Từ trong đình nhộn nhạo tản ra một sóng pháp lực vượt xa Hợp Thể sơ kỳ, khiến vô số Cẩm Lý năm màu khiếp sợ bơi loạn...
- Hóa ra... Thượng nhân tới vì điều này?
- Kiếm tu Hợp Thể... Chẳng lẽ người ra tay kia chính là Kiếm Tử nổi tiếng gần xa lúc trước?
Khương đạo nhân liếc nhìn Hắc Diễm Thượng Nhân và ngồi xuống.
- Đúng vậy... thương hội ta vốn rất muốn lôi kéo Kiếm Tử, mới chú ý tung tích một kẻ thù của hắn giúp hắn. Bây giờ thật vất vả mới tìm được người này ở thành Thiên Thánh... Vẫn mong Khương đạo hữu giơ cao đánh khẽ!
Hắc Diễm Thượng Nhân chắp tay:
- Hơn nữa... Người kia chỉ là một tu sĩ Phản Hư mà thôi, so với chúng ta đã tính là gì chứ? Cần gì phải tự làm khổ mình vì tiểu tu nhỏ bé mà đắc tội đồng tu, còn những hai người!
Tu sĩ Hợp Thể có địa vị thượng, còn là thế lực tầng cao nhất ở Hãm Không Đảo, bọn họ không đến mức vì chuyện nhỏ mà đánh sống đánh chết.
Hắc Diễm Thượng Nhân biết rất rõ điểm này, bởi vậy chỉ cần tiếp theo mềm mỏng, lại đưa ra một ít lợi ích, có thể nhẹ nhàng bỏ qua chuyện này.
“Ôi... Lần này lão phu nể mặt ngươi như vậy, hy vọng Kiếm Tử có thể biết được.”
“Cũng không biết vị tu sĩ Phản Hư kia làm sao đắc tội Kiếm Tử... Chẳng qua bây giờ hắn tự rước lấy cái chết, chẳng trách được người khác.”
Hắc Diễm Thượng Nhân âm thầm nghĩ.
Thậm chí, trong lòng hắn còn cảm thấy Kiếm Tử chuyện bé xé ra to, trước khi làm mới đột nhiên mời hắn tới giúp.
“Kiếm Tử tu luyện kiếm đạo vô thượng, có Vô Ngại Kiếm Tâm... Có thể che đậy Thiên Cơ, tâm huyết dâng trào... Lần này kiếm tâm không cảm ứng được gì, còn mời lão phu trợ thủ, hiển nhiên là vì nguyên nhân Khương đạo nhân có khả năng ra tay, tạo thành biến số gì đó!”
“Càng như vậy, càng phải coi trọng, ân tình này của lão phu bán ra sẽ càng vững chắc...”
Hắc Diễm Thượng Nhân đang đắc ý, trong đình lại vang lên tiếng chuông thê lương!
- Hả?
Khương đạo nhân bỗng nhiên hất cái bàn trước mặt, chửi ầm lên:
- Thật hay cho Hắc Diễm ngươi... Tiểu tu sĩ Phản Hư gì chứ, đây rõ ràng cũng là một vị đại năng Hợp Thể... Ngươi muốn lão phu chọc vào kẻ địch lớn như vậy sao?
Trên thân Hắc Diễm Thượng Nhân hiện ra từng con Hỏa Nha màu đen, thiêu đốt canh cá và đồ ăn ở giữa không trung thành tro tàn.
Đây là Cửu Nha Đại Pháp hắn tu luyện, có khả năng tự động bảo vệ chủ.
Lúc này, trên gương mặt hắn đầy ngạc nhiên:
- Cái gì? Tu sĩ Hợp Thể à? Không xong... Kiếm Tử lừa ta!
Vì Kiếm Tử đắc tội một vị tu sĩ Phản Hư và đắc tội một vị tu sĩ Hợp Thể là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau!
Hắc Diễm Thượng Nhân ngạc nhiên, sau đó lập tức hóa thành một ánh lửa đen như mực lao về phía Nghênh Khách Lâu!
Sắc mặt Khương đạo nhân thâm trầm nhưng trong mắt có ý cười. cũng hóa thành độn quang lao theo ánh lửa đen như mực kia.
...
Quay ngược thời gian về trước một lát.
Thần thức của Phương Tịch có Chư Thiên Bảo Giám rèn luyện, lại thêm tăng cường sau khi đột phá Hợp Thể kỳ, không hề nghi ngờ còn hơn rất nhiều tu sĩ Hợp Thể, bao gồm cả Kiếm Tử!
Sau khi hắn cảm ứng được kiếm khí đến gần, hắn giống như không phát hiện ra, quan sát một gốc linh căn màu đỏ trong tay.
Linh căn này giống như một đoạn cành khô, lại có một bông hoa như lửa đang hừng hực thiêu đốt.
Trong lòng hắn cười giễu cợt:
“Kiếm Tử có kiếm tâm thông minh... Làm gì am hiểu thu lại tất cả sát ý như trong bí thuật Khô Vinh Quyết của ta. vừa lúc trời sinh khắc hắn... Mà ở trên phương diện Thiên Cơ và khí vận, ta có Chư Thiên Bảo Giám trấn áp khí số của bản thân, loại người có khí vận suy yếu như Thần Toán Tử tuyệt đối không thể bằng được...”
“Bởi vậy, mới có thể hoàn toàn lừa được kiếm tâm của người này!”
“Hắn còn tưởng ta chưa từng phát hiện ra hắn, chuẩn bị qua một kiếm lấy mạng ta à? Hắn thật ra đúng là quả quyết... Lệnh cấm của tiên thành đối với tu sĩ Hợp Thể đã tính là gì chứ?”
Trong không trung, thân hình mờ ảo của Kiếm Tử đang chạy nhanh.
Đây là Lưỡng Nghi Vô Gian Kiếm Quyết được mật truyền của Kiếm Các... có thể làm tu sĩ xuyên qua không gian, chính là chiêu kiếm ám sát mạnh nhất!
“Người kia chỉ là tu sĩ Phản Hư trung kỳ...”
“Nhưng trong tay cầm mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân, không phải có điều che giấu thì chính là cơ duyên kinh người... Không thể khinh thường!”
“Ngươi có thể chết ở dưới một kiếm này là vinh hạnh của ngươi!”
Trong tay hắn hiện ra một thanh phi kiếm xanh biếc dài gần một thước, trong đôi mắt đầy sát cơ.
Một kiếm tiếp theo, hắn sẽ ra tay hết sức lực!
Đây là sự tôn trọng của một vị kiếm tu đối với đối thủ!
Vèo!
Trong hư không mông lung, hắn đã đi tới bên ngoài động phủ của lão tổ Vương gia.
Trận pháp bảo vệ động phủ kia bị ánh kiếm Lưỡng Giới Vô Gian xuyên qua, không ngờ khó có thể ngăn cản.
Dù sao trận pháp này là do Nghênh Tiên Lâu bố trí, cấp bậc quá thấp.
- Được rồi…