Lấy tuổi thọ dài dằng dặc của tu sĩ Phản Hư kỳ, muốn ở phụ cận Bồng Lai Tiên Các xây dựng một quốc gia phàm nhân, là sự tình tương đối nhẹ nhàng.
Dù sao phàm nhân sinh sôi rất nhanh, chỉ cần di chuyển một nhóm người làm giống, mấy trăm năm, hơn ngàn năm là có thể sinh sôi ra con số khổng lồ.
Mà đối với tu sĩ Phản Hư kỳ mà nói, chút thời gian này tuy tương đối dài, lại hoàn toàn có thể chờ được.
- Vân Hi đã biết.
Lúc này Vân Hi tiên tử có chút động tâm, cho dù không vì Thần đạo, thành lập quốc gia phàm nhân, cũng có thể vì ngày sau chiêu thu tiên mầm cho Bồng Lai Tiên Các.
Việc này dù thế nào, làm chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu.
- Kính xin đạo hữu nói rõ bí mật Thần đạo...
Thanh âm của Bảo Liên phu nhân nhu mị tận xương, kỳ thực nàng cũng bị bình cảnh nhốt lại rất lâu.
Đồng thời, tu sĩ đều là một đám người rất hiện thực.
Nếu có phương pháp đột phá tu vi, bất luận yêu ma hay Quỷ đạo, đều đồng ý thử nghiệm.
Còn hương hỏa của Thần đạo có độc?
Các loại di chứng của bí thuật yêu ma càng kinh khủng, thậm chí đan độc trong đan dược đột phá còn hơn cả hương hỏa, cũng không thấy tu sĩ nào coi là chuyện to tát.
- Cái Thần đạo này...
Phương Tịch khẽ mỉm cười, vừa muốn mở miệng, liền thấy Thủy Linh Tâm điều động thanh ti bay tới.
- Sư tôn, sư thúc...
Nàng thi lễ một cái, ôn nhu nói:
- La tiền bối gửi thư đến!
La tiền bối trong miệng nàng, tự nhiên là tu sĩ phụ trách trấn thủ thành Thiên Phạm.
Phương Tịch tiếp nhận thẻ ngọc, thần thức tiến vào bên trong, vẻ mặt vốn ung dung, trong nháy mắt trở nên nghiêm nghị.
- Đạo hữu, xảy ra chuyện gì?
Vân Hi tiên tử thấy thần sắc Phương Tịch biến ảo, không khỏi hỏi.
- La đạo hữu mời ta đi thành Thiên Phạm, thay hắn tọa trấn một thời gian, đồng ý lấy mấy bảo vật cấp bảy làm thù lao...
Phương Tịch thả thẻ ngọc xuống, thản nhiên nói.
- Thay La tiền bối tọa trấn thành Thiên Phạm?
Vân Hi tiên tử nói:
- Chẳng lẽ La tiền bối có việc gấp?
- Đúng vậy...
Phương Tịch lắc đầu:
- Chỉ sợ không phải chuyện tốt đẹp gì.
Hắn tính toán thời gian, Kim Cương Tử mang theo một đám tu sĩ Hợp Thể kỳ thâm nhập man hoang, đánh chết Hoang thú Đại Thừa kỳ, tựa hồ cũng nên có kết quả, chẳng lẽ...
Nghĩ đến đây, hắn liền ngồi không yên:
- Các ngươi canh giữ tông môn, ta đi thành Thiên Phạm một chuyến!
Lời còn chưa dứt, hắn liền hóa thành bóng mờ, chân trời lóe lên thanh quang, liền biến mất không còn tăm tích.
...
Thành Thiên Phạm.
- Phương đạo hữu, ngươi rốt cục đến rồi?
La đạo hữu chắp tay trước ngực, mi trắng buông xuống, ý sầu khổ trên mặt càng sâu.
- Vì sao La đạo hữu vội vã rời đi, chẳng lẽ Kim Cương Tử xảy ra vấn đề?
Phương Tịch vội vàng hỏi.
- Ai... Đúng là như thế, lần này quân chủ thâm nhập man hoang, vừa bắt đầu tất cả thuận lợi, thậm chí sau khi trả giá không ít, thành công trọng thương Hoang thú Chân Linh cấp, bức ép nó lưu vong...
La đạo hữu thở dài:
- Nhưng thời điểm quân chủ đi lấy cơ duyên Đại Thừa trọng yếu nhất, lại bị Ma tộc tập kích... Bây giờ đội tu sĩ cấp cao kia tử thương nặng nề, quân chủ trọng thương quay về, cơ duyên Đại Thừa cũng bị cướp đi... Có người nói Đại Thừa Tán Tiên của bổn tộc là Mông tiền bối giận dữ, đã ra tay diệt mấy tu sĩ cấp bảy của Ma tộc, đại chiến với Ma tộc chỉ sợ động một cái sẽ bùng nổ. Lão tăng là người Thiên Phạm Quân, bây giờ nhất định phải tới Tam Giới Sơn...
Bây giờ Kim Cương Tử trọng thương, Thiên Phạm Quân cần tu sĩ cấp cao cầm lái, thậm chí tìm không ra tu sĩ Hợp Thể kỳ tọa trấn Thiên Phạm Vực, tự nhiên chỉ có thể mời ngoại viện.
Phương Tịch chẳng biết vì sao, nghĩ đến Tử phu nhân và vị Lôi đạo hữu kia, không biết kết cục của bọn họ như thế nào?
- Lại phải đại chiến với Ma tộc... ba tộc đại chiến mới kết thúc không lâu a?
Phương Tịch nhíu mày, đối với tu sĩ mà nói, đại chiến lần trước xác thực trôi qua chưa lâu.
Hiện tại lại nhấc lên đại chiến, rất có cảm giác không để ý sức dân.
Đương nhiên, ở tu tiên giới, tu sĩ có tu vi mới là Dân, tu sĩ cấp cao là Sĩ, Đại Thừa Tán Tiên và Sĩ thống trị Nhân tộc.
- Đúng vậy... lần trước Thiên Phạm Quân tổn thất còn chưa bổ sung, lại muốn đại chiến...
Trên mặt La đạo hữu tràn đầy sầu lo.
- Như vậy xem ra, ba tộc đại chiến lại nổi lên, đã thành chuyện chắc chắn.
Phương Tịch thở dài:
- Cũng không biết lần này đồng đạo Hợp Thể lại phải ngã xuống bao nhiêu vị...
Thấy thế, trong mắt La đạo hữu sáng lên, cười nói:
- Lấy thần thông có thể so với Hợp Thể trung kỳ của đạo hữu, đại chiến như vậy chính là cơ hội kiến công lập nghiệp...
Nếu có thể chọn, La đạo hữu khẳng định hi vọng mình trấn thủ thành Thiên Phạm, Phương Tịch đi Tam Giới Sơn.
- Chỉ là đám người Tử đạo hữu cất nhắc mà thôi, thần thông của tại hạ làm sao có thể so với tu sĩ trung kỳ?
Phương Tịch liên tục xua tay cười khổ.