Trong hang núi Hắc Vân Sơn.
Kim quang lóe lên, thân hình Phương Tịch xuất hiện.
Hắn vỗ tay, một đạo thần quang lấp loé, hóa thành một mặt kính chạm đất.
Trong mặt kính, rõ ràng là một thiếu niên Thần Linh.
Vai rộng rãi, mày rậm mắt to, mang theo một tia uy nghiêm.
Ở trên người còn mặc một bộ thần y màu vàng xanh, đỉnh đầu thanh quang, có thần uy dật tán.
- Ngoài ra còn có thần thuật...
Phương Tịch nhắm mắt, một vài thần thuật giống như bản năng rõ ràng trước mắt, tựa như thiên phú thần thông.
Bất quá chủ yếu là điểm hóa tinh linh, điều động mãnh thú, thổ độn, động đất, cát bay đá chạy, di sơn điền hải… uy lực chỉ có thể tính bình thường, kém xa Sơn Nhạc Châu Hóa Thân tự mang thiên phú.
Đương nhiên, nếu Sơn Thần tòng tứ phẩm khác biết Phương Tịch lại có thần thông di sơn điền hải, chỉ sợ sẽ không bình tĩnh như thế.
- Sơn Nhạc Châu tự mang Thổ Linh Thể, ngoài ra thiên phú thần thông trọng yếu nhất chính là Ngũ Nhạc Chân Hình, có thể tự động hóa thành dãy núi, trấn áp tất cả địch nhân, hoặc hóa hình thành Sơn Nhạc Cự Nhân... Ở tiểu giới này, chỉ sợ không có địch thủ.
- Ngoài ra, Ngũ Nhạc Chân Hình lạc ấn bản thân, phòng ngự cũng cao cấp nhất...
Phương Tịch nhìn lồng ngực mình, ánh mắt xuyên thấu qua y phục màu vàng xanh, nhìn thấy trên lồng ngực có năm phù ấn núi cao, tỏa ra ánh sáng lung linh, huyền diệu phi phàm.
- Ngoại trừ thần thông, làm sao đề bạt thần chức Tuần Sơn Sứ, hoặc điểm hóa Âm Binh Âm Tướng, kiến tạo Thần Vực, thậm chí tụ hương hỏa, tế luyện thần khí, đều rõ rõ ràng ràng...
- Đồng thời, Thần đạo quả nhiên trời sinh đã có điểm yếu…
Phương Tịch cảm thụ tin tức tương quan của thần vị tòng tứ phẩm, biểu hiện không khỏi trở nên nghiêm nghị.
Thần vị cao cấp mang theo tin tức, nhiều hơn thần chức cấp thấp không biết bao nhiêu.
Liên quan tới khuyết điểm của Thần đạo, cũng có giới thiệu nhất định.
- Đầu tiên là Hương Hỏa Chi Thần thuần túy, nếu mất hương hỏa, thần lực sẽ tổn thất lớn, thậm chí rơi xuống thần vị... Đồng thời rời phạm vi thần chức, thực lực cũng sẽ giảm mạnh.
- Những thứ này còn bình thường, càng then chốt là, hương hỏa độc!
Kỳ thực từ lâu Phương Tịch đã cảm nhận được, lúc này trải qua thần vị truyền đạt tin tức, thì càng thêm lý giải hàm nghĩa trong đó.
- Bách tính tín ngưỡng, chính là cội nguồn sức mạnh to lớn của Thần Linh, cũng là ràng buộc, thậm chí là độc dược... Tín ngưỡng sẽ dần dần tạo thành hình tượng Thần Linh trong lòng bách tính, kinh khủng hơn là Thần Linh sẽ trong lúc vô tình bị thay đổi, cho rằng mình vốn nghĩ như vậy...
- Hương Hỏa Chi Thần như thế, về phần Sơn Thần Thuỷ Thần… có thể thu được linh cơ của một địa phương tẩm bổ, sẽ đỡ hơn một chút, nhưng vẫn có ảnh hưởng tồn tại... Tỷ như Sơn Thần thích ăn tươi nuốt sống, Long Quân có lẽ vốn không quá háo sắc, kết quả bởi vì dân gian truyền ngôn long tính vốn dâm, kết quả phần lớn Long Quân đều thê thiếp vô số, còn thích quảng nạp nữ nhân, đụng đâu “chơi” đó...
- Cho dù không nhận hương hỏa tế bái, chỉ lấy thần chức rút ra linh khí của núi sông thủy mạch, kỳ thực cũng không được.
- Thứ nhất, bởi vì một địa phương linh cơ có hạn, thường thường khó có thể cung dưỡng một Thần Linh, dù là danh sơn đại xuyên, có thể cung dưỡng, cũng khó có thể tăng thần phẩm...
- Hoặc nói, Thần Linh chỉ thủ vững bản ngã, không muốn hương hỏa, dựa vào thiên địa tẩm bổ, tương tự cũng có nguy hiểm, bởi vì Thiên Đạo vốn là hương hỏa kinh khủng nhất, được Thiên Đạo tẩm bổ, tự nhiên sẽ bị Thiên Đạo ăn mòn, đây là Đạo Hóa... Đơn giản mà nói, Sơn Thần làm lâu, ý nghĩ sẽ trở nên trì độn, không thích ra ngoài hay nhúc nhích, cuối cùng thậm chí thật hóa thành một tảng đá...
- Thất Ngã cùng Đạo Hóa, chính là đồ vật Thần Linh sợ hãi nhất... Có chút Thần Linh trời sinh dễ dàng Đạo Hóa, vì để tránh Đạo Hóa, sẽ cố ý tiếp thu hương hỏa, để cả hai va chạm tiêu hao nhau...
Trong động phủ linh mạch.
Mai Trường Không tu luyện có thành tựu, lòng cực kỳ mừng rỡ.
- Bằng vào tuổi tác của ta bây giờ, vốn cho dù được công pháp tiên đạo, đời này cũng vô vọng Trúc Cơ... Không nghĩ tới công tử lại có thủ đoạn tạo hóa linh mạch...
Hắn ngồi khoanh chân, con ngươi sáng rực:
- Đã như thế, cho dù Trúc Cơ, kéo dài trăm năm tuổi thọ, cũng chưa chắc không có hi vọng.
Tiên đạo cầu trường sinh, mỗi lần đột phá đại cảnh giới, tuổi thọ đều có tăng trưởng to lớn.
Mai Trường Không nắm chặt song quyền, hồi ức mấy môn pháp thuật trong Hỗn Nguyên Quyết, âm thầm suy nghĩ:
- Nên học tập mấy môn pháp thuật này, ngày sau lại đi tìm Tào tặc kia phiền phức... Chỉ là huyện thừa, sau khi Trúc Cơ, thì có thể giết chết...
Đúng lúc này, bỗng nhiên hắn cảm giác đất rung núi chuyển.
Trận pháp nhỏ trên linh mạch trực tiếp mở rộng, hiện ra kỳ cảnh kim quang chiếu khắp, Sơn Thần quy vị!
- Cái này...
Mai Trường Không đi ra động phủ nhất thời sững sờ, không biết mình nên đi hay không nên đi thông báo công tử.
Trước khi công tử đi, cũng không có bàn giao gì nha…