Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1759 - Chương 1922 - Luận Đạo

Chương 1922 - Luận đạo
Chương 1922 - Luận đạo

- Đạo hữu cảm thấy Tử Hoa Động Thiên này của thiếp thân thế nào?

Thái độ của Tử phu nhân lúc trước không tốt, lúc này chỉ mong cố gắng bù đắp. Nàng cười rất tự nhiên, trong từng hành động cử chỉ đều rất có phong cách quý phái.

- Không tệ, không tệ...

Phương Tịch nhấp một hớp trà sen, bắt đầu nói chuyện phiếm với hai vị tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ.

Tuy tu vi của hai tu sĩ Hợp Thể này đều là sơ kỳ, nhưng lại biết không ít bí mật của cao tầng Nhân tộc, một số kiến thức là điều Phương Tịch cần gấp.

Bọn họ cũng bị quan điểm sâu sắc của Phương Tịch về con đường tu luyện thuyết phục, nhất thời khách và chủ đều vui mừng.

- Hóa ra đạo hữu đã bắt được Kính Ma?

Nói tới chuyện ở Ma Thiên Sơn Mạch, Tử phu nhân che miệng nhỏ, cười duyên nói:

- Mặc dù Kính Ma kia mới là Phản Hư viên mãn, nhưng ma công của hắn thiên biến vạn hóa, đặc biệt là biến hóa thành Thiên Mục Điểu khiến hắn ở trong dãy núi như cá gặp nước. Có vài lần hắn gặp phải tu sĩ Hợp Thể, đều dựa vào sự biến hóa này để chạy trốn... Cuối cùng cũng rơi vào trong tay đạo hữu, tính ra đúng là tội ác chồng chất.

- Thiên Mục Điểu có thị lực kinh người, đồng tử còn là bảo vật hiếm có.

Trên gương mặt nam tử cao lớn họ Lôi cũng đầy vẻ hâm mộ.

Phương Tịch mỉm cười, chỉ nhấp hớp trà sen, không định tiếp lời.

Nam tử cao lớn họ Lôi và Tử phu nhân nhìn thấy cảnh tượng này thì liếc mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ đều cười gượng. Bọn họ biết, xem ra ý định muốn trao đổi một vài đồng tử Thiên Mục Điểu không được rồi.

- Chúng ta trải qua trăm cay nghìn đắng, còn có vô số cơ duyên xảo hợp mới có khả năng tu luyện tới cảnh giới Hợp Thể. Bây giờ, muốn tiến thêm một bước lại vô cùng gian nan...

Tử phu nhân thở dài:

- Mỗi khi thiếp thân nhớ lại đại Thiên Kiếp của Hợp Thể, đến nay vẫn còn cảm thấy may mắn...

Thật ra, đây là lời khiêm tốn. Dù sao người có thể trở thành Hợp Thể đều là thiên chi kiêu tử chân chính, tuyệt đỉnh của Nhân tộc!

- Sau khi đạt đến Phản Hư, ngoại trừ một vài tiên thể và tiên linh căn trong truyền thuyết ra, tư chất đã rất khó có thể quyết định được tiến độ tu hành, điều thật sự hạn chế chúng ta tiến bước vẫn là cơ duyên!

Nam tử cao lớn họ Lôi nói:

- Bây giờ có một cơ duyên, không biết bằng hữu có muốn nghe không?

- Chỉ là nghe nói thôi, tự nhiên không sao...

Phương Tịch không tỏ thái độ nói.

Làm tu sĩ đều là chim ưng không gặp thỏ không sải cánh.

Muốn hắn hứa hẹn gì đó trước, hoàn toàn là suy nghĩ viển vông.

- Thật ra, chuyện này liên quan đến Kim Cương Tử, một trong Ngũ Tử Nhân Tộc...

Nam tử cao lớn họ Lôi do dự một lát, cuối cùng vẫn nói ra.

Chỉ là hắn còn chưa nói xong, đã nhìn thấy được phật châu màu vàng trong tay Phương Tịch, hắn lập tức kinh ngạc:

- Hóa ra đạo hữu đã sớm biết?

- Hả? Chẳng lẽ đạo hữu cũng được Kim Cương Tử mời?

Phương Tịch thoáng ngây người, bất chợt nói:

- Ta chỉ nhận lời mời của Kim Cương Tử, bây giờ còn chưa quyết định có đi hay không...

Trong lòng hắn chợt bừng tỉnh.

Tam Giới Sơn chỉ có mấy vị tu sĩ Hợp Thể này, Kim Cương Tử muốn tìm người trợ giúp, thật ra phạm vi lựa chọn tương đối hẹp.

Có lẽ hắn có thể mời người từ địa vực khác tới, nhưng người ta chưa chắc đã chịu tới.

Mình vừa vặn muốn tới Tam Giới Sơn, bởi vậy mới bị La đạo hữu không rõ được hay không, cứ hỏi trước?

- Đồng thời... ta quả thật hoàn toàn không biết tường tận về cơ duyên.

Phương Tịch hỏi thăm:

- Hai vị có biết được tin tức trong đó không?

Nam tử cao lớn họ Lôi và Tử phu nhân liếc mắt nhìn nhau, nói:

- Chúng ta thật ra có biết đôi chút... Đạo hữu chắc hẳn biết được, Man Hoang vô cùng rộng lớn, trong đó còn có rất nhiều nơi hiểm yếu, thậm chí rất nguy hiểm đối với tồn tại như chúng ta. Tam Giới Sơn ở giữa ba tộc nhưng không phải là ranh giới giữa ba tộc, mà là nơi các loại nguy hiểm khủng khiếp thậm chí hoang thú cấp Chân Linh sinh sống...

- Đúng là vậy, chẳng lẽ ở nơi nguy hiểm đó có cơ duyên gì xuất thế?

Phương Tịch lập tức có suy đoán.

- Đúng là vậy. Dựa theo Kim Cương Tử tiết lộ... hắn sẽ tập trung người đi sâu vào Mãng Hoang, đồng thời giết chết một con hoang thú dường như là Chân Linh.

Tử phu nhân khẽ cười và nói.

- Hoang thú cấp Chân Linh?

Phương Tịch hít sâu một hơi:

- Tuy hoang thú khác Yêu tộc, đồng thời không tu luyện công pháp, chỉ dựa vào thiên phú bản năng, lại chỉ có một thủ đoạn công kích, nhưng hoang thú cấp Chân Linh... vẫn có thể tùy tiện nghiền chết chúng ta.

- Cầu phú quý trong nguy hiểm, chúng ta có thể tu luyện tới cảnh giới này, dĩ nhiên là do không ngừng mạo hiểm mới có được. Cơ duyên do hoang thú cấp Chân Linh bảo vệ tuyệt đối không thể coi thường, nói không chừng có cơ hội Đại Thừa!

Nam tử cao lớn họ Lôi nói.

Đối với Kim Cương Tử, thứ còn có thể thu hút hắn quên cả sống chết như vậy, đại khái chỉ có đột phá Đại Thừa kỳ hấp dẫn.

Bình Luận (0)
Comment