Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 178 - Chương 178 - Bảo Đan Cấp Hai 3

Chương 178 - Bảo đan cấp hai 3
Chương 178 - Bảo đan cấp hai 3

Sau khi Phương Tịch trả lời xong, trực tiếp thu hồi pháp lực này.

Bên trong lô ghế, hắn ngắm nhìn kính đồng, cảm giác thật thú vị.

“Pháp khí này hình như không đơn giản...”

Không lâu sau, cửa lô ghế vang lên tiếng gõ, Phương Tịch đi ra mở cửa, nhìn thấy một nữ tử với dáng người thướt tha, che khăn che mặt đi đến.

Khí tức trên người nàng mơ hồ, căn bản không có cách nào cảm nhận được tu vi, rõ ràng nàng đã tu luyện bí thuật thu lại khí tức.

Sắc mặt Phương Tịch không thay đổi, cho dù hắn không biết pháp thuật che giấu tu vi, nhưng người khác nhìn thấy hắn chỉ là Luyện Khí tầng bốn lại có tiền như vậy mà không hề kiêng nể, tám phần sẽ cảm thấy hắn che giấu tu vi!

Đây cũng là một loại chiến lược lừa dối!

- Tiểu Vân Vũ Trận cấp một trung phẩm, trận bàn và cờ trận đều hoàn hảo, kèm theo một miếng ngọc giản thao tác!

Nữ tu thướt tha kia không nói nhiều, trực tiếp vung tay lên, một hộp ngọc cực lớn hiện lên. Sau khi nó mở ra, bên trong là từng cờ trận tinh xảo, trên đó có từng linh quang lập lòe, vô cùng bất phàm:

- Trận này có hiệu quả tụ linh, che giấu, phạm vi cũng rất lớn, hoàn toàn có thể xem là một trận pháp trấn tông của một vài tông môn nhỏ gia tộc nhỏ. Nếu nguyên liệu của ngươi có giá trị thấp hơn năm trăm linh thạch, ta sẽ không đổi. Ngoài ra, nếu ngươi không biết thao tác, cần ta tới bày trận, phải thêm một trăm linh thạch!

- Không cần tới.

Dù gì Phương Tịch cũng là một trận pháp sư... Trận Pháp Sư chưa nhập môn, dưới tiền đề là có ngọc giản chỉ dẫn, hắn vẫn có thể bố trí trận pháp được.

Hắn suy nghĩ và lấy ra túi trữ vật, nhẹ nhàng đổ ra. Một tấm da sói cực lớn, hai móng chim, còn có vài nguyên liệu gân thú thượng vàng hạ cám đều hiện ra:

- Ngươi xem thử...

Nữ Trận Pháp Sư cầm lấy tấm da sói, trong mắt có linh quang lập lòe:

- Da sói yêu lang cấp một thượng phẩm...

- Móng vuốt sắc bén của yêu điểu cấp một thượng phẩm. .

- Đây là... gân của yêu thú nào đó, chắc hẳn cũng là cấp một thượng phẩm?

- Ngươi... giết tổ yêu thú nhà ai sao? Không đúng... Những con yêu thú kia đều không cùng một loại...

Vị nữ Trận Pháp Sư này rõ ràng đã hết sức kiêng kỵ.

Người có thể giết nhiều yêu thú Luyện Khí hậu kỳ như vậy, tuyệt đối là người ngoan độc trong người ngoan độc!

“Còn thu lại khí tức đến Luyện Khí tầng bốn, lừa quỷ à?”

Trong lòng nàng thầm mắng một câu và thu hồi nguyên liệu:

- Ta rất hài lòng về những nguyên liệu này, giao dịch thành công!

Nữ Trận Pháp Sư vội vàng rời đi, làm Phương Tịch muốn bắt chuyện vài câu cũng không có cách nào làm được.

“Ta có dọa người như vậy sao?”

Hắn xoa gương mặt chữ điền do mình dịch dung ra, cảm giác tướng mạo này vẫn rất có cá tính.

Sau khi cẩn thận kiểm tra cờ trận và trận bàn mấy lần, hắn cũng thu hộp ngọc lại, đi ra khỏi lô ghế:

- Thanh toán...

Lập tức có một thị nữ tiến lên, dẫn theo Phương Tịch đi tới một gian mật thất khác.

...

- Vị khách ở phòng 16 chữ Huyền, ngài đấu giá được Kim Cương Phù và Thiên Ngoại Vẫn Thiết Kiếm. Về phần Tửu Thần Phổ, thật đáng tiếc...

Trước mặt Phương Tịch, một tu sĩ có dáng vẻ như lão quản gia đẩy hai cái hộp lên trên bàn.

Sau khi mở ra, bên trong là một phù lục màu vàng và thanh Thiên Ngoại Vẫn Thiết Kiếm kia.

“Ta quả nhiên chưa đủ kinh nghiệm...”

Phương Tịch vừa kiểm tra vừa nghĩ thầm trong đầu:

“Giá phù lục đưa qua tuyệt đối quá cao... Thiên Ngoại Vẫn Thiết Kiếm chỉ thích hợp cho thể tu, phạm vi tiêu thụ hẹp, cũng không bán đắt được...”

“Cuối cùng, Tửu Thần Phổ nhìn như cấp bậc không cao, trên thực tế lại có thể tăng thêm sản nghiệp ủ rượu cho vài gia tộc nhỏ, tiết kiệm sẽ dùng được lâu... Hai trăm linh thạch tuyệt đối không đủ.”

- Kim Cương Phù một trăm linh thạch, Thiên Ngoại Vẫn Thiết ba trăm linh thạch, tổng cộng bốn trăm linh thạch!

Lão nhà giàu cười híp mắt nói.

Phương Tịch lặng lẽ gật đầu và lấy từ trong túi trữ vật ra ba trăm tám mươi bảy viên linh thạch hạ phẩm còn sót lại, hỏi một câu:

- Tại hạ không đủ linh thạch, có thể sử dụng vật phẩm khác để bù vào không?

- Dĩ nhiên là được rồi, chẳng qua phải giảm giá một phần!

Lão quản gia vuốt nhẹ chòm râu bạc, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.

Phương Tịch ra khỏi hội đấu giá lại vòng mấy vòng mới len lén chuồn ra khỏi Phường thị. Sau khi hắn xác nhận không có ai theo dõi, mới đổi về tướng mạo ban đầu, trở lại động phủ số 37 chữ Bính.

- Đúng là địa phương tốt... Đáng tiếc, không thể ở lâu.

Phương Tịch nhìn chăm chú vào từng ngọn cây cọng cỏ bên trong động phủ, cảm ứng được xung quanh thân thể có linh khí cấp một tinh thuần, hắn không khỏi âm thầm thở dài.

Hắn đã làm thủ tục trả động phủ, cuối tháng này sẽ đi.

Dù sao, thời gian tiếp theo hắn sẽ phấn đấu trồng cây!

- Người ngăn cản ta trồng cây đều phải chết!

Trong mắt Phương Tịch lóe lên sự lạnh lẽo, đi tát sắm gầu đi câu sắm giỏ, hắn bắt đầu kiểm tra trang bị của bản thân.

Phương diện phòng ngự có Thanh Quy Thuẫn cấp một trung phẩm, vào thời điểm quan trọng có Kim Cương Phù, cộng thêm mình có xương sắt thép và chân cương, không phải là vấn đề lớn.

Bình Luận (0)
Comment