Đối với cự phách ma đạo như Phương Tịch, thi triển pháp thuật để câu tới âm hồn chỉ tương đương với tu sĩ Luyện Khí, tất nhiên dễ như trở bàn tay.
Xôn xao!
Con cá đen khôi lỗi thu lá cờ đen, quẫy đuôi bơi đi.
Không lâu sau, nó tới một hòn đảo giữa hồ.
Hòn đảo giữa hồ này không lớn, lại nằm sâu trong bụi lau sậy.
Trong đám cỏ lau dậy sóng, thân hình Phương Tịch được ánh sáng mông lung bao phủ, nhanh chóng hiện ra.
Một tay hắn bấm pháp quyết, con cá đen khôi lỗi lại phun ra cờ đen.
Ở trong cờ đen còn trấn áp thần hồn của một con cá trạch. Nó đã bị ma khí xông cho trở nên đần độn.
Nếu không phải Phương Tịch cố ý thu lực đạo, chỉ sợ hắn vừa động, thần hồn này sẽ tan.
- Nếu Tỉnh Long Vương này xảy ra chuyện, lão già Thổ Địa kia sẽ phải gánh tội thay...
Phương Tịch thì thào một tiếng, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng hiểm ác.
Từng Thiên Ma Bí Thức tràn vào trong cơ thể thần hồn của Tỉnh Long Vương kia, không ngờ vận dụng thuật soát hồn!
Chẳng bao lâu, rất nhiều trí nhớ hiện ra đầy đủ, phần lớn đều là cảnh một con ngư yêu tu luyện, tích lũy công đức.
“Vận đạo của Tỉnh Long Vương này không tệ, dưới cơ duyên xảo hợp mở ra linh trí, dựa vào bản năng phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt để rèn luyện yêu khí... Đáng tiếc tiến độ trước sau quá tệ, cho dù tu luyện thành yêu quái trăm năm vẫn có thể bị thợ săn phàm tục tiêu diệt...”
“Tỉnh Long Vương này là một kẻ có tham vọng, vẫn luôn vất vả tu hành, tích lũy công đức, cuối cùng làm được tới vị trí Tỉnh Long Vương...”
“Cấp bậc Thần Đạo sao...”
Từ trong trí nhớ của Tỉnh Long Vương, Phương Tịch cuối cùng đã phần nào hiểu rõ được Thần Đạo ở thế giới này.
Hình như các thần chỉ biết những điều này chỉ là bản năng vậy.
- Trong Đạo Đình, Thần Đạo chia ra làm chín phẩm... Cửu phẩm là thấp nhất, chính nhất phẩm cao nhất... Nhưng trên chính nhất phẩm còn có siêu phẩm! Ví dụ như Thiên Tử Đạo Đình chính là tiêu chuẩn siêu phẩm. Cho dù phi thăng Thiên Đình cũng có chức tước cao quý trong người.
- Thế nào là siêu phẩm? Trên nhất phẩm chính là siêu phẩm!
- Trong ở giới này, chỉ có Thiên Tử là siêu phẩm. Nhưng ở trong Thiên Đình lại có không ít thần chỉ chính nhất phẩm, còn có ba cấp bá, hầu, công, mỗi cấp đều trên chính nhất phẩm... Nếu công đức trị thế bình thường, sau khi Thiên Tử nhân gian phi thăng Thiên Đình, cùng lắm được phong một chức bá. Nếu khi ở hạ giới quản lý dân chúng có công, lại có thể phong hầu, thậm chí là công!
- Trên công hầu chính là quân! Quân giả đã mang theo mấy phần nhân chủ, cũng là đại thần một phương ở trong hệ thống Thần Đạo của Thiên Đình!
- Trên quân lại Thiên Vương, Thiên Tôn...
- Cùng với cuối cùng... Thiên Đế!!
- Đặc điểm của Thần Đạo là thế, phân chia tầng lớp xã hội rõ ràng, cực kỳ chú ý tôn ti trên dưới. Trên một cấp đơn giản là nắm quyền sinh sát cấp dưới trong tay. Nếu ở trong phạm vi quản lý, vậy càng là quân lệnh thần chết, thần không thể không chết! Thậm chí còn không thể phàn nàn!
- Tỉnh Long Vương này và Thổ Địa thôn Bạch Cam kia đều là thần nhỏ không có phẩm cấp, dưới cửu phẩm, tương đương với quan lại nhỏ... Cho dù là vậy, cũng đủ khiến một đám tán thần không có bất kỳ chức vụ thực tế nào cực kỳ ước ao.
- Đạo Đình Thụ Lục thật ra tương đương với tán quan, chỉ là sau khi quyết định phẩm cấp còn có thần vị thực chức, hai bên hợp nhất mới tính chính thần!
Lấy một thí dụ, đạo tịch và Thụ Lục lại tương đương với công danh!
Ví dụ như một khi thi trúng tiến sĩ, sẽ được trao tặng Thái Thượng Đạo Đình Đô Công Chức Lục, vậy lục này đứng hàng cửu phẩm!
Điều này cũng có nghĩa là một khi đậu Tiến sĩ, cao nhất có thể lập tức đảm nhiệm thần chức chính cửu phẩm hoặc tòng cửu phẩm.
Nếu tính theo Thổ Địa Thần, ít nhất cũng phải là Thổ Địa một trấn mới miễn cưỡng phù hợp.
Đương nhiên, khả năng lớn hơn nữa là không có vị trí trống, thậm chí chờ đến khi chết già cũng khó có thể nhận được thực chức. Chẳng qua người có đạo lục này, sau khi chết anh linh không mê muội, có thể đi tới các Thành Hoàng lớn thậm chí chỉ đảm nhiệm chức phụ tá bên cạnh, ví dụ như Văn Võ Phán Quan, sau đó chờ đợi cơ hội lên chức.
Trên thân Trương Hữu Đức thậm chí còn không có cả Thái Thượng Đạo Đình Đô Công Chức Lục của cửu phẩm, có nghĩa là cho dù có trống vị trí Trấn Thổ Địa, hắn cũng không được đề bạt lên... Trừ khi được người chức vụ cao hơn ưu ái.
Lại nói tiếp cụ thể, đạo lục quyết định là mức cao nhất của thần chỉ! Mà thần chức quyết định cấp bậc và quyền hành của thần chỉ!
So sánh ra, thực quyền tất nhiên vẫn quan trọng hơn.
Bởi vì thọ nguyên của thần chỉ tương tự với quỷ tu, đều khá dài, cho dù vẫn có phi thăng và tiêu hao các loại, hàng năm tán thần tích góp lại vẫn nhiều không kể xiết.
Bởi vậy thần vị thực chức mới thật sự chạm tay có thể bỏng!