- Nếu một đám Hợp Thể liên thủ, lại có Kim Cương Tử chủ trì... thật ra cũng có khả năng tìm cách khống chế được con hoang thú cấp Chân Linh kia...
Phương Tịch luôn khổ luyện đắc đạo, cơ bản không muốn mạo hiểm suy nghĩ một lúc, vẻ mặt nghiêm trọng:
- Nhưng vẫn cực kỳ nguy hiểm... Kim Cương Tử đưa ra lợi ích gì để mời hai vị?
Hắn nhìn ra được, nam tử cao lớn họ Lôi và Tử phu nhân đã muốn đáp ứng, chỉ là trong lòng không nắm chắc, mới lôi kéo tu sĩ Hợp Thể khác.
Tử phu nhân liếc nhìn nam tử cao lớn họ Lôi, thản nhiên cười nói:
- Cũng không có gì, chẳng qua là một gốc Duyên Thọ Quả Thụ cấp bảy mà thôi...
- Duyên Thọ Quả Thụ cấp bảy cứ cách một thời gian lại có thể mọc ra tài nguyên cấp bảy kéo dài tuổi thọ nhất định? Đúng là hiếm thấy...
Phương Tịch vừa nghe xong, trong lòng không khỏi trợn mắt khinh thường.
Linh vật kéo dài tuổi thọ cấp bảy đặc biệt quý hiếm đối với tồn tại Hợp Thể, nhưng đối với hắn chỉ là thức vô bổ.
Càng không cần phải nói, bất luận loại đan dược và linh vật cấp bậc nào dùng nhiều lần, hiệu quả đều sẽ không ngừng giảm xuống, cuối cùng có khả năng hoàn toàn mất đi hiệu lực...
Nếu Kim Cương Tử cầm cái này tới mê hoặc hắn, vậy đúng là...
Tử phu nhân và nam tử cao lớn họ Lôi liếc mắt nhìn nhau, bọn họ thấy vẻ mặt Phương Tịch bình thản, trong lòng không khỏi thầm xúc động.
Đối với tu sĩ cao cấp, thọ nguyên càng lúc càng quan trọng.
Mỗi tu sĩ không chỉ muốn sống thêm mấy năm, còn bởi vì sau Phản Hư, tư chất linh căn không có ảnh hưởng rõ ràng, lại thêm loại đan dược tăng thêm pháp lực cho Phản Hư Hợp Thể cực kỳ ít ỏi... Dựa vào thời gian dài khổ luyện để tăng thêm tu vi lợi ích, đột phá bình cảnh đã trở thành lựa chọn hàng đầu của phần lớn tu sĩ.
Vào lúc này, cứ tăng thêm một trăm năm thọ nguyên, có thể đại biểu cho tích lũy cuối cùng đủ, có hy vọng đột phá một tầng cảnh giới nhỏ!
“Quả nhiên, lời đồn không sai...”
“Vị tu sĩ phi thăng này chắc chắn còn rất trẻ tuổi, trong vòng năm nghìn năm đã đột phá Hợp Thể... Dẫn đến thọ nguyên dư thừa, không mấy chú ý tới linh vật kéo dài tuổi thọ.”
“Ha ha... Chờ đến khi hắn tới tuổi của chúng ta, phát hiện tu vi tăng trưởng quá chậm, hắn tất nhiên sẽ có tâm trạng khác.”
Sau khi dùng ánh mắt giao lưu một lúc, nam tử cao lớn họ Lôi chủ động chuyển đề tài.
Hắn đã nhìn ra, tuy vị đại tu sĩ Phương Tịch này có thần thông pháp lực vô cùng kinh người, thậm chí có thể liên tục tiêu diệt hoang thú cấp Hợp Thể, nhưng tính cách vô cùng thận trọng vững vàng.
Hắn không hoàn toàn nắm chắc, cơ bản sẽ không ra tay.
Càng không cần phải nói tới chuyện mạo hiểm bất chấp sinh tử đi sâu vào trong Man Hoang để giết chết một con hoang thú có thể tương đương với Chân Linh.
Phương Tịch lại hỏi ra một nghi ngờ mới:
- Nếu như có cơ duyên Đại Thừa, vì sao không mời tu sĩ Đại Thừa của bản tộc ra tay? Nếu có Đại Thừa Tán Tiên ép trận, chuyện giết chết hoang thú cấp Chân Linh sẽ an toàn hơn rất nhiều, còn có thể giúp bản tộc tăng thêm một vị Đại Thừa Tán Tiên, tại sao lại không làm?
Gương mặt Tử phu nhân có phần xấu hổ, tiếp theo cười gượng lắc đầu:
- Đạo hữu mới tiến vào Hợp Thể, có phần không biết... Thiên kiếp của những Đại Thừa Tán Tiên không phải căn cứ vào đột phá cảnh giới đi lên, mà dựa theo thời gian trôi qua... Càng là lão Tán Tiên nhiều tuổi càng một lòng bế quan, khổ tâm chuẩn bị chống đỡ lôi kiếp... Bây giờ trong Nhân tộc ta tổng cộng chỉ có ba vị Đại Thừa Tán Tiên vẫn hoạt động mạnh. Đó Xa tiền bối đại chiến với Chân Linh của Yêu tộc lúc trước, bây giờ đang bị trọng thương, Bộ tiền bối chủ trì công tác tiêu diệt yêu. Năm đó chính hắn đích thân ra tay giết chết Phù Du Tử... Bây giờ mọi việc bận rộn, hắn khó có thể ra tay.
- Về phần một vị cuối cùng là Mông tiền bối. Hắn xuất thân ma đạo và qua lại gần gũi với Ngũ Hành Tử. Ngũ Hành Tử và Trường Thanh Tử xem như cùng một nhóm, không hợp với Kim Cương Tử...
Nam tử cao lớn họ Lôi hạ giọng, nói ra một bí mật:
- Trước đây, Phương Tiên Đạo Chủ khiêu chiến Ngũ Hành Tử, vị Mông tiền bối này chính là nhân chứng...
Hắn vừa nói xong lại cho Phương Tịch một ánh mắt tự mình hiểu lấy.
“Quả nhiên, tu sĩ đều không phải là người ngu... Vị Đại Thừa họ Mông kia được đánh giá không tốt, Đại Thừa họ Bộ khó có thể bứt ra. Đại Thừa họ Xa đang dưỡng thương, thật sự không còn lựa chọn nào khác...”
Trong lòng Phương Tịch thầm thở dài, dường như đã cảm nhận được nỗi khó xử của Kim Cương Tử.
Mấy ngày sau, Phương Tịch nhìn theo nam tử cao lớn họ Lôi và Tử phu nhân vận dụng độn quang rời đi.
Hắn cuối cùng vẫn không đáp ứng lời mời của Kim Cương Tử.
Dù sao cái gọi là cơ duyên Đại Thừa không hề hấp dẫn được Phương Tịch.
Đồng thời đi sâu vào Man Hoang giết chết hoang thú cấp Chân Linh à?