Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1819 - Chương 1982 - Miếu Thổ Địa

Chương 1982 - Miếu Thổ Địa
Chương 1982 - Miếu Thổ Địa

- Đại Thánh mời nói...

Cam Ngọc nhìn hai bên, không thấy người lúc trước nói chuyện, trong lòng biết đối phương là lấy pháp thuật truyền âm.

Người có thể làm việc này rất ít, hiềm nghi lớn nhất chính là Sơn Thần Hắc Sơn!

Lúc này chỉ nghe Phương Tịch nói:

- Sơn Thần có lệnh, bản Đại Thánh phải đi kinh thành một chuyến... Vừa vặn mượn đạo lục trên người ngươi, che giấu yêu khí của bản Đại Thánh...

- Quả nhiên, Sơn Thần và Đại Thánh đều là cá mè một lứa, không đúng, Hỗn Thủy Đại Thánh lại nghe lệnh của Sơn Thần Hắc Sơn!

Trong lòng Cam Ngọc hơi động, vẻ mặt lại không đổi:

- Nếu ngươi đi kinh thành phạm đạo luật, ta cũng miễn không được ngàn đao bầm thây...

- Nếu ngươi đi theo, còn có thể miễn người nhà bị khổ, bản Đại Thánh sẽ trước đưa gia quyến của ngươi đến Hắc Sơn che chở.

Phương Tịch cười ha hả nói:

- Nếu ngươi không từ, tự nhiên toàn gia cùng nhau lên đường!

Đại yêu bực này, làm việc sẽ đơn giản trực tiếp, hung tàn máu tanh như thế.

Cam Ngọc suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cười khổ:

- Đại Thánh thủ đoạn cao cường, tựa hồ tại hạ cũng không có lựa chọn khác...

Mấy năm sau.

Một chiếc xe ngựa đang tiến lên ở trên quan đạo.

Sau khi Đạo Đình nhất thống thiên hạ, tu sửa quan đạo, trạm dịch... mỗi năm mươi dặm đều có một dịch, có thể cung cấp quan chức nghỉ ngơi, lan truyền công văn.

Trước xe ngựa, vị trí phu xe đang ngồi Cam Ngọc.

Hai mắt hắn vô thần, ngơ ngác nhìn phía trước, lại có chút cẩn thận.

Dù sao trong xe là ngồi một Yêu Vương!

Lần này vào kinh, hắn là vạn bất đắc dĩ, người nhà đều bị đại yêu siết trong tay, không thể không đi.

Nhớ tới then chốt trong này, trong lòng Cam Ngọc không khỏi thở dài.

Từ mấy năm trước, sau khi hắn đáp ứng điều kiện của Hỗn Thủy Đại Thánh, vận may liền tốt lên.

Không chỉ “may mắn” bị Tử Kiếm Tiên truy kích còn sống, còn thu nạp tàn quân, phục kích một đội ngũ hậu cần của phản quân, lập xuống tiểu công.

Sau đó mấy lần cũng vận may vừa đúng, thành lập một ít công huân.

Trong lòng Cam Ngọc tự nhiên rõ ràng là chuyện gì xảy ra.

Lại thêm Phương Tịch từ trong Long Cung lấy ra rất nhiều vàng bạc, để Cam Ngọc đi chuẩn bị trước.

Dưới một phen thao tác, lần trước trong quân ban thưởng có công, hắn cũng được cho rằng có chút công lao, tăng lên một phẩm hai cấp, đồng thời triệu hồi về Binh Bộ báo cáo.

Nghĩ đến vẻ mặt đám đồng liêu ước ao đố kị, Cam Ngọc chỉ cười khổ.

Hắn đương nhiên biết, về Binh Bộ báo cáo liền mang ý nghĩa thoát ly đầm lầy Trục Châu, không cần nói thăng chức, dù xuống chức, những đồng liêu kia cũng đồng ý.

Bây giờ nhìn mình thoát ly tử lộ, chỉ có thể ước ao đố kị, đã là cực kỳ khắc chế.

- Chỉ là... Năm đó cẩn trọng, cống hiến cho Đạo Đình, lại bị thánh chỉ lệnh đi tìm cái chết... Bây giờ âm thầm làm phản tặc, trái lại thăng quan phát tài, quan vận hanh thông...

Cam Ngọc thở dài.

- Cam tiểu tử, vì sao thở dài?

Màn xe hất lên, một trung niên áo đen xuất hiện, cười lạnh hỏi.

- Ta chỉ cảm khái, Đạo Đình này... dần dần giống như tiền triều.

Cam Ngọc cảm khái nói.

Phương Tịch lại lắc đầu:

- Tiền triều là bị tiêu diệt sao? Bởi vậy có thể thấy được, Thần đạo trị nhân, chung quy có sai sót... Cam tiểu tử, ngươi đọc sách nhiều, lại có biết tiền triều vì sao mà diệt không?

Kỳ thực cái này cũng là nghi ngờ trong lòng Phương Tịch, dù sao lấy lực lượng của Thần đạo, thấy thế nào cũng không đến nỗi rơi xuống mức độ như vậy.

Hắn làm Sơn Thần Hắc Sơn, kỳ thực cũng nghe qua một ít tin đồn.

Tuy sự kiện này bị Đạo Đình coi là cấm kỵ, nhưng luôn có một ít tin tức ngầm truyền lưu ở trong cao tầng.

Lúc này lấy ra, chỉ là thăm dò tâm ý của Cam Ngọc mà thôi.

- Vãn sinh nghe nói...

Trên mặt Cam Ngọc hiện ra vẻ nghi hoặc:

- Tựa hồ là bị... thiên khiển?

- Thiên khiển?

Phương Tịch cười ha ha:

- Làm sao có thể? Triều đình Thần đạo, lấy bảo cảnh an dân làm nhiệm vụ của mình, không đến mức độ người người oán trách, dù người người oán trách... cũng sẽ không bị thiên khiển... Thiên ý xưa nay khó dò, như thế nào sẽ cố ý hiển hiện, thậm chí hạ xuống trừng phạt?

- Vãn sinh cũng cho rằng như thế, nhưng tiền triều có người nói lúc ở cực thịnh, liền bị thiên khiển... Vốn dựa theo các vị Vọng Khí Sĩ quan sát khí số, cho rằng tiền triều ít nhất còn có thể lại kéo dài vạn năm, lại đột nhiên tiêu diệt... Ngoại trừ thiên khiển, thì không có khả năng khác.

Cam Ngọc lắc đầu nói.

- Thiên Đình trị thế, Đạo Đình trị người...

Phương Tịch sờ cằm:

- Như vậy xem ra, sau khi bài trừ các loại khả năng, duy nhất không thể, trái lại thành giải thích hợp lý?

...

Kinh thành.

Tường thành cao vót, từng viên gạch xanh thời gian càng lâu thì càng mới, mang theo một loại khí tức hương hỏa nhàn nhạt.

Bốn cửa tám cầu, trên các bến tàu, dòng người và hàng hóa giống như trường long, tất cả đều hội tụ vào trong thành.

- Kinh thành chính là dưới chân Thiên Tử, là huyết mạch kinh tế chính trị... các loại gia súc như la ngựa… trừ khi được cho phép, bằng không không được vào kinh, phải sắp xếp ở La Ngựa phường thị ngoài thành... trong phường thị, còn có Thần Linh chuyên môn dò xét, cơ bản sẽ không xảy ra chuyện.

Bình Luận (0)
Comment