Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 177 - Chương 177 - Bảo Đan Cấp Hai 2

Chương 177 - Bảo đan cấp hai 2
Chương 177 - Bảo đan cấp hai 2

Phương Tịch dựa lưng về phía sau, không hề có hứng thú ra giá.

Nhưng lúc món đồ đấu giá thứ hai xuất hiện, ánh mắt hắn vẫn không khỏi sáng lên.

- Linh đan cấp hai... Thất Bảo Xà Huyết Đan! Nguyên liệu chế luyện chính là tinh huyết của yêu xà cấp hai, có thể bổ khí huyết, tăng thêm lợi ích căn cơ tự nhiên cho tu sĩ!

Trên đài, Chung Vạn Quân đang cầm một bình ngọc lưu ly giới thiệu.

Xuyên qua lưu ly bán trong suốt, mọi người có thể nhìn thấy bên trong có một đại đan đỏ như máu:

- Giá khởi điểm năm trăm linh thạch!

- Không ngờ là loại đan dược tăng cường khí huyết cấp hai?

Trong mắt Phương Tịch hơi khát vọng.

Chỉ cần mua được đan dược đó và phối hợp với Vạn Thú Thân tầng thứ tư, cùng với tài liệu do Tông Sư Hội nghiên cứu, hắn thậm chí nắm chắc phần nào đột phá cảnh giới Chân Cương Hóa Hình!

“Không được, ta phải tỉnh táo, ta đã tiêu đủ nhiều linh thạch... Bây giờ tranh đoạt đan dược cấp hai chủ yếu dành cho tu sĩ Trúc Cơ... Ta ra tay sẽ quá bắt mắt!”

“Cho dù dùng linh đan cấp hai này, ta chưa chắc có thể thuận lợi đột phá... Chung gia chưa chắc sẽ vì ta mà chống đỡ lại áp lực của một tu sĩ Trúc Cơ... Đến lúc đó sé gặp phiền phức lớn đấy!”

Phương Tịch nhìn đan dược trong gương đồng, cuối cùng dần dần bình tĩnh lại. Ánh mắt hắn lại không hề bận tâm nữa.

Tuy cộng thêm nguyên liệu yêu thú tinh phẩm trên tay, hắn có khả năng đấu giá được linh đan cấp hai này.

Nhưng sau này vẫn có cơ hội, bây giờ mình vẫn quá yếu.

“Mà thôi, mà thôi, cứ như vậy đi...”

Hắn thở dài, lẳng lặng chờ đợi hội đấu giá kết thúc.

Một món đồ đấu giá cuối cùng của buổi đấu giá lần này là một viên đan dược có khả năng trợ giúp tu sĩ Trúc Cơ đột phá bình cảnh, giá khởi điểm cũng vượt quá ai nghìn linh thạch.

Lúc này, Phương Tịch ngược lại thấy tiếc vì hội đấu giá không áp dụng hình thức kêu giá bên ngoài, hắn không có cách nào xem náo nhiệt.

Chỉ có điều sau một vòng đấu giá ngầm này, Chung Vạn Quân lại không có kết thúc, trái lại cười híp mắt nói:

- Các vị đạo hữu, sau khi bản lâu bán đấu giá xong, quyết định tăng thêm một khâu giao dịch tự do. Các vị có thể mượn một món pháp khí của mình để giao lưu. Sau khi đạt được giao dịch, mọi người có thể giao dịch trong từng lô ghế hoặc mật thất riêng. Chung gia ta vừa không biết các vị giao dịch thành công hay không, cũng không biết nội dung giao dịch...

- Pháp khí này chính là kính đồng trước mặt các vị, chỉ cần rót pháp lực vào là được.

...

Phương Tịch nghe xong thì hơi tò mò, thử rót pháp lực vào trong gương đồng.

Trong phút chốc, hắn cảm giác pháp lực của mình giống như tiến vào trong một “hồ nước” cực lớn nào đó.

Thậm chí, linh thức của hắn cũng bám vào trên đó, theo đó tiến vào trong hồ nước.

- Thật kỳ diệu, đây là cảm giác thần thức của tu sĩ Trúc Cơ rời khỏi thân thể sao?

Trong hồ nước, từng pháp lực biến thành cá chép bơi qua bơi lại, trong đó có một con cá chép đuôi màu đen phun ra từng bọt khí.

- Chung Vạn Quân, đồ chơi này của nhà ngươi thật thú vị đấy...

Lúc này, một con cá chép hoa năm màu bơi tới, trông lớn hơn những con các chép khác gấp đôi!

- Hóa ra là tiền bối!

Chung Vạn Quân cũng hóa thành một con cá chép màu xanh, phun ra từng bọt khí:

- Pháp khí này tên là Vạn Ngư Kính, thật ra chỉ là một món đồ chơi, khoảng cách thông tin có hạn, còn tiêu hao khá lớn, chỉ có thể lấy ra cho các vị vui vẻ thôi...

Hắn liên tiếp nói ra mấy khuyết điểm của Vạn Ngư Kính, vô cùng thẳng thắn.

- Thú vị!

Linh thức hiếm khi rời khỏi thân thể, Phương Tịch hóa thành một con cá chép nhỏ đuôi màu đỏ tò mò bơi ở vùng giữa “hồ nước”.

“Cảm giác này lại giống như chơi trò chơi thực tế ảo vậy...”

“Chẳng qua, cái này phải chơi thế nào? Có thể nói rõ không?”

Tuy Phương Tịch không hiểu, nhưng học được rất nhanh.

Hắn nhìn thấy một con cá chép màu trắng bên cạnh đang phun ra bong bóng thì tò mò, lại chạm vào.

Bốp!

Bọt khí nổ tung, một giọng nói chỉ có hắn nghe được vang lên bên tai:

- Ta cần Trúc Cơ Đan, ta cần Trúc Cơ Đan, ta cần Trúc Cơ Đan...

“Mẹ nó, ta cũng cần! Muốn có, cũng phải bằng lòng giao dịch mới được chứ!”

Phương Tịch trợn mắt cá, học phun bong bóng theo:

- Cần trận pháp cấp một, cần trận pháp cấp một, yêu cầu phạm vi lớn, thích hợp làm ruộng...

Bốp bộp!

Từng bong bóng cá nhỏ bị đánh vỡ nhưng không được trả lời lại.

Phương Tịch không vội, chậm rãi chờ đợi.

Hắn thậm chí đã từ bỏ Khí Huyết Đan cấp hai, lúc này tâm trạng tốt, có vài phần ta may mắn, không mất mạng.

Không lâu sau, một con cá chép đuôi màu xanh bơi tới, phun ra một bọt khí đánh thẳng vào Phương Tịch.

Bên tai Phương Tịch vang lên một giọng nói:

- Ta có một bộ Tiểu Vân Vũ Trận cấp một trung phẩm, ngươi ra giá đi?

Tinh thần Phương Tịch chấn động và phun một bọt khí đáp lại:

- Nguyên liệu yêu thú cấp một thượng phẩm có được không?

Cá chép màu xanh đáp lại rất nhanh:

- Được!

- Vậy tới phòng 16 chữ Huyền để giao dịch!

Bình Luận (0)
Comment