Lão nông giơ ngón tay cái lên:
- Lão phu đắc ý nhất là Xích Huyết Linh Mễ này... ăn lâu sẽ có ích cho thể phách. Đáng tiếc mùi không tốt, chỉ có thể tu mới thỉnh thoảng mua một ít.
Xích Huyết Linh Mễ này ăn to nhưng rất khó loại bỏ mùi tanh, bởi vậy bán rất rẻ.
Nhưng Phương Tịch không quan tâm... Dù sao, phần lớn linh mễ hắn trồng ra đều để ủ rượu hoặc đút cho Thái Tuế ăn.
Nếu muốn đi làm Linh Thực Phu làm ruộng, hắn tất nhiên phải tự sinh tự tiêu, làm được tuần hoàn.
Một mẫu linh điền cần bảy tám cân hạt giống. Phương Tịch tính theo mười cân một, chuẩn bị dư một chút. Hắn lập tức cười nói:
- Cho ta một trăm cân Xích Huyết Linh Mễ...
- Được!
Thấy khai trương buôn bán, trên mặt lão nông đầy vẻ vui sướng.
Sau khi mua một trăm cân Xích Huyết Linh Mễ tốt nhất làm hạt giống, Phương Tịch lại đi dạo qua mấy cửa hàng pháp khí.
Kim Giao Kiếm, pháp khí thượng phẩm của hắn có chút tổn hại khi đối chiến với Độc Cô Vô Vọng, tốt nhất vẫn nên sửa lại.
Thế nhưng, thân phận này của Phương Tịch thật sự không thích hợp để lộ ra pháp khí thượng phẩm.
Hơn nữa... Song Hung Khấu thị còn đang hoạt động ở gần Phường thị!
Bởi vậy, Phương Tịch lại từ bỏ ý định này.
- Chẳng qua sau khi Huyền Thiết Thuẫn hoàn toàn bị hỏng, ta vẫn cần mua một món pháp khí phòng ngự trung phẩm, lại phối hợp thêm một món pháp khí công kích, Ừ, cũng phải đổi Hắc Vân Đâu.
Làm một tu sĩ Luyện Khí trung kỳ giữ mấy pháp khí trung phẩm vẫn tương đối hợp lý.
Trong Phường thị, giá pháp khí trung phẩm dao động trong mấy chục viên linh thạch.
Theo thường lệ, loại pháp khí phòng ngự đắt hơn công kích, loại pháp khí đặc biệt lại cao hơn hai loại này.
Sau khi một lúc tìm kiếm, Phương Tịch cầm lấy một món Thanh Quy Thuẫn trên một sạp hàng!
- Tấm lá chắn này được chế tạo bằng mai của Linh Quy cấp một trung phẩm, còn kèm theo một pháp thuật Thủy Nguyên Tráo, sáu mươi viên linh thạch thật sự không đắt đâu!
Chủ quán là một tu sĩ để hai cái râu chuột, trong ánh mắt lộ vẻ khôn khéo. Hắn khen pháp khí trung phẩm này không ngừng, quả thật có thể tương đương với pháp bảo trong truyền thuyết.
Phương Tịch lại cố gắng chém giá:
- Thủy Nguyên Tráo cũng chỉ là hàng thông thường, ngoại trừ pháp thuật phòng ngự hệ hỏa còn mạnh hơn một chút, các loại khác có tác dụng gì chứ? Lại giảm năm viên linh thạch thì ta mua!
Thật ra hắn không thật sự quan tâm tới mấy viên linh thạch này, nhưng nhất thiết phải giữ chặt hình tượng của tiểu tu sĩ Luyện Khí.
Sau khi Phương Tịch nói khô cả họng, bên tai hắn bỗng nhiên vang lên những tiếng chuông trong trẻo.
Đinh đinh đinh...
- Phương đạo hữu!
Giọng nói của Nguyễn Tinh Linh cũng giống như tiếng chuông ngân:
- Đang tìm pháp khí à?
- Đúng vậy... Sắp tới không phải... Cho nên ta tính chuẩn bị đổi một món pháp khí hộ thân tốt hơn.
Phương Tịch cố ý nói hàm hồ vài câu, nhưng Nguyễn Tinh Linh biết được đối phương đang chuẩn bị vì cuộc đại chiến sắp tới.
- Chất lượng pháp khí bày sạp này cũng chỉ bình thường thôi...
Nguyễn Tinh Linh lắc đầu.
- Đồng đạo này, sao ngươi có thể đột nhiên bôi nhọ sự trong sạch của người khác chứ?
Chủ quán có hai cái râu chuột kia mặc kệ.
- Này Thanh Quy Thuẫn, mạch lạc thiếu... Lại nhìn chỗ này có dấu vết sửa lại... hàng cũ tân trang?
Nguyễn Tinh Linh chỉ vào mấy chỗ, cười lạnh nói.
- Cái này... Nếu không ta lại bán rẻ hơn một chút, bốn mươi linh thạch?
Tu sĩ râu chuột biết mình gặp phải người trong nghề, không khỏi đổi giọng.
- Mua!
Ánh mắt Phương Tịch lập tức sáng ngời nói.
- Thành giao!
Ánh mắt Chủ quán lập tức sáng lên, không ngờ vẫn có thể hoàn thành được vụ buôn bán này.
...
Chờ đến sau khi hai người giao dịch xong, Nguyễn Tinh Linh đứng lẳng lặng nhìn mới nói:
- Đạo hữu muốn tìm pháp khí tinh phẩm, không bằng tới hội đấu giá, thiếp thân bao một ghế lô riêng...
Mua trên hội đấu giá tất nhiên đều là hàng tinh phẩm.
Nhưng Phương Tịch cười gượng, từ chối:
- Món pháp khí này đã khiến Phương mỗ tiêu gần hết tài sản rồi. Về phần hội đấu giá, tối đa chỉ có thể mở mang tầm mắt thôi...
Trên thực tế, hắn đã sớm che giấu tung tích, âm thầm mua một lô ghế, nhưng hắn không cần nói với Nguyễn Tinh Linh về điều này.
Dù sao, tài không thể lộ, cho dù nữ tử này là cùng một phe!
- Nếu vậy, ta sẽ không miễn cưỡng đạo hữu nữa.
Nguyễn Tinh Linh rời đi, chuông bạc trên người thỉnh thoảng theo gió lắc khẽ.
Trực giác của nàng mách bảo Phương Tịch có chút bí mật. Dù sao một linh nông liên tục tiêu tiền ở quán trà, còn muốn làm địa chủ cũng không hợp quy cách.
Nhưng tất cả mọi người đã thề, nàng biết bây giờ hắn là trợ lực, vậy là đủ rồi.
...
Ngày hội đấu giá bắt đầu, trên bầu trời lập lòe linh quang pháp thuật các màu.
Từng chiếc linh thuyền lướt ngang qua không trung, đến bỏ neo ở bên ngoài Phường thị.
Còn có tu tiên giả điều khiển linh thú, chân đạp phi kiếm, ống tay áo mỗi người đều tung bay giống như tiên nhân.
- Tuyệt... Mau nhìn bên kia. Đó là phi thuyền của ba nhà lớn nhất trong ba mươi sáu đảo, Thái Thúc, Uất Trì, Hạ Hầu gia?