Về phần mấy vị tóc bạc kia lại chỉ có hy vọng mong manh...
Một lát sau, một đám đồng sinh lần lượt khôi phục lại, trên mặt đều lộ vẻ vui mừng.
Đạo Đình có pháp độ nghiêm ngặt, có đạo luật trấn áp linh khí thiên hạ!
Không được đạo lục, cho dù có thể gian nan hấp thu một ít, cuối cùng vẫn chỉ như trăng trong nước, hoa trong kính.
Bây giờ, một khi Thụ Lục, bọn họ lại một bước nhập đạo!
Tương đương với một bước lên trời!
Từ tri huyện lại ho khan một tiếng, hình như Thụ Lục trước đó có gánh nặng không nhỏ đối với hắn. Hắn nhìn thấy Cam Ngọc cũng đã tỉnh táo lại, lúc này mới trầm giọng nói:
- Ta đã trao tặng Đồng Tử Lục. Từ nay về sau, các ngươi có thể hấp thu linh cơ trong thiên địa, thân thể khỏe mạnh cường tráng, thậm chí thi triển pháp thuật... Đây là ân điển của Đạo Đình, các ngươi tuyệt đối phải ghi nhớ trong lòng. Sau này, nếu có kẻ nào bất trung bất hiếu, bản quan nhất định sẽ đích thân tìm bắt thần hồn, cho chịu các loại khổ sở trong luyện ngục...
Lúc hắn nói lời này, giọng điệu lạnh lùng khiến Cam Ngọc không khỏi giật mình.
Trong lòng hắn biết những lời vị Từ tri huyện này nói đều là thật!
...
Trong động phủ ở núi rừng xa xôi nào đó, Phương Tịch ngồi xếp bằng, trước mặt còn bày thỏ rừng và cá suối được Mai Trường Không nướng xong...
Hai con mồi này đều được nướng vàng, thơm, đặt ở trên cái bàn cực lớn làm bằng lá xanh, bên cạnh còn có thức ăn và trái cây.
Trong một ống trúc chứa nước đun sôi để nguội.
Ở nơi sơn dã này, hắn có thể làm được điểm này đã rất tốt rồi.
Lúc này, Mai Trường Không không ở đây, hắn đang tìm đồ ăn cho mình.
Phương Tịch mở hai mắt ra, có chút hài lòng gật đầu.
Cùng lúc đó, hắn nhớ lại cảnh tượng Cam Ngọc bị Thụ Lục vừa rồi.
- Hóa ra, đạo lục được tách ra từ đạo lục của cấp trên?
- Không... trách ra, chỉ là hàng giả tốt mã dẻ cùi!
- Thật sự quan trọng vẫn là ở phần đóng dấu, thỉnh cầu thiên địa chứng kiến và tán thành...
Phương Tịch lặng lẽ nhớ lại những gì mình thu thập được trước đây, hắn lại hiểu thêm về cách vận hành của Thần Đạo.
- Khống chế từng tầng như vậy, cuối cùng Thiên Tử thật sự có thể một lời cướp đoạt thần chức của quan lại phía dưới, thậm chí quyết định sống chết, thật sự làm được miệng chứa thiên điều!
- Nếu không có đạo lục, chỉ có thần chức thì sao?
- Thậm chí... ban đầu, thần chức trong thiên địa này được xuất xứ từ phương nào, chẳng lẽ cũng từ trong một thần chức nào đó tách ra?
Phương Tịch cảm giác, hắn hình như chạm tới bí mật nào đó ở mức độ sâu hơn của Thiên Đình...
...
Bên trong động phủ của Cửu Châu Phái ở Hãm Không Đảo trên Địa Tiên Giới, , Phương Tịch mặc trường bào màu xanh. Pháp bào này vừa trơn nhẵn giống như gấm vóc, lại vô cùng thông thoáng, mặt ngoài khắc số lượng lớn trận pháp cỡ nhỏ.
Chỉ riêng bộ pháp bào này cũng có thể tương đương với tất cả tài sản của tu sĩ Phản Hư.
Đối với Phương Tịch, hắn hưởng dụng như thế cũng chỉ là bình thường. Lúc này, tóc tai hắn bù xù, dáng vẻ vô cùng lười nhác ngồi ở trước bàn.
Ở trên bàn đọc sách đặt sáu phù lục.
Từ Thái Thượng Đạo Đình Đô Công Chức Lục cửu phẩm, đến Thái Thượng Đạo Đình Bắc Đấu Bí Lục bát phẩm, thậm chí là thần chức Nhật Dạ Du Thần, nổi bật nhất là Võ Phán Quan Thưởng Phạt Viện tòng cửu phẩm miếu Thành Hoàng huyện Thanh Khê... Lúc này tất cả đều mất đi thần dị, giống như từng tờ phù lục bình thường, nằm lẳng lặng ở trên bàn đọc sách.
- Quả nhiên, pháp tắc thiên địa khác nhau, bởi vậy không thể lập tức sử dụng à?
Phương Tịch thì thào. Hắn lại cầm lấy thần chức của Võ Phán Quan cẩn thận quan sát.
Mức độ trân quý của Thần Đạo Phù Chiếu tất nhiên vượt xa Đạo Đình Thụ Lục.
Thần chức tòng cửu phẩm này lại càng hiếm lạ hơn đạo lục bát phẩm, thậm chí ngay cả thần văn cũng phức tạp tinh thâm hơn gấp mấy lần!
- Trải qua thời gian này quan sát, đạo phù lục của ta xem như đã vững vàng tiến vào trình độ cấp bảy...
- Dù sao sau khi ta thăng cấp Hợp Thể, lại muốn nâng cao đẳng cấp bách nghệ tu tiên chung quy vẫn dễ dàng hơn...
Phương Tịch thì thào và cầm lấy thần chức Trị Nhật Du Tuần Đô Tư Sự miếu Thành Hoàng huyện Thanh Khê, thần thức tiến vào trong đó.
Trải qua nghiên cứu trong khoảng thời gian này, hắn cuối cùng đã có chút phát hiện.
Lúc này, thần niệm thoáng động, lại xuyên qua thần văn tới trung tâm của thần chức, thu được vài thần thuật.
Ví dụ như Triệu Anh Linh Phù, Thiên Thị Địa Thính Chi Thuật, Ngự Phong Thuật...
Những thứ này đều là thần thuật, chỉ cần luyện hóa thần chức Nhật Du Thần lại tương đương với tiếp nhận Quán Đính, có thể học được trong giây lát.
Không chỉ có vậy, chỉ cần tiêu hao thần lực lại có thể lập tức thi triển.
- Chỉ sửa lại đôi chút, chắc hẳn có thể một lần nữa kích hoạt thần chức, thu thập tín ngưỡng, hương hỏa trong Địa Tiên Giới...
Phương Tịch trầm ngâm một lúc:
- Chẳng qua phần lớn thần chức đều là Địa Phược Linh... Sau khi vượt quá lĩnh vực của bản thân thì thần uy giảm đi rất nhiều... Có chút phiền phức.