải ngươi vẫn muốn tìm linh địa lớn để trồng trọt sao?

Trong giọng nói của Hủ Mộc lão đạo có phần cung kính:

- Vị Nguyễn đạo hữu này chính là đảo chủ Đào Hoa Đảo!

- Đào Hoa Đảo?

Phương Tịch sửng sốt, bất chợt nhớ lại bản đồ của Vạn Đảo Hồ. Hắn miễn cưỡng có chút ấn tượng, đảo này dường như là một trong ba mươi sáu đảo.

Nhưng đảo chủ hình như họ Lư, không phải họ Nguyễn.

- Hủ Mộc lão đạo quá lời. Thiếp thân chẳng qua là chó nhà có tang mà thôi...

Trên mặt Nguyễn Tinh Linh hiện ra một nụ cười khổ.

Sau khi nghe Hủ Mộc lão đạo giải thích, Phương Tịch đại khái đã hiểu.

Vị Nguyễn Tinh Linh này chính là nữ nhi của đảo chủ Đào Hoa Đảo trước đây.

Trên Đào Hoa Đảo có một linh mạch cấp một. Mấy trăm năm trước, tổ tiên Nguyễn gia phát hiện và chiếm lấy, sau đó từng đời khai chi tán diệp, hình thành một gia tộc tu tiên nhỏ cấp Luyện Khí... Nguyễn thị Hoa Đào Đảo!

Nhưng mấy chục năm trước, con cháu nhà chính của Đào Hoa Đảo hiếm hoi, thậm chí mấy đời nam đinh đều không có tư chất linh căn.

Sau khi đại trưởng lão Nguyễn gia là tu vi Luyện Khí hậu kỳ tọa hóa, gia tộc liên tục gặp kiếp nạn, tổn thất mấy vị tộc nhân Luyện Khí kỳ.

Thấy tình cảnh này, một tu sĩ họ Lư trong đám khách khanh nhân cơ hội cùng người khác tạo phản, gần như tiêu diệt cả nhà Nguyễn gia, đường hoàng chiếm cả hòn đảo.

Cũng may trong Nguyễn gia còn có một vị huyết mạch dòng chính còn sống sót. Người đó chính là vị Nguyễn Tinh Linh này.

Lúc gia tộc xảy ra chuyện, nữ tử này đúng lúc đang ở bên ngoài du lịch. Lúc đó, nàng mới là cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ, chỉ có thể rưng rưng nước mát trốn đi thật xa.

Mãi đến gần đây tu vi đột phá hậu kỳ, nàng mới có ý định báo thù, trở lại Vạn Đảo Hồ.

- Sau khi chuyện này thành công, Nguyễn tiên tử bằng lòng dùng chung Đào Hoa Đảo với chúng ta. Phu thê Vi gia ghét đấu tranh, muốn quy ẩn điền viên, thành lập gia tộc. Đào Hoa Đảo có hai phong một hồ, vừa lúc có thể chia một phong cho phu thê Vi gia. Còn có một phong, lão phu không khách sáo nhận lấy. Về phần Nguyễn tiên tử tất nhiên trấn giữ chủ mạch Kính Nguyệt Hồ, làm Đào Hoa Đảo Chủ!

Bình Luận (0)
Comment