Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1773 - Chương 1936 - Thất Ngã Cùng Đạo Hóa

Chương 1936 - Thất Ngã Cùng Đạo Hóa
Chương 1936 - Thất Ngã Cùng Đạo Hóa

Không bao lâu, toàn bộ Từ gia bắt đầu di chuyển sơn trại, ngay cả đông tế cũng không để ý.

Từ Thị Lang chậm rải đi ra sơn trại, nhìn dị tượng trên dãy núi chậm rải biến mất, khóe miệng lại hiện ra nụ cười lạnh lùng:

- Đoạt tạo hóa của lão phu, nhưng cũng coi như thay lão phu cản tai ương... Hắc Vân Sơn Thần, lão phu thật không biết nên ghi hận, hay nên cảm tạ ngươi.

Nếu tạo hóa ở Hắc Vân Sơn bị hắn đoạt được, Từ Thị Lang rất rõ ràng, mình khẳng định gánh không nổi!

...

- Lại một bước lên trời, thành đại thần trên ngũ phẩm?

Trên Hồ Bàn Long, một đám Thần Linh Thủy tộc đều im lặng.

Sau một hồi lâu, mới có một con Quy Hầu lẩm bẩm mở miệng.

- Loại tình huống này, quả thật hiếm thấy... Lấy phạm vi của Hắc Vân Sơn, nhiều nhất chống đỡ một chức vụ Sơn Thần thất phẩm hoặc tòng thất phẩm...

Trong mắt Bàn Long Hồ Quân tinh quang lấp lóe:

- Nếu Đạo Đình sắc phong, hoặc phàm nhân ngưng tụ hương hỏa mà thành... thì cao nhất chỉ có tòng thất phẩm, nếu trời ban thần chức, hoặc bản thân Sơn Thần chính là Tinh Linh của bản sơn, điều kiện ưu ái, mới có khả năng thành chính thất phẩm... Nhưng tình huống bây giờ, lại khác nhau rất nhiều.

- Long Quân, chỉ sợ dưới Hắc Vân Sơn Mạch này có bí mật lớn.

Một Thủy Xà Tinh ánh mắt đố kỵ nói.

- Nếu dưới Hắc Vân Sơn ẩn giấu đại long mạch, Sơn Thần tiền nhiệm làm sao có khả năng không phát hiện?

Bàn Long Hồ Quân khịt mũi coi thường.

Những Sơn Thần Thuỷ Thần như bọn hắn, cảm ứng nơi thần chức quản lí có thể nói tinh tế tỉ mỉ, một cái bảo bối, một chút khác thường cũng sẽ không bỏ qua...

- Dựa theo bản quân phỏng chừng, chỉ sợ bản thân Hắc Vân Sơn Thần này có chút vấn đề, không phải hạng người công đức lớn chuyển thế, chính là thiên phú cực kỳ khủng bố, hoặc người mang chí bảo... Đương nhiên, khả năng càng lớn là tập hợp cả ba.

Bỗng nhiên Bàn Long Hồ Quân vui sướng cười to:

- Chuyện lớn như vậy, chỉ sợ ít ngày nữa sắc phong của Đạo Đình sẽ đến, đúng là có trò hay để nhìn...

Trong con ngươi của hắn hiện ra vẻ chờ mong nồng nặc.

...

Tinh thần của Thần Đạo Hóa Thân sâu xa thăm thẳm.

Tâm thần của hắn cất cao vô hạn, giống như cùng cả Hắc Vân Sơn Mạch dung hợp làm một thể.

Đối với một người mới trở thành Thần Linh mà nói, chuyện này có thể là một loại trải nghiệm cực kỳ mới mẻ, nhưng đối với hắn mà nói, hóa thân núi cao đã nhìn nhiều quen việc.

Cả ngọn núi cao, giống như thân thể của hắn.

Cái này tự nhiên là công lao của Sơn Nhạc Châu.

Vật này là Hắc Thị chi chủ cấp bảy đỉnh phong để lại, chính là một thân tinh hoa hội tụ của dị tộc kia.

Nếu chỉ tế luyện Thân Ngoại Hóa Thân, vậy thì quá lãng phí.

- Hóa thân Sơn Nhạc Châu, chính là Thổ Linh Thể trời sinh, vừa sinh ra chính là cấp sáu, hơi tu luyện một phen, đột phá cấp bảy không chút vấn đề...

- Mà Thần Đạo Thế Giới này, tựa hồ không có khái niệm thiên kiếp...

Dù sao Thần Linh chính là thuận theo thiên địa, được vạn dân cung phụng hương hỏa, thiên địa làm sao có khả năng hạ xuống tai kiếp?

- Đợi thời điểm ta độ Đại Thừa tiên lôi kiếp, thế giới này có thể làm cảng tránh gió...

Các đời Hợp Thể viên mãn độ kiếp, chỗ nguy hiểm nhất của đại thiên kiếp, chính là tâm ma kiếp và thiên lôi kiếp đến cùng lúc!

Thậm chí không cho tu sĩ cơ hội thở lấy hơi!

Nhưng nếu ở lúc độ kiếp, dời đến Thần Đạo Thế Giới, có thể trừ khử lôi kiếp không?

Đến lúc ấy, trước chuyên tâm vượt qua tâm ma kiếp, sau đó khôi phục thương thế, quen thuộc pháp lực tăng vọt.

Chờ trạng thái đạt tới đỉnh phong, lại quay về Địa Tiên giới, dù còn thiên kiếp hội tụ, muốn vượt qua ít nhất tăng cường năm thành!

Hữu hiệu hơn chí bảo, bí thuật độ kiếp gì đó mấy chục lần!

Trong lòng Phương Tịch mơ hồ hiện ra một ý nghĩ, có lẽ ngày sau có thể thử nghiệm.

Mà lúc này, trong thức hải của hắn, một tấm Thần Đạo Phù Chiếu màu vàng xanh hiện ra.

Toàn thân thanh bích như ngọc, bên trên có thần văn màu vàng, giống như rồng bay phượng múa viết... tòng tứ phẩm Hắc Vân Sơn Sơn Thần!

- Mới tòng tứ phẩm, đây là Thiên Đạo xem thường ta sao?

Khóe miệng Phương Tịch khẽ nở nụ cười.

Lấy thực lực Phản Hư sơ kỳ của hắn bây giờ, ở thế giới này, đại khái chỉ Thiên Tử mới có thể so sánh.

Chỉ là trên người Thiên Tử nắm giữ nhiều thần chức, mọi cử động phải tuân theo quy tắc, nếu trêu đến thiên địa chán ghét, hoặc bị Thiên Đình chỉ trích, mất thần vị, vậy thì không khác gì một phàm nhân.

Sao có thể so với tu tiên giả nghịch thiên hành sự?

- Thần chức tòng tứ phẩm, tự nhiên là do ta thu lại pháp lực... Bằng không nếu pháp lực ngút trời, nói không chắc sẽ trực tiếp xông lên chính nhất phẩm, thậm chí kinh động Thiên Đình, trực tiếp trao tặng thiên tước?

- Đến thời điểm bị bức ép phi thăng làm thần tiên, mới thật là phiền phức lớn.

- Bây giờ thần vị mới tòng tứ phẩm, tuy vẫn có chút phiền phức, dễ dàng bị người hoài nghi có cơ duyên lớn, nhưng ánh mắt mơ ước chỉ hạn chế ở giới này…

Bình Luận (0)
Comment