Ngày này, Phương Tịch hóa thân thành lão tổ Vương gia nghênh ngang tiến vào trong thành Thiên Thánh, bước vào cửa hàng lớn để thu thập rất nhiều linh dược hạt giống quý và bí thuật...
... Đối với lão tổ Vương gia, hắn căn bản không quen biết Kiếm Tử, cũng không phát hiện ra được thần thức mơ hồ của Kiếm Tử lúc trước.
Bởi vậy hắn căn bản không biết có một kẻ địch khủng bố như vậy đang âm thầm nằm vùng.
Ở bên trong cửa hàng nào đó.
- Một gốc Lục Diệp Kiếm Thảo này ẩn chứa kiếm đạo chân ý, sau khi hoa văn lộ ra ngoài chính là kiếm văn, có thể cầm tới rèn kiếm khí, làm kiếm hệ mộc... Có dược linh trăm nghìn năm quả thật vô cùng hiếm thấy, chỉ cần một trăm tiên ngọc, thật sự không đắt.
Một vị chưởng quỹ dị tộc đội mũ ốc đồng đỏ đang mở hộp ra, giới thiệu một loại linh thảo màu trắng trong đó.
Toàn thân linh thảo này trắng nõn, thẳng như kiếm, trên thân mọc ra từng hoa văn giống như vết kiếm màu vàng.
- Có hơi đắt, chẳng qua lão phu thích nhất là nghiên cứu kỳ hoa dị thảo, ta cũng muốn cả gốc Lục Diệp Kiếm Thảo này...
Phương Tịch nhíu mày, chẳng qua vẫn lấy ra tiên ngọc hoàn thành giao dịch:
- Lão phu ở tại Nghênh Khách Lâu, nếu chưởng quỹ thu thập được một vài kỳ hoa dị thảo, hoặc hạt giống đặc biệt đều có thể đi tìm lão phu. Về phương diện tiên ngọc, lão phu sẽ không để cho ngươi phải thất vọng đâu.
Hắn cất hộp chứa Lục Diệp Kiếm Thảo kia, đi tới Nghênh Khách Lâu.
Lâu này do thành Thiên Thánh chuyên cung cấp cho tu sĩ cao cấp nghỉ ngơi, giá xa xỉ nhưng động phủ thật sự dồi dào linh khí.
Chưởng quỹ đội mũ ốc đồng đỏ nhìn theo Phương Tịch rời đi, sau đó lập tức đóng cửa lại.
Hắn lấy từ trong túi trữ vật ra một miếng ngọc giản, hình như đang so sánh:
- Quả nhiên... Cấp sáu trung phẩm... Tướng mạo cũng đúng, là người cần tìm trên này.
Hắn vừa nghĩ đến đây thì không do dự nữa, lấy ra một món pháp khí giống như chậu đồng.
Dị tộc này tháo mũ ốc đồng trên đầu xuống, đổ từ trong đó ra từng chất nhầy màu đỏ vào trong chậu đồng, trong miệng không ngừng lẩm bẩm vài từ.
Một tầng ánh sáng quỷ dị lóe lên, bên trong chậu đồng kia không ngờ hiện ra một hình ảnh.
- Ngươi là... chưởng quỹ của Thành Thiên Thánh, vì sao ngươi lại vận dụng cách truyền tin khẩn cấp này?
Phía đối diện, một bóng người chậm rãi mở miệng.
Hắn có dáng vẻ trung niên, tu vi chắc hẳn là Phản Hư hậu kỳ.
- Khởi bẩm đại nhân, lão phu phát hiện ra tung tích của người bị phát lệnh truy nã số 3 chữ giáp trên ngọc giản kia...
Chưởng quỹ khom lưng nói.
- Cái gì? Ngươi xác định chứ?
Sắc mặt người trung niên đột nhiên thay đổi, thậm chí còn có phần hưng phấn.
Hắn tất nhiên hiểu lão tổ Vương gia kia chính là người do một nhân vật lớn Hợp Thể kỳ của Nhân tộc chỉ tên truy tìm.
Thế lực cửa hàng bọn họ muốn lấy lòng vị kiếm tu Hợp Thể kỳ kia, vẫn luôn điều tra cẩn thận, cuối cùng chỉ có thể xác nhận được tin tức đối phương từng xuất hiện ở chợ đêm, dường như đắc tội vị chủ chợ đêm kia nên bị Hắc Thiên Các âm thầm truy bắt.
Mà chờ đến sau khi Thất Bảo Bí Cảnh mở ra, lại không thấy.
Vị lão tổ Vương gia kia dường như đột nhiên biến mất vậy.
Bây giờ, hắn có thể ra ngoài hoạt động đã xem như niềm vui bất ngờ rồi.
- Không dám giấu, hôm nay hắn tới trong cửa hàng của lão phu, giao dịch một gốc Lục Diệp Kiếm Thảo...
Chưởng quỹ dị tộc lập tức nói ra chuyện đã xảy ra.
Người trung niên lập tức quyết định:
- Ngươi làm rất khá... Nếu hắn muốn thu mua kỳ hoa dị thảo, rõ ràng không lập tức rời đi... Ta sẽ cho ngươi quyền hạn, để ngươi điều động kho của thương hội gần đây. Cứ cách một thời gian, ngươi lại sử dụng một gốc dị chủng để giữ chân đối phương, chờ sau này tiếp viện tìm đến... Bản thân ngươi cân nhắc chừng mực trong đó, cần phải thật tự nhiên. Dù sao đối phương cũng là một vị tồn tại Phản Hư, đều là lão già thành tinh đấy...
- Vâng, mong đại nhân yên tâm.
Chưởng quỹ dị tộc khom lưng nói.
...
Hai vị này không phải phát hiện ra, vào lúc chưởng quỹ dị tộc bẩm báo, một con khôi lỗi yêu trùng giống như con dế mèn đang lặng lẽ ngủ đông ở dưới cục gạch lát của cửa hàng.
Chờ đến sau khi chưởng quỹ kia nói chuyện xong, nói mới chậm rãi bò ra ngoài.
Vù!
Một tầng ánh sáng màu xanh da trời hiện ra, không ngờ là trận pháp bảo vệ của cửa hàng.
Nhưng ở trên lưng con yêu trùng có một trận pháp cỡ nhỏ hiện ra, mang theo từng hoa văn màu bạc, khá giống Phá Cấm Phù.
Nó há miệng cắn dần màn ánh sáng trận pháp, tiếp theo bay ra ngoài.
Trận pháp tiếp tục vận chuyển, rất nhanh đã hoàn thiện chỗ bị rách kia.
Nếu lúc này không có trận pháp Tông Sư đang thao túng trận pháp, căn bản khó có thể phát hiện chút lực trận pháp biến hóa rất nhỏ này.
- Quả nhiên... Trúng kế à?
Một lát sau, khôi lỗi yêu trùng rơi xuống trân vai Phương Tịch đang nhàn nhã đi dạo phố.