Ở trên chuôi kiếm có hoa văn của chất gỗ không ngừng tràn ngập linh quang, sinh ra kiếm khí kinh người.
Ánh mắt hắn nhìn về phía chỗ hư không nào đó. Trên Huyết Sát Phiên có ánh sáng màu đỏ lóe lên, ép một bóng người lui ra, không ngờ người đó là Kiếm Tử!
- Lại là thần thông Thế Kiếp?
Phương Tịch cười ha ha:
- Đạo hữu không giống một kiếm tu!
Hắn giơ Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm lên cao. Ban đầu, khi hắn còn là Phản Hư, mỗi lần vận dụng món Tiên Phủ Kỳ Trân không trọn vẹn này, chẳng khác nào rút xương hút tủy.
Nhưng sau khi hắn thăng cấp Hợp Thể, lại có phần thành thạo.
- Không ngờ...
Nhìn tàn kiếm Tiên phủ trong tay Phương Tịch càng hoàn chỉnh hơn thanh trên tay mình, trên mặt Kiếm Tử lóe lên vẻ kinh hãi.
Hắn vốn cho rằng trên tay lão tổ Vương gia có nhiều nhất chỉ một mảnh vỡ tiên kiếm.
Nhưng không ngờ được người này lại có một thanh tàn kiếm Tiên phủ như vậy!
Trên Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm có từng phù văn sáng lên, bắt đầu ảnh hưởng tới pháp tắc thiên địa xung quanh.
Kiếm Tử bỗng nhiên cảm giác thiên địa nơi đây trở nên vô cùng áp lực, hắn biết được mình khó có thể dựa vào thần thông chết thay trước đó được nữa, , trên mặt không khỏi hiện ra vẻ trịnh trọng.
- Chém!
Phương Tịch hừ lạnh một tiếng, Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm ầm ầm chém tới.
Vèo!
Một kiếm khí kinh thiên được bắn ra hư không, khiến cả bầu trời đều bị nhuộm thành một màu giống như phỉ thúy.
Từng kiếm khí màu xanh rất nhỏ trải rộng hư không, phong tỏa tất cả đường lui của Kiếm Tử, sau đó bỗng nhiên lao vào chính giữa!
- Điều này...
Hắc Diễm Thượng Nhân đang chạy nhanh đến thì lập tức dừng độn quang, nhìn kiếm khí màu xanh khắp trời cùng với sóng pháp tắc thiên địa mơ hồ, trên mặt không khỏi trở nên khó coi:
- Tiên Phủ Kỳ Trân... Không ngờ là Tiên Phủ Kỳ Trân!
- Dao động như vậy thì ít nhất phải là Tiên Phủ Kỳ Trân không hoàn chỉnh... Cho dù đối phương chỉ là Hợp Thể sơ kỳ, hắn nắm giữ Tiên Phủ Kỳ Trân như thế, lão phu tuyệt đối không phải là đối thủ, thậm chí có nguy cơ phải chết!
Khương đạo nhân cũng dừng độn quang, trên mặt đầy vẻ nghiêm trọng.
Ở quanh người hắn vẫn có từng con cá nhỏ năm màu bơi qua bơi lại trong hư không.
Rất rõ ràng, những con Cẩm Lý năm màu này không phải đồ chơi gì đó, mà là thần thông hoặc linh thú kỳ dị nào đó!
- Phù...
Phương Tịch cảm nhận gần nửa Tiên Nguyên Khí trong cơ thể bị tiêu hao, hắn nhìn về phía trước, vẻ mặt thoáng nghiêm trọng.
Hắn có thần thức khổng lồ, có thể cảm ứng được... Kiếm Tử còn chưa chết!
- Được...
- Cây kiếm này nhất định phải là vật của Kiếm Các chúng ta!
Trang phục trên thân Kiếm Tử thậm chí không có một nếp nhăn. Hắn chậm rãi đi từ phía sau nửa nghiên mực ra, trên mặt hiện ra vẻ tham lam:
- Đoạn kiếm gãy của Kiếm Các được đúc lại trong tay ta. Cống hiến của Kiếm Tử ta đối với Kiếm Các đã vượt qua tổ sư các đời!
Nửa nghiên mực ở trước mặt hắn hiện ra một màu xám đen.
Có một tấm lá chắn ánh sáng màu đen phóng ra, bảo vệ toàn thân Kiếm Tử. Đây là vật quan trọng đã bảo vệ đối phương không bị thương trong đòn công kích trước đó!
- Đây cũng là vật ngươi thu được từ trong Thất Bảo Bí Cảnh à... Hình như không phải là Tiên Phủ Kỳ Trân, nhưng khả năng phòng ngự tương đối kinh người, cũng là một món dị bảo cấp bậc Tiên phủ.
Phương Tịch nhìn cảnh tượng này lại khá hứng thú nói.
- Ngươi không ngờ lại biết được chuyện trong Thất Bảo Bí Cảnh...
Kiếm Tử nhíu mày:
- Ngươi từng gặp Thần Toán Tử?
Không thể không nói, hắn vô cùng nhạy bén. Từ trong một câu nói của Phương Tịch, hắn đã suy đoán ra không ít tin tức.
- Ôi...
Phương Tịch bỗng nhiên thở dài một tiếng, trong tay hiện ra Sinh Tử Ấn.
- Ta mới là Hợp Thể sơ kỳ, vẫn quá yếu...
Vù!
Trên Sinh Tử Ấn, Thủy Tổ Yêu Ma Thụ xoè cành ra, bỗng nhiên quét ra một huyền quang màu tím!
... Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang!
Thần quang này thậm chí xuyên qua nghiên mực biến thành ánh sáng tối tăm, rơi vào trên thân Kiếm Tử.
- Không!
Kiếm Tử bỗng nhiên có một cảm giác vô cùng khủng hoảng hạ xuống, tiếp theo khí tức hoàn toàn không còn, ngã xuống đất.
Ở giữa không trung, thân thể của hắn bị Địa Tiên Linh Cảnh bao vây, tiếp theo biến mất...
“Lần này thu hoạch không tệ...”
Phương Tịch nghĩ đến nửa đoạn tàn kiếm và nghiên mực, trong lòng rất vui mừng, đồng thời cũng thầm cảnh giác:
“Kiếm Tử này thật sự khó giết, lại có khí số... Nếu để hắn thăng cấp Hợp Thể trung kỳ, thậm chí hậu kỳ... Chỉ sợ hắn sẽ thật sự đảm nhiệm vị trí của Nhân Tộc Ngũ Tử.”
- Hả?
Phương Tịch cảm nhận được mấy thần thức cấp bậc Hợp Thể đảo qua, hắn cầm theo Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm, Huyết Sát Phiên lại hóa thành một bộ chiến màu màu đỏ che kín toàn thân, bên thắt lưng có Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô, lẳng lặng chờ đợi.
Một lát sau, hai độn quang trước sau lao đến.
- Kiếm Tử... không ngờ đã chết?
Toàn thân Hắc Diễm Thượng Nhân có chín con Hỏa Nha màu đen bay lượn, cảnh giác nhìn Phương Tịch.