Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1705 - Chương 1868 - Dụ Rắn Ra Khỏi Hang 3

Chương 1868 - Dụ rắn ra khỏi hang 3
Chương 1868 - Dụ rắn ra khỏi hang 3

Hắn khẽ cười:

- Ta vốn chỉ định vớt một mẻ, không ngờ Hắc Thiên Các vội vàng ra đi...

Đối với Phương Tịch, Kiếm Tử phải giết, trước đây Hắc Thiên Các mời mình thăm dò Thất Bảo Bí Cảnh hiển nhiên cũng không có ý tốt.

Bây giờ chuyện qua lâu như vậy, hắn không ngờ còn nghe được tin tức đội ngũ thăm dò Thất Bảo Bí Cảnh của Hắc Thiên Các lần này bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Nếu mình thật sự chỉ là lão tổ Vương gia, nhất định sẽ có kết quả không tốt.

Bây giờ, nếu đối phương cũng phái người đến, lại mình nhất định phải đòi lại khoản nợ này.

...

Mấy tháng sau, trong động phủ tinh tế sang trọng nào đó ở Nghênh Khách Lâu, Phương Tịch ngồi xếp bằng, trên mặt hiện ra nụ cười mỉm.

Hắn biết được kế hoạch của Hắc Thiên Các và lão gì dị tộc kia cũng hẹn mà hợp với ý hắn, bọn họ muốn lợi dụng dị chủng quý hiếm để thu hút mình ở lại.

Phương Tịch tất nhiên mừng rỡ phối hợp diễn kịch, thỉnh thoảng xuất quan, vơ vét kỳ hoa dị thảo, tiện thể thu thập hơn nửa dị chủng của hai thế lực lớn.

“Đến bây giờ, trên Hãm Không Đảo, ngoại trừ vật ép đáy hòm của tu sĩ Hợp Thể, còn lại cơ bản đều bị ta cướp gần hết?”

“Nếu Hắc Thiên Các và Kiếm Tử muốn ra tay, chờ ta rời khỏi thành Thiên Thánh là thời cơ tốt nhất... Hả?”

Thần thức của hắn thoáng chấn động, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một khí tức sắc bén đang nhanh chóng tiếp cận, rõ ràng người tới không có ý tốt!

- Kiếm Tử quả nhiên là Kiếm Tử, lại có thể trực tiếp cầm kiếm lao tới cửa... Quả nhiên là tính tình kiếm tu gọn gàng dứt khoát! Căn bản không để ý tới quy định.

Thành Thiên Thánh là thành trì của Nhân tộc, còn có lệnh cấm không được động thủ đấu pháp.

Nhưng đối với Kiếm Tử, quy củ này tính là gì!

Tu sĩ Hợp Thể đã có đầy đủ thực lực để lật bàn!

Quy tắc chỉ có có lợi cho mình mới cần tuân theo. Nếu lão tổ Vương gia bởi vì lệnh cấm của thành trì mà sơ suất, càng là cơ hội tốt để hắn ra tay!

Một chỗ động phủ ở Thành Thiên Thánh, Cẩm Lý năm màu phát sáng rực rỡ đang bay lượn ở trong hư không.

Một người đánh cá cầm cần câu ngọc bích trong tay, ngồi một mình trong đình, hình như đang thả câu.

Cần câu ngọc bích trong tay hắn ấm áp trong suốt, cá trên dây câu hiện lên từng tia sáng bạc, vừa thấy đã biết không phải là vật tầm thường.

Từng con cá nhỏ năm màu tùy ý bơi, thích thú xuyên qua hư không.

Bỗng nhiên, một con Cẩm Lý với hai màu đỏ trắng giao nhau bị bay ra, rơi vào trong tay ngư ông.

- Cá nhỏ cắn câu rồi.

Hắn cười ha ha, có một khí chất trầm như vực sâu, vững như núi cao.

Đúng lúc này, một đồng tử chạy chậm đến, khom lưng nói:

- Sư tôn... Hắc Diễm Thượng Nhân tới.

- Hả? Nhanh chóng cho mời!

Vẻ mặt ngư ông xúc động, phân phó.

Không lâu sau, hắn nhìn thấy một tu sĩ Hợp Thể trung kỳ mặc trường bào màu lửa đen bước vào đình.

Người này chính là Hắc Diễm Thượng Nhân. Gương mặt hắn anh tuấn, dáng vẻ trung niên, trông có phần tiêu sái bất kham.

Lúc này, hắn nhìn thấy được Cẩm Lý trong tay ngư ông, lại cười:

- Hôm nay ta đang muốn ăn cá, đúng là tới đúng lúc... Khương đạo hữu sẽ không từ chối bản tọa làm khách chứ?

- Tất nhiên là không rồi... con Thiên Vân Ngũ Nhu Cẩm Lý này của lão phu vẫn giúp ích đôi chút cho tồn tại như chúng ta, nhưng quan trọng hơn vẫn là... Ăn ngon đấy!

Khương đạo hữu mỉm cười, phân phó đồng tử đồng nữ hầu hạ bày đồ dùng nhà bếp, cắt lát thịt và chuyên tâm nướng, xương cá và đầu cá hầm canh loãng.

Ngay cả máu các cũng không chịu bỏ qua, bỏ vào nồi đậu phụ trắng như tuyết, khiến nó hiện ra từng tia máu đỏ.

- Nào... một miếng máu cá đậu hũ này rất tươi đấy.

Khương đạo hữu cười và giơ lên mời.

Hắc Diễm Thượng Nhân thưởng thức một miếng, cười nói:

- Quả nhiên thơm ngon!

Khương đạo hữu nhẫn nhịn hồi lâu, cuối cùng không nhịn được nữa, hỏi:

- Chỉ sợ thượng nhân đến đây không phải vì canh cá? Thượng nhân nắm giữ thương hội, phát tài lớn, ta nghĩ không có việc gì sẽ không lên điện tam bảo...

- Ha ha, đạo hữu hiểu nhầm bản tọa rồi. Hôm nay bản tọa đến đây chỉ muốn cùng đạo hữu nhấm nháp linh ngư, tuyệt đối không có ý gì khác.

Hắc Diễm Thượng Nhân thản nhiên nói.

Trong đình bỗng nhiên vang lên tiếng chuông dồn dập.

Một trận pháp khó hiểu hiện ra, mơ hồ có một điểm đỏ phát ra kiếm khí kinh người!

- Thật can đảm, không ngờ có kiếm tu Hợp Thể ra tay ở bản thành, thật sự xem người tọa trấn thành như lão phu thành không có à?

Khương đạo nhân giận tím mặt, đứng dậy quát.

Cần câu trong tay hắn vung lên, lại muốn phát động uy lực của đại trận bắt đầu trấn áp.

Cho dù đối phương là kiếm tu Hợp Thể, nhưng ở trong đại trận, Khương đạo nhân chiếm hết địa lợi, vẫn nắm chắc bảo vệ được một phương bình an, trục xuất ác khách kia.

Nhưng vào lúc này, Hắc Diễm Thượng Nhân chậm rãi thưởng thức một ngụm canh cá, cười nói:

- Khương đạo hữu cần gì phải nóng ruột thế?

Bình Luận (0)
Comment