Kiếm Tử đang chuẩn bị phát ra kiếm khí, một đòn lấy mạng đối thủ, trước mắt bỗng nhiên hiện ra một nắm đấm có ánh sáng bạch ngọc.
Ầm!
Một quyền ảnh cực lớn hiện ra, kình khí khủng khiếp tản ra bốn phía, hất từng lầu các bay lên không trung.
Gào gào!
Phương Tịch khoác Vạn Yêu Giáp, phía sau hiện ra pháp tướng Thiên Yêu Chân Thân, bàn tay khổng lồ ấn xuống, từng phù văn trong cánh tay sáng lên, hình như muốn nghiền chết con kiến hôi nào đó.
Vèo!
Một ánh kiếm màu xanh biếc phóng lên cao và cắt qua, cánh tay của Thiên Yêu Pháp Tướng không ngờ lập tức vỡ nát.
Trong ánh sáng màu xanh lục lập lòe hiện ra bóng dáng của Kiếm Tử.
Chỉ là vạt áo trước ngực đối phương lúc này bị rách, nở rộ từng cánh mai hồng.
- Ngươi không ngờ đã thăng cấp Hợp Thể?
Ánh mắt Kiếm Tử lạnh lùng:
- Tu vi Phản Hư trung kỳ lúc trước chỉ là ngụy trang?
- Ngươi đã biết, vậy đi tìm chết đi!
Phương Tịch quát lạnh một tiếng, cảm nhận được khí tức Kiếm Tử đã bị đánh rơi khỏi trạng thái đỉnh phong, trên tay hắn rung lên, một tia sáng máu bỗng nhiên bắn ra, hóa thành một cây cờ phướn. Hóa ra đó là Huyết Sát Phiên!
Lúc này, bảo vật Hợp Thể cấp bảy này ở trên tay hắn phát ra linh quang cực kỳ kinh người!
Một biển máu hiện ra, ở trong biển máu còn có vô số Phượng Triện Văn không ngừng di chuyển.
Nó có mùi máu tanh khiến nửa tòa thành Thiên Thánh cũng bắt đầu run rẩy!
- Không ngờ là đại năng Hợp Thể!
- Không tốt, có đại năng Hợp Thể giao đấu ở trong thành, chạy mau!
- Lão tổ trấn giữ ở đâu?
- Ha ha... Giết đi, chém giết đi!
Nhất thời, rất nhiều tu sĩ loạn hết cả lên, hiện ra bách thái nhân gian hết.
Càng nhiều tu sĩ lão luyện không nói một lời, dẫn theo người nhà bằng hữu tốt bay về phía ngoài thành.
Tu sĩ Hợp Thể có thể ra tay ở thành Thiên Thánh, bọn họ sẽ không e ngại gì nữa.
Đại năng đấu pháp, cho dù là tu sĩ Hóa Thần bị ngộ sát cũng chỉ có thể chấp nhận số mệnh!
Bởi vậy, trong thành tất nhiên hình thành sóng triều dân chạy nạn!
- Chuyện này...
Ngoài thành không xa, mặt đất nứt ra một khe nhỏ, hiện ra ngũ quan mắt miệng mũi.
Người của Địa Tộc mở cái miệng lớn ra, một bông hoa mẫu đơn cực lớn hiện ra.
Từng cánh hoa nở ra, hiện ra bóng dáng của Mẫu Đan Tiên Tử:
- Không ngờ ta chỉ ra ngoài giải quyết việc chung một chuyến, tiện thể bắt một tiểu tu Phản Hư, lại có thể gặp được cảnh tốt như vậy... Trong Nhân tộc nội chiến quả thật rất hiếm thấy tồn tại cấp bảy đấu pháp...
Trên mặt Mẫu Đan Tiên Tử đầy vẻ hưng phấn, rất muốn tiến tới xem náo nhiệt.
- Mẫu Đan... chúng ta... Bắt tu sĩ họ Vương kia... Lập tức rời đi...
Địa tộc cấp bảy mở miệng, tiếng nói đứt quãng.
Bọn họ bỗng nhiên nhìn thấy trong biển máu kia có ánh sáng màu bạc bắn ra!
Kiếm Tử người kiếm hợp nhất, chém một kiếm khí kinh thiên vào trong biển máu, không ngờ đã bị hư không vặn vẹo cắn nuốt, tiếp theo biến mất...
Ngoài thành!
Phụt!
Một ánh kiếm kinh thiên động địa màu xanh biếc cuốn về phía nơi hoang dã không người, dư âm còn lại đúng lúc cuốn hai dị tộc Mẫu Đan Tiên Tử vào trong đó!
Mẫu Đan Tiên Tử:
-...
- A!
Địa tộc cấp bảy khẽ quát một tiếng, đại địa chấn động rung chuyển, từng dãy núi đột ngột nhô lên khỏi mặt đất, giống như Trường Thành hùng vỹ ngăn cản trước mặt hai người.
Ở trên dãy núi còn có từng bức tượng mặt người.
Ánh kiếm màu xanh biếc chém đứt từng dãy núi, liên tiếp phá năm tầng dãy nói, ánh kiếm mới không cam lòng dần dần tiêu tan...
- Thật đáng sợ...
Trong lòng Mẫu Đan Tiên Tử vẫn còn sợ hãi, vỗ bộ ngực đầy đặn:
- Người này... Chắc hẳn chính là người đã giết chết Huyết Thủ Phong Chủ? Chiêu thức kiếm khí này quả nhiên mạnh mẽ hung dữ bá đạo. Trong Nhân tộc có nhiều anh tài như vậy từ bao giờ...
...
- Bảo vật hư không cấp bảy... Huyết Sát Phiên?
Con ngươi của Kiếm Tử hơi co lại.
Hắn đương nhiên biết được đại danh Huyết Sát Phiên của Ma tộc, nhưng có thể sử dụng lực hư không tới mức xuất thần nhập hóa như vậy. Ngay cả Thiên Phượng cấp bảy cũng chưa chắc có thể di chuyển kiếm khí do hắn dùng tàn kiếm Tiên phủ chém ra.
- Quá yếu, quá yếu...
Phương Tịch lắc đầu, hình như hơi thất vọng.
Tiếp theo, bàn tay hắn chộp một cái.
Biển máu lập tức sạt lở và rút về, hóa thành một bộ trường bào màu máu khoác lên vai hắn.
Ở mặt trái của trường bào màu máu còn có một con Phượng Hoàng màu bạc đang giang cánh muốn bay.
Ánh sáng màu bạc lóe lên, bóng dáng Phương Tịch thình lình biến mất.
Tiếp theo, bóng dáng hắn đột ngột xuất hiện ở bên cạnh Kiếm Tử, một quyền đánh ngang.
Kiếm bất ngờ không kịp đề phòng, quần áo phía trên cánh tay đều rách, phát ra kiếm khí kinh người, hình thành một tấm lá chắn lớn màu xanh.
Ở mặt ngoài tấm lá chắn còn có từng mũi kiếm sắc bén hướng lên trên.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt không thay đổi, trên nắm đấm có ánh sáng bốn màu rực rỡ lóe lên, lập tức bao trùm một tầng quyền giáp!