Trong lòng La đạo hữu ngờ vực, kỳ thực cũng không quá tin tưởng.
Nhưng dù thế nào, vị tu sĩ phi thăng này, tu vi Hợp Thể sơ kỳ là chân thật, bởi vậy nói:
- Phương đạo hữu có đáp ứng thay lão tăng trấn thủ thành trì không?
- Việc này cần suy nghĩ một phen... La đạo hữu trước nói có những bảo vật cấp bảy gì đi?
Trên mặt Phương Tịch hiện ra nụ cười.
...
- Bái kiến Phương tiền bối.
Vài tên tu sĩ Phản Hư kỳ mặc chiến giáp khác biệt, hành lễ ở trước mặt Phương Tịch.
Lúc này đã là ba ngày sau, trải qua một phen đắn đo suy nghĩ, Phương Tịch quyết định tiếp thu đề nghị của La đạo hữu, thay đối phương tọa trấn thành Thiên Phạm mười năm.
Dù sao ở chỗ này hay đến Bồng Lai Tiên Các, kỳ thực khác nhau không lớn.
Đồng thời đối phương hứa tặng một đóa Thất Bảo Công Đức Liên, vô cùng phù hợp Thần đạo, vừa vặn đưa tới Hãm Không Đảo thí nghiệm, thậm chí có trợ giúp nhất định với tế luyện Phong Thần Bảng.
Lúc này La đạo hữu mang đến mấy vị tu sĩ Phản Hư kỳ, để giao tiếp với Phương Tịch.
La đạo hữu đứng ở phía trước, thay Phương Tịch giới thiệu:
- Chúng ta trấn thủ một phương, kỳ thực thường ngày khá thanh nhàn, không cần quản quá nhiều chuyện... thuộc hạ của lão tăng chính là mấy vị này. Đầu tiên là Chung Mộc trông giữ truyền tống trận siêu cấp!
Một đại hán mặc giáp đen, tướng mạo hàm hậu khom người:
- Phương tiền bối.
- Ừm.
Phương Tịch mỉm cười đáp lại.
- Huống Bình An chủ quản phòng ngự ở tường thành...
Huống Bình An mặc giáp xanh, tu vi cao nhất trong rất nhiều tu sĩ Phản Hư kỳ, đã đến hậu kỳ, lúc này cũng cung kính hành lễ.
- Cuối cùng là Minh Tâm quản lý trong thành, Minh Đức cũng là thống lĩnh Thiên Phạm Quân...
Nương theo La đạo hữu giới thiệu, hai tăng nhân Phản Hư trung kỳ cuối cùng nhìn Phương Tịch chắp tay trước ngực thi lễ.
- Hừm, chư vị không cần đa lễ.
Phương Tịch khẽ mỉm cười:
- Ta yêu thích thanh tĩnh, thời điểm tọa trấn thành Thiên Phạm, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ, không có chuyện gì không nên quấy rầy ta là được...
- Xin nghe pháp chỉ!
Chung Mộc, Huống Bình An, Minh Tâm, Minh Đức cung kính đáp lại.
Kỳ thực Nguyên Cổ Hoang Thú trong Phạm vực đã bị càn quét gần hết, lại thêm bốn Phản Hư kỳ bọn họ liên thủ, bình thường cũng không có nhu cầu việc gì thỉnh cầu tu sĩ Hợp Thể kỳ.
Thoạt nhìn, Phương Tịch ngồi ở vị trí này sẽ rất thanh nhàn.
Khóe miệng Phương Tịch mỉm cười, nhìn bốn tu sĩ Phản Hư kỳ, nhưng trong lòng là có chút là lạ.
...
Đêm khuya.
Truyền Tống Điện của truyền tống trận siêu cấp.
Chung Mộc ngồi khoanh chân, mặt không hề cảm xúc.
Bỗng nhiên, từng con kiến đen nhánh từ dưới đáy ủng của hắn bò ra, trong nháy mắt trải rộng toàn bộ Truyền Tống Điện.
Những linh trùng này tựa hồ có thiên phú thần thông ngăn cách khí tức, chúng nó liên tiếp, quả thực giống như một trận pháp, lại không có chút sóng pháp lực nào.
- Thay đổi tu sĩ Hợp Thể, tuyệt đối là tình báo Giáp cấp...
Chung Mộc lẩm bẩm, trên mặt hiện ra ma khí.
Sau đó hai tay hắn bấm quyết, tựa hồ muốn khởi động truyền tống trận siêu cấp.
Ầm ầm ầm!
Từng viên linh thạch bị rút khô linh khí, từng trận văn màu trắng bạc sáng lên.
Bỗng nhiên!
Trong trận pháp tựa hồ xuất hiện kẽ hở nào đó, Phượng Triện Văn đầy trời lập tức tiêu tan.
- Không xong!
Nhìn thấy tình cảnh này, Chung Mộc không chút nghĩ ngợi, hóa thành độn quang màu máu, phi độn về phía vách tường của Truyền Tống Điện.
Hắn sớm bày thủ đoạn ở nơi đó, chỉ cần nhẹ nhàng va chạm, là có thể đi ra ngoài...
- A Di Đà Phật!
Nhưng lúc này, một tấm áo cà sa xuất hiện, giống như vách tường ngăn ở trước mặt Chung Mộc.
- Không…
Chung Mộc biến sắc, mạnh mẽ nện lồng ngực, từ trong miệng phun ra một con rết hai đuôi đen nhánh, lao nhanh về phía trước.
Vù!
Một cái bình bát màu vàng như phù quang lược ảnh xuất hiện, từng vòng phạn văn hạ xuống, trấn áp con rết hai đuôi ở giữa không trung, sau đó thu đi.
- A Di Đà Phật... Chung Mộc, không nghĩ tới, ngươi lại là gian tế của Ma tộc!
Vẻ mặt La đạo hữu giận dữ, từ trong bóng tối đi ra.
Tiếp theo là Phương Tịch và Huống Bình An, Minh Tâm, Minh Đức.
Chung Mộc nhìn thấy cảnh này, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ tuyệt vọng:
- Ta làm sao lại bại lộ?
- Loại sự tình này đi Hình Ngục hỏi đi...
Trong tay La đạo hữu hiện ra thiền trượng màu vàng, cách không đánh tới.
Hống!
Thiền trượng hóa thành một con giao long, toàn thân bị vô số chữ triện bao bọc, đập ầm ầm ở trên vai Chung Mộc.
Vị tu sĩ Phản Hư kỳ này biến sắc, phun ra một ngụm tinh huyết.
Sau đó chỉ thấy giao long màu vàng quấn quanh lên người hắn, hai long trảo đặt ở trên bờ vai.
- A!
Chung Mộc cảm giác pháp lực cả người không thể vận chuyển, không tự chủ được ngã trên mặt đất, bắt đầu kêu thảm thiết...
- Thiền trượng của La đạo hữu này, lấy ra trấn áp tu sĩ cảnh giới thấp, đúng là thần diệu.
Phương Tịch nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng không khỏi thầm khen.
- Hừ, Chung Mộc, ngươi chờ đó cho ta.
La đạo hữu phất tay áo, Chung Mộc liền biến mất không thấy.