Lời vừa nói ra, tu sĩ phía dưới nhất thời náo động.
Phần lớn hỏi liên minh Dị tộc là thứ gì?
Tuy Vân Hi, Liễu Nhứ, Thủy Linh Tâm… sớm được Phương Tịch thông báo, nhưng lúc này cũng khó nén sầu dung.
Keng!
Một tiếng ngọc khí lanh lảnh vang lên, đè tất cả náo động xuống.
Nguyên lai là Phương Tịch gõ ngọc khánh trước mặt, trầm giọng nói:
- Đại chiến sắp nổi lên, lần này nếu bất lợi, tuy Nhân tộc không thể diệt tộc, nhưng không còn khả năng đứng hàng đại tộc của Địa Tiên giới... tu sĩ ở đây, cũng sẽ mười đi bảy tám...
Loại tương lai tàn khốc này, nhất thời làm tu sĩ người người biến sắc.
- Bởi vậy, bản tôn quyết định tự mình ra tay, cải tạo đại trận hộ phái của Bồng Lai Tiên Các, ngoài ra, thế lực bản các lập tức co rút lại, dự trữ vật tư...
Phương Tịch dặn dò một ít chuyện xong, liền để các tu sĩ lui ra.
Những tu sĩ này sầu lo hành lễ, lui ra lầu các.
Chỉ có Lương Như Long, cố ý lạc hậu nửa nhịp, đợi tất cả tu sĩ đều rời đi, lại quay về thi lễ:
- Lương Như Long bái kiến Thái Thượng trưởng lão... Trước đó tìm tòi bí cảnh đã có thu hoạch, lần này tại hạ phụ trách vận chuyển đến.
Hắn cúi người hành lễ, dâng lên một cái túi chứa đồ.
Túi chứa đồ bị một đoàn thanh quang bao bọc, đi tới trong tay Phương Tịch.
Thần thức của hắn quét qua, phát hiện còn có một bộ khí cụ bố trí tàn trận, không khỏi nở nụ cười:
- Ngươi đúng là có chút khí vận cơ duyên, bây giờ Tam Giới Sơn không yên ổn, nói không chừng truyền tống trận siêu cấp đã đóng, ngươi lại có thể ở trước đó trở về Thiên Phạm Vực... Bắt đầu từ hôm nay, ngươi lưu thủ tông môn đi.
- Đa tạ Thái Thượng trưởng lão!
Lương Như Long thi lễ, trên mặt lóe qua vẻ vui mừng.
Dưới cái nhìn của hắn, trốn vào đại bản doanh của tông môn, tự nhiên an toàn hơn ở Tam Giới Sơn rất nhiều.
...
Cùng lúc đó, biên giới Thiên Phạm Vực.
Thiên địa tối tăm, hiện ra một chi đại quân Dị tộc.
- Ò!
Một Dị tộc mặc áo giáp màu xanh, đầu mọc sừng tê giác nhìn phương xa, bỗng nhiên nắm lên một nhúm bùn đất, rít gào nói:
- Cố hương... Chúng ta trở về! Lần này, không người nào có thể để chúng ta tiếp tục rời đi!
Sau lưng hắn, ánh mắt vô số tu sĩ Dị tộc giống như thiêu đốt hỏa diễm, dồn dập rít gào, tựa như phát tiết tâm tình ngột ngạt nhiều năm...
Bồng Lai Tiên Các.
Trong tĩnh thất.
Phương Tịch ngồi khoanh chân.
Cạnh tay còn có một kim bình kỳ dị, bây giờ đã trống rỗng.
Trên người hắn bôi một lớp dầu, đang quỷ dị hòa vào da thịt, khiến da thịt nổi lên hào quang màu bạch kim.
Hào quang này giống như nước chảy xuôi, tràn khắp cả người.
Phương Tịch triển khai cánh tay, như rồng như rắn, làm ra rất nhiều động tác trái với lẽ thường, khó mà tin nổi.
Nương theo thanh âm chú ngữ, sau lưng hắn có một mặt trời hiện lên, bên trong là một thần thú như long như rắn, chiếm giữ ở quanh người hắn.
Lúc này, Phương Tịch cảm giác mỗi một tấc da thịt, xương cốt, bắp thịt... của bản thân lại bắt đầu cường hóa...
Thời gian trôi qua không biết bao lâu.
Hắn mở mắt ra, tất cả dị tượng quanh người biến mất không còn tăm tích.
- Tiểu Thừa Kim Cương Thứ Tự Vô Thượng Tọa Thiền Bí Thừa này quả nhiên có chút môn đạo, phối hợp Đại Nhật Như Lai Bí Thừa Quán Đỉnh Cao, lại để Thiên Yêu Chân Thân tiến bộ một tiểu cấp...
Thiên Yêu Chân Thân của Phương Tịch vốn có thể so với yêu thú cấp bảy.
Lúc này lại đột phá một bước nhỏ, có thể dùng thân thể so với Hợp Thể trung kỳ.
- Đáng tiếc... dầu này sử dụng lần thứ nhất hiệu quả tốt nhất, lâu dần sẽ sản sinh kháng dược tính...
- Bây giờ dùng hết, chỉ để ta đột phá một tiểu cấp...
- Nếu không có kháng dược tính, lại thêm Đại Nhật Như Lai Bí Thừa Quán Đỉnh Cao vô cùng vô tận, chỉ sợ sẽ để đẩy mạnh luyện thể đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Trong tay Phương Tịch hiện ra một thẻ ngọc màu vàng óng, bên trong ghi chép hai công pháp Kim Cương Tử truyền thụ.
- Hai công pháp Luyện Thể Thuật này giá trị cực cao, chỉ sợ không phải một đạo Tiên Thiên chi khí có thể so sánh... còn có công lao bắt được gian tế Trùng tộc ở trong đó, có ý trả công...
Hắn ung dung mặc thêm một bộ thanh sam, đi ra tĩnh thất bế quan.
Trong Bồng Lai Tiên Các, cảnh tượng cực kỳ bận rộn.
Lượng lớn đệ tử và trưởng lão đang bận tiếp dẫn thân bằng quyến thuộc, trữ hàng vật tư.
Rất nhiều đệ tử ra ngoài cũng trở về môn phái, khiến động phủ của Bồng Lai Tiên Các có chút không đủ, không thể không xây dựng thêm.
Vèo!
Một ánh hào quang bay đến, hiện ra thân ảnh của Vân Hi tiên tử.
Nàng quần trắng phiêu phiêu, trên mặt mang theo vẻ sầu lo:
- Tu tiên giả còn dễ thu xếp, nhưng phàm nhân...
Luận số lượng phàm nhân, tuyệt đối là gấp trăm lần, ngàn lần tu tiên giả!
Càng không cần phải nói, những quốc gia phàm nhân này còn quan hệ thành tựu Thần đạo ngày sau của Vân Hi tiên tử, thực khó có thể bỏ qua.