- Ngay cả cao thủ đại viên mãn trong tán tu... Ngư Linh Tử cũng tới.
- Sợ rằng buổi đấu giá này sẽ kinh động tới lão tổ Chung gia mất. Không có một tu sĩ Trúc Cơ sẽ không trấn áp được đâu...
...
Trong tiếng bàn tán ầm ĩ của đám người, Phương Tịch hóa thân thành một nam tử cao lớn mặt chữ điền bước về phía Long Môn Các.
Trên đường đi, hắn có thể tùy tiện nhìn thấy được con cháu Chung thị mặc pháp bào phi ngư màu đen tuyền đang duy trì trật tự.
- Chào quý khách, mong ngài lấy thiệp mời ra!
Trước Long Môn Các, Chung Vạn Cốc nhìn thấy một nam tử cường tráng mặc áo xanh bước nghênh ngang tới, không khỏi bị hắn thu hút, thầm nghĩ nam tử vạm vỡ này nhất định là một thể tu lợi hại. Chẳng qua Chung Vạn Cốc vẫn chào đón một cách công thức hóa.
- Đây!
Phương Tịch lấy ra thiệp mời mua được với giá đắt đắt.
- Hóa ra là khách quý ở trong lô ghế, mời ngài theo ta tới phòng số 16 chữ Huyền!
Chung Vạn Cốc cầm thiệp mời, lập tức dẫn Phương Tịch qua một lô ghế.
Sau khi mở cửa, có tiếng nước chảy xôn xao truyền ra.
Ở bên trong lô ghế không ngờ còn có một hồ nước, thông qua máng nước để liên kết với bên ngoài, từng con cá chép với ảy lấp lánh giống như ngọc xanh đang bơi qua bơi lại.
- Quý khách, đây là Thanh Ngọc Lý nhà ta!
Trên gương mặt Chung Vạn Cốc tươi cười:
- Đối với mỗi khách quý trong lô ghế, bản gia đều tặng một đĩa cá thái lát...
- Không tệ.
Phương Tịch ngồi xuống, trong lòng thầm nghĩ không hổ danh là gia tộc Trúc Cơ lập nghiệp nhờ bán cá, đúng là bất kỳ lúc nào cũng không quên đẩy mạnh tiêu thụ linh ngư.
- Nơi này là linh thẻ báo giá. Nếu khách quý có ý với món đồ đấu giá nào, có thể viết xuống số tiền và giao cho linh ngư, linh ngư sẽ ngậm nó tới tổng bộ... Tuyệt đối không bị tiết lộ!
Chung Vạn Cốc lại giải thích một câu.
Lúc này, Phương Tịch mới biết, buổi đấu giá này lại còn áp dụng hình thức ngầm đấu giá, người cuối cùng trả giá cao sẽ nhận được.
“Cũng đúng... Ngoài sáng kêu giá thực sự rất dễ gây thù hận.”
“Với hình thức ngầm đấu giá này, cho dù tới tay cũng không biết ai là người ai là quỷ...”
“Bởi vậy có thể thấy được, mâu thuẫn của các thế lực tu tiên lớn trong Vạn Đảo Hồ rất kịch liệt, Chung gia cũng không có ý định gây ra đại chiến... Đây là chuyện tốt!”
Xem ra mình chọn Vạn Đảo Hồ này là đúng rồi.
Phương Tịch rất hài lòng ngồi xếp bằng xuống.
Chung Vạn Cốc hành lễ và rời đi. Không lâu sau, một mặt gương đồng bên trong lô ghế hiện ra cảnh tượng ở đài bán đấu giá.
Ở trên đài bán đấu giá có một vị trung niên phúc hậu đang tươi cười, hòa khí sinh tài nói vài lời xã giao.
- Tại hạ là Chung Vạn Quân của Chung gia! Ra mắt các vị đạo hữu. Buổi đấu giá lần này sẽ do tại hạ chủ trì, hy vọng các vị đều có thể mua được vật mình thích...
Tuy người này thoạt nhìn mạnh vì gạo, bạo vì tiền, nhưng tu vi linh lực toàn thân tràn đầy, không ngờ đã đạt đến cảnh giới Luyện Khí tầng mười đại viên mãn!
Phương Tịch nhắm mắt dưỡng thần. Chờ sau một nén hương, hắn nghe được một tiếng chiêng đồng vang lên, hội đấu giá chính thức bắt đầu!
- Tiểu Phá Chướng Đan... Dùng để đột phá bình cảnh Luyện Khí trung kỳ tới Luyện Khí hậu kỳ, thích hợp cho tu sĩ các loại công pháp, giá khởi điểm là bốn trăm linh thạch!
Chung Vạn Quân kể rõ tác dụng, nguyên liệu, lai lịch của Tiểu Phá Chướng Đan này... Nó được chế luyện bởi vị Luyện Đan Đại Sư nổi tiếng gần xa, tất nhiên cũng có ý vị tuyệt vời, hoàn toàn không có vẻ gì xấu hổ.
Lúc này, Phương Tịch cũng nhìn xong linh ký.
Nếu như nhìn trúng Tiểu Phá Chướng Đan này, có thể viết giá của mình lên đó, giao cho Thanh Ngọc Lý.
Đến cuối cùng người nào trả giá cao sẽ được, lúc rời sân sẽ thanh toán sau.
- Không tệ, không tệ... Kể từ đó, ngoại trừ bản thân Chung gia, khả năng tiết lộ sẽ rất nhỏ...
- Có lẽ ta còn có thể mua thêm ít đồ?
Phương Tịch đếm túi trữ vật nhà mình, phát hiện còn có ba trăm tám mươi bảy viên linh thạch.
“Được rồi... Hóa ra ta vẫn là một kẻ nghèo mạt rệp, thậm chí không trả nổi giá khởi điểm...”
Hắn cười gượng, tiếp tục ngồi xem.
- Thanh Hỏa Kiếm... pháp khí cấp một thượng phẩm vừa ra lò, vô cùng sắc bén, mang theo một Liệt Diễm Thuật, giá khởi điểm là một trăm năm mươi viên linh thạch...
- Phù lục phòng ngự cấp một cực phẩm... Kim Cương Phù! Có thể chống đỡ một đòn toàn lực của tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn, quả thật là vật hộ thân bảo toàn tính mạng thượng phẩm! Giá khỏi điểm bốn mươi linh thạch...
...
Quả nhiên, từng món đồ đấu giá trong hội đấu giá đều là tinh phẩm, làm cho Phương Tịch có cảm giác chuyến đi này không tệ.
Chẳng qua, tuy những món đồ đấu giá này tốt nhưng vẫn kém hơn Nhỏ Phá Chướng Đan gây chấn động ban đầu một cấp.
Đây cũng là thủ đoạn của thương gia. Vừa bắt đầu đưa ra tiểu tinh phẩm, sau đó đưa ra rất nhiều hàng khác, thỉnh thoảng tạo ra niềm vui bất ngờ, món đồ đấu giá cuối cùng lại ép trục.