- Ha ha, mặt mũi của Đạo Đình thật lớn, không về ngươi quản hạt, chính là phản tặc?
Phương Tịch lắc đầu:
- Bản thần chỉ biết một chuyện, khi người khác nói xấu ngươi tạo phản, ngươi tốt nhất thật sự tạo phản!
Hắn hét dài một tiếng, lồng ngực có năm phù ấn hiện lên, hóa thành từng hình ảnh núi cao, chính là thiên phú thần thông Ngũ Nhạc Chân Hình!
Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời, từng ngọn núi lớn hiện lên, tổng cộng năm toà, giống như Ngũ Chỉ Sơn ầm ầm hạ xuống!
Vô số Quỷ Tốt kêu thảm, Ngũ Chỉ Sơn còn chưa hạ xuống, liền bị trọng lực khủng bố ép vỡ quỷ khu, hóa thành âm khí dật tán...
- A!
Uông công công hét to, thần lực màu vàng bùng lên, hai vị Kim Giáp Thần Tướng ở bên cạnh lên trước một bước, hình thể trong nháy mắt biến lớn, bốn tay chống trời, tựa hồ muốn nâng núi cao.
Nhưng sau một khắc, Ngũ Chỉ Sơn không chút chậm trễ rơi xuống, đập nát cánh tay của Kim Giáp Thần Tướng, tiếp theo là thần khu...
Chờ Ngũ Chỉ Sơn hoàn toàn hạ xuống, Uông công công từ lâu không thấy tăm hơi, hình thần đều diệt...
- A... Nói khoác không biết ngượng, ngay cả một chiêu của bản thần cũng không đón được.
Phương Tịch cảm thấy buồn cười, nhìn về một chỗ khác.
Đại địa lóe lên ánh sáng, bóng người Chương Tử Thuần xuất hiện, vẻ mặt kinh hoàng.
Vừa rồi nếu không phải hắn có ý thả người này một ngựa, chỉ sợ vị Phủ Thành Hoàng ngũ phẩm này đã theo gót chân Uông công công!
- Hôm nay lưu lại ngươi một mạng chó, đi đi, nói cho Đạo Đình, bản Sơn Thần tạo phản thì đã làm sao?
Phương Tịch cười ha ha, chân phải đạp một cái.
Chương Tử Thuần căn bản không có sức phản kháng, giống như bóng cao su bay ra thật xa...
- Cái này...
Mai Trường Không nhìn thấy cảnh này, trong con ngươi bùng lên tinh quang:
- Được! Đại trượng phu phải như thế.
- Hả?
Thần thức của Phương Tịch đảo qua chiến trường.
Bây giờ trong Hắc Vân Sơn Mạch, ở trong phạm vi thần chức của hắn, hầu như tất cả mọi thứ đều rõ ràng trước mắt.
Lúc này vẫy tay, một điểm kim quang hiện lên, rơi xuống ở trong tay, lại là một lệnh bài màu vàng óng!
Lệnh bài kia khắc long văn, toàn thân vàng rực rỡ, lại không bị Ngũ Nhạc Chân Hình nghiền nát.
Ở chính diện có khắc bốn chữ lớn Như Trẫm Giá Lâm.
Vẻn vẹn chỉ liếc mắt nhìn, Phương Tịch liền cảm nhận được trên lệnh bài tràn đầy uy nghiêm, cùng với một tia Thiên Tử Khí!
Xuyên thấu qua Thiên Tử Lệnh, Phương Tịch tựa hồ nhìn thấy một Chân Long kim thân vảy xanh, con ngươi màu tím!
Thân hình giấu ở trong mây mù năm màu, tình cờ ẩn hiện lân phiến cùng long trảo.
Mây mù kia hiện ra năm màu đen, trắng, vàng, xanh, tím, khá là huyền dị.
Mà lúc này, con Chân Long màu tím kia nhìn về phía Phương Tịch, bỗng nhiên phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ đến cực điểm.
- Nếu chân thân ngươi ở đây, ta còn có chút kiêng kỵ...
Phương Tịch cười lạnh, thần vị Sơn Thần Hắc Vân Sơn tòng tứ phẩm lóe lên, mây xanh hiện ra, liền hóa giải tiếng long ngâm này.
Hắn nắm Thiên Tử Lệnh, thần sắc suy tư:
- Không chỉ thần lực áp chế, còn có đạo lục sao?
Cái Thiên Tử Lệnh này, tương đương với Như Trẫm Giá Lâm, dù bị phàm nhân cầm, chỉ cần hắn là khâm sai, liền có thể dễ dàng khống chế các đại chính thần, thậm chí người ngũ phẩm trở xuống có thể tiền trảm hậu tấu.
Ở trong Thần Đạo Thế Giới, có thể có quyền uy này, dựa vào tự nhiên là đạo lục hạn chế!
Thần Linh của Đạo Đình, bất luận là sắc phong, hay hương hỏa ngưng tụ, thậm chí Tiên Thiên Thần Linh bị lừa bịp đến, chỉ cần trong cơ thể có đạo lục, thì sẽ bị chấn nhiếp, ý chỉ đưa xuống, chỉ có thể ngoan ngoãn nhận lấy cái chết!
Bởi vậy dù là khâm sai thất phẩm, cũng có thể bắt đại quan tứ phẩm!
Nếu Phương Tịch nhận Thái Thượng Đạo Đình Đại Động Bảo Lục tam phẩm, lại đối mặt Thiên Tử Lệnh này, thì sinh tử sẽ không do mình.
- Bất quá, đây là đối với khâm sai chính quy, đối với ta mà nói, chỉ là rác rưởi...
Chứng thực Thần đạo vô cùng nghiêm mật, Thiên Tử long khí trong Kim bài rất cừu thị, chống cự Phương Tịch, lại làm sao có khả năng để cho hắn sử dụng?
- Thủ đoạn hạn chế trong này rất có ý nghĩ xảo quyệt... có thể hóa giải nghiên cứu, ngày sau gia nhập vào Phong Thần Bảng.
Phương Tịch thưởng thức lệnh bài, ung dung hạ xuống trước Sơn Thần Phủ.
- Lão... Lão gia...
Tống lão đầu và Bạch Đồng Tử nhìn thấy Phương Tịch, nhất thời sợ đến nói cũng nói không rõ.
- Hừm, chính như các ngươi nhìn thấy, hôm nay lão gia ta phản Đạo Đình, chúng ta đều là phản tặc.
Phương Tịch cười ha ha.
Chỉ thấy ngoại trừ Mai Trường Không vẻ mặt hơi có chút kích động, ba phế vật còn lại sợ đến chân mềm nhũn, cảm giác trời sắp sập.
- Được rồi, hôm nay giết khâm sai, ngày sau Đạo Đình tất thảo phạt... Hắc Vân Sơn ta liền với Liên Vân Sơn cùng Bàn Long Hồ, bản tọa trước tiên đi hỏi Liên Vân Sơn Thần, xem hắn có nguyện ý theo cùng phản Đạo Đình hay không, nếu không nguyện ý, vậy thì trực tiếp đánh giết…