Khương đạo nhân cầm cần câu ngọc bích trong tay, nhìn chăm chú về phía một hướng khác, hừ lạnh một tiếng:
- Đây là chuyện nội bộ của Nhân tộc ta, dị tộc không được nhúng tay!
- Ha ha, tu sĩ Hợp Thể của Nhân tộc đấu pháp, đúng là khó gặp được một lần!
Ầm ầm ầm!
Trong đại địa chấn động rung chuyển, Địa tộc cấp bảy hiện ra và hóa thành một người khổng lồ núi cao, trong tay còn nâng Mẫu Đan phu nhân.
Nàng cười duyên dáng nói:
- Đồng thời... Trước kia Kiếm Tử còn chém thiếp thân một kiếm, chuyện này cũng không thể bỏ qua được, bằng không đại nhân kia sẽ không nghe theo...
- Chủ chợ đêm...
Khương đạo nhân kiêng kỵ gọi ra cái tên đó.
- Hai vị dị tộc cấp bảy, hai vị tu sĩ Hợp Thể...
Phương Tịch cầm kiếm đứng đó, thản nhiên nhìn bốn tu sĩ Hợp Thể.
Kiếm Tử chính là một kẻ phế vật, cho dù tiêu hao hết tất cả thọ nguyên, chẳng qua cũng chỉ khiến hắn giảm không tới nghìn năm tuổi thọ mà thôi.
Bởi vậy, khi hắn đối mặt với những tu sĩ Hợp Thể này, trong lòng rất tự tin.
Hắn bỗng nhiên cười:
- Ta với Kiếm Tử chỉ là ân oán cá nhân. Bây giờ Kiếm Tử đã bị chém đầu, ai muốn báo thù cho người này?
- Lão phu Khương Vọng ra mắt đạo hữu.
Vẻ mặt Khương đạo nhân hiên ngang lẫm liệt:
- Trong thành Thiên Thánh nghiêm cấm đấu pháp, lão tổ làm tu sĩ trấn giữ không thể không đứng ra, vẫn mong đạo hữu thứ lỗi...
- Không ngờ là Tiên Phủ Kỳ Trân!
- Không đúng, hình như đồng nguyên với thanh kiếm trên tay của Kiếm Tử...
Hỏa Nha màu đen bay quanh thân Hắc Diễm Thượng Nhân kêu loạn, có vẻ không thể bình tĩnh.
Hắn nhìn chăm chú vào Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm trong tay Phương Tịch, trong mắt không thể giấu được vẻ tham lam.
Dù sao Phương Tịch mới là tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ, hắn đã bước vào Hợp Thể trung kỳ nhiều năm!
Nếu hắn có thể thu được thanh phi kiếm này, cộng thêm thanh của Kiếm Tử, chẳng phải hắn có thể có hơn nửa uy năng của Tiên Phủ Kỳ Trân sao?
Đến lúc đó, cho dù hắn thậm chí không cần phải sợ mấy vị đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ trong Hãm Không Đảo kia.
Đối với tu sĩ cao cấp, tuy bọn họ sẽ không tùy tiện đánh sống đánh chết, nhưng đó chỉ là vì sức hấp dẫn còn chưa đủ!
Nếu đối mặt với những hấp dẫn như đột phá cảnh giới lớn, kéo dài thọ nguyên, thống trị một vực, thậm chí phi thăng thành tiên... Phần lớn tu sĩ đều sẽ bỏ xuống mặt nạ đạo mạo, để lộ ra sự lạnh lùng tàn khốc nhất!
Chút tham lam vừa lóe lên đã biến mất.
Hắc Diễm Thượng Nhân biết rất rõ ràng, thần thông kiếm thuật của Kiếm Tử không kém hắn. Người này có thể giết chết Kiếm Tử, năng lực đấu pháp tất nhiên càng không thể coi thường được.
Cho dù hắn muốn mưu đoạt Tiên Phủ Kỳ Trân, cũng phải lên kế hoạch đàng hoàng.
- Hắc Thiên Các các ngươi cũng đến tìm lão phu sao?
Phương Tịch chú ý nhìn Hắc Diễm Thượng Nhân. Người này rõ ràng không phải là tu sĩ đóng ở đây, hắn có khả năng rất lớn chính là tu sĩ bên phía Kiếm Tử.
Tiếp theo, Phương Tịch lại nhìn sang Mẫu Đan Tiên Tử.
Trong hội đấu giá lớn kia, hắn đã từng nhìn thấy hai vị tồn tại cấp bảy này, tất nhiên hiểu hai vị này đều nhân vật ở tầng cao nhất của Hắc Thiên Các.
- Ngươi là... tu sĩ Vương gia kia...
Gương mặt Mẫu Đan Tiên Tử không thay đổi, tiếp theo mỉm cười:
- Thiếp thân và đạo hữu chưa từng gặp qua, chỉ nghe nói đạo hữu và Hắc Thiên Các có chút mâu thuẫn. Với chuyện nhỏ như thế, thiếp thân sẵn lòng làm người trung gian để hai bên bỏ qua thù oán, ngươi thấy thế nào?
- Không cần.
Phương Tịch cười lạnh, Hắc Thiên Các bị lão tổ Vương gia dụ tới, bây giờ thoải mái nói một câu xong chuyện, chẳng lẽ mình còn phải cảm kích đối phương sao?
Hắn lại nhìn về phía Hắc Diễm Thượng Nhân:
- Các hạ... Chẳng lẽ là người của Thiên La Phô?
Thiên La Phô chính là vị trí cửa hàng của chưởng quỹ dị tộc đội ốc đồng đỏ kia.
Sắc mặt Hắc Diễm Thượng Nhân chợt thay đổi. Nhưng loại chuyện này vừa hỏi thăm sẽ rõ, hắn căn bản không có cách nào nói dối, chỉ có thể nói:
- Lão phu có rất nhiều sản nghiệp, trong đó hình như có một cửa hàng Thiên La Phô...
- Vậy thì rất tốt, bản tọa cũng chỉ muốn xác định mình không giết nhầm người thôi.
Phương Tịch cười ha ha, chiến bào màu đỏ tươi bay phất phới.
Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô trong tay hắn chẳng biết đã được mở nắp ra từ bao giờ.
- Mời bảo bối xoay người!
Ở tiếng quát khẽ của Phương Tịch, một sợi tơ nhỏ màu vàng hiện ra.
Trên tàn nhận phi đao phát ra ánh sáng rực rỡ, từng phù văn lập lòe, mơ hồ liên kết với quy tắc thiên địa, chém qua chỗ hiểm ở đan điền của Hắc Diễm Thượng Nhân.
Oa oa!
Mấy con Hỏa Nha kêu thảm một tiếng, lại bị đao khí kéo đến, lập tức tắt lịm.
Trong không trung, rất nhiều lông chim màu đen bay xuống, lại hóa thành tro tàn ngay giữa không trung.
Cửu Nha Đại Pháp của Hắc Diễm Thượng Nhân vẫn nổi tiếng trong nhóm tu sĩ Hợp Thể ở Hãm Không Đảo.
Cho dù là Khương Vọng cũng không nghĩ tới Phương Tịch sẽ dũng mãnh như vậy.