Hắn hơi ngẩn người, thoáng mở miệng bình, liền nhìn thấy trong đó còn có non nửa bình dầu màu vàng, tỏa ra khí tức cay độc.
Chỉ thoáng ngửi, khí huyết của hắn liền trở nên linh động.
Phải biết, lúc này khí huyết của hắn đã đến cấp bảy, bình thường trầm mặc như núi, lúc bạo phát kinh động thiên hạ.
Dầu này chỉ dựa vào khí tức, lại làm hắn sản sinh cảm giác khí huyết sôi trào, tuyệt đối không phải chuyện nhỏ, chỉ là phân lượng ít một chút.
- Sau khi dầu này vô dụng với tiểu tăng, từng cùng đồng đạo khác trao đổi qua mấy lần, chỉ còn dư lại bấy nhiêu.
Kim Cương Tử áy náy nở nụ cười:
- Trong thẻ ngọc này, chính là công pháp luyện thể mà tiểu tăng thu được, nhưng đáng tiếc phần lớn tàn tạ... Ở sau thẻ ngọc, là pháp môn tiểu tăng thôi diễn, nếu phối hợp Thiên Yêu Chân Thân, lại thêm dầu này trợ giúp, hẳn sẽ để đạo hữu càng tiến một bước.
Phương Tịch cầm thẻ ngọc màu vàng, thần thức thoáng ngưng lại.
Tiếp theo, một phần khẩu quyết không trọn vẹn hiện lên ở trước mắt.
- Đại Nhật Minh Vương Thứ Đệ Thổ Mỗ Mật Công ?
Hắn đọc lên tên công pháp, chỉ cảm thấy mỗi một triện văn đều không phải chuyện nhỏ, mang theo một loại đạo vận đặc biệt, lại phảng phất như hóa thân thành từng tiểu nhân, đang biểu thị một loại công pháp luyện thể.
Thậm chí cho dù người không biết chữ, nhìn thấy trang văn tự này, cũng sẽ tự động lĩnh ngộ hàm ý.
Chỉ tiếc, công pháp này đã không trọn vẹn hơn nửa.
Phương Tịch biết, đây là Kim Cương Tử bồi thường vì dầu không đủ.
Mà phần sau của Thổ Mỗ Công, còn có một phần Tiểu Thừa Kim Cương Thứ Tự Vô Thượng Tọa Thiền Bí Thừa, mới là pháp môn được Kim Cương Tử thôi diễn ra.
Hắn chỉ nhìn vài lần, liền biết công pháp này bác đại tinh thâm, đủ để cho một đại phái truyền thừa.
- Văn tự trong Thổ Mỗ Mật Công này?
Phương Tịch thưởng thức thẻ ngọc, hỏi ra nghi vấn của mình.
- Đây là triện văn của Tiên gia, tựa hồ có quan hệ với Phạm môn nhất mạch, tiểu tăng xưng là Chân Phạm Văn !
Kim Cương Tử cười nói:
- Nói vậy đạo hữu cũng phát hiện chỗ bất phàm, chính là thứ phụ trợ truyền công thụ nghiệp tốt nhất...
- Xác thực như vậy.
Phương Tịch gật đầu, biểu thị tán thành.
- Tiểu tăng phải trở về Tam Giới Sơn, mong đạo hữu bảo trọng.
Kim Cương Tử thu rồi Tiên Thiên Nhất Khí, trả hồ lô lại cho Phương Tịch, hóa thành kim quang đi xa.
Phương Tịch nhìn độn quang của Kim Cương Tử, vẻ mặt không khỏi suy tư:
- Lại không nhắc tới chuyện trấn giữ thành Thiên Phạm... Chẳng lẽ...
Hắn nghĩ tới địa lý của Địa Tiên giới.
Thiên Phạm Vực ở vùng cực nam của cương vực Nhân tộc, mà Tam Giới Sơn thì ở cực bắc.
- Đây là chắc chắc Thiên Phạm Vực không thủ được, muốn từ bỏ sao?
Trong lòng Phương Tịch hiện ra một ý nghĩ không tốt.
Yêu tộc ở hướng tây bắc của cương vực Nhân tộc, con đường tiến công Nhân tộc tương đối an toàn là Tam Giới Sơn!
Nhưng Cửu Xi tộc không giống, ở nơi sâu xa của man hoang, quả thật không biết từ đâu mà đến!
Nếu Thiên Phạm Vực vừa vặn ở trên tuyến đường hành quân của đối phương, hậu quả khó có thể tưởng tượng!
- Không được, nhất định phải lập tức đi Bồng Lai Tiên Các, làm tốt chuẩn bị di chuyển...
Phương Tịch cắn răng, làm ra quyết định.
Sau khi trở lại, phải cố gắng chỉnh đốn đại trận hộ phái của Bồng Lai Tiên Các.
Lấy trình độ trận pháp của mình, chỉ cần không bị tu sĩ Đại Thừa chuyên môn nhằm vào, bất luận gặp phải trường hợp gì cũng có thể đánh một trận.
Nếu bình an không có chuyện gì, hoặc chỉ có vài chi lẻ tẻ, tự nhiên chống lại đến cùng.
Nếu chuyện không thể làm, thì đưa đám người Thủy Linh Tâm vào động thiên pháp bảo, sau đó chạy trốn.
...
Bồng Lai Tiên Các.
Lương Như Long mới vừa trở về, liền nghe được tiếng chuông gấp gáp vang lên, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ nghi hoặc:
- Đây là...
Hắn không kịp tìm Các chủ, Thái Thượng trưởng lão… báo cáo nhiệm vụ, liền điều động độn quang, theo một đám tu sĩ đi tới đại điện của Bồng Lai Tiên Các.
Phòng nghị sự được xây dựng ở giữa Bồng Lai Tiên Các, chính là một lầu gỗ, không gian bên trong vô cùng rộng lớn.
Sau khi Lương Như Long tiến vào, liền phát hiện hai bên đã đứng không ít tu sĩ, đều vô cùng cung kính, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
Các chủ Thủy Linh Tâm đứng thẳng ở trên bậc thang, mặt trầm như nước.
Bảo Liên phu nhân, Vân Hi… cũng tâm sự nặng nề.
Trên chủ vị, Phương Tịch nghiêm mặt ngồi ngay ngắn, nhìn tu sĩ phía dưới.
- Bái kiến Các chủ, trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão...
Chờ ba lần tiếng chuông kết thúc, vị tu sĩ cuối cùng cũng tiến vào phòng khách.
Mọi người cung kính hành lễ, biết tuyệt đối có đại sự xảy ra.
Bằng không, nghe đồn vị tu sĩ Hợp Thể thần long thấy đầu mà không thấy đuôi kia, tuyệt đối sẽ không dễ dàng xuất quan, còn triệu tập nhiều đệ tử như vậy.
- Khục khục...
Phương Tịch tằng hắng một cái, nói:
- Bổn tộc và Ma tộc đại chiến đã có kết quả, bây giờ có liên minh Dị tộc xuất hiện, kết minh với Yêu tộc, bước kế tiếp khả năng sẽ xâm lấn hai tộc Nhân Ma!