Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 182 - Chương 182 - Người Kế Vị Xuất Hiện 2

Chương 182 - Người kế vị xuất hiện 2
Chương 182 - Người kế vị xuất hiện 2

Phong Bạch Mộng cười ha hả, hình như cực kỳ thỏa mãn với sự bố trí của Nguyễn Tinh Linh.

Ngay cả vị Ân đạo hữu kia cũng vội vàng ném một lá cờ nhỏ ra, tạo thành một đường ánh sáng màu đen bao bọc bản thân, cân nhắc tới vấn đề có nên lập tức chạy trốn hay không.

Đám người Hủ Mộc lão đạo nhìn thấy mọi chuyện thay đổi khó lường, trên mặt bọn họ đầy vẻ vui mừng.

Chỉ có Phương Tịch thầm mắng một câu:

“Hóa ra phần tinh huyết Xích Viên trong hội đấu giá kia là do Nguyễn Tinh Linh dùng để câu Lư Kính Thanh chứ không phải ta!”

“Mẹ nó, những thế gia tu tiên còn không biết chôn bao nhiêu cạm bẫy trong công pháp truyền thừa... Chuyên hãm hại tán tu!”

Mặc dù kẻ xui xẻo bây giờ là kẻ địch, nhưng Phương Tịch cũng giống như Lư Kính Thanh đều là tầng dưới cùng không có truyền thừa, không biết rõ về những bí văn trong tu tiên giới!

Đối mặt những thế gia tu tiên nắm giữ bí thông tin bí mật, còn chết không biết xấu hổ làm thủ đoạn phong tỏa lũng đoạn, bọn họ không chừng sẽ tự nhiên chịu thiệt!

Mấu chốt là sau khi bọn họ chịu thiệt, những thế gia kia còn muốn dương dương đắc ý đạp lên một phát, mắng một câu chân đất còn muốn lên trời? Ta khinh!

- Khụ khụ... Nguyễn Tinh Linh!

Lư Kính Thanh rút ra một thanh đoản kiếm và bất chợt cắm vào bắp đùi mình, mượn điều này để tỉnh táo trong giây lát, vẻ mặt dữ tợn nói:

- Được... Mối thù diệt môn này quả thật khiến cho ngươi trở nên lão luyện hơn. Phần đa mưu túc trí này giống hệt với phụ thân đáng chết của ngươi. May mà lão tử vẫn giữ lại một phần cuối cùng để đề phòng ngươi!

Vút!

Trên không trung đột nhiên phát ra một đợt pháo hoa, hóa thành một mặt quỷ dữ tợn nào đó.

Tiếp theo, lại có hai độn quang bay tới, trong đó lộ ra hai huynh đệ trông giống hệt nhau.

Sau khi Phương Tịch nhìn thấy, đều cảm thấy hơi quen mặt, cẩn thận suy nghĩ lại biết đó là ai.

Hủ Mộc lão đạo nhanh hơn hắn, gọi ra danh hiệu của hai huynh đệ này:

- Khấu Thị Song Hung? Lư Kính Thanh... Ngươi không ngờ cấu kết với phỉ tu? Chỉ cần chuyện này truyền đi, sau này ba mươi sáu đảo, không cả Vạn Đảo Hồ đều không có chỗ cho ngươi dung thân!

- Đại ca, bọn họ thật phiền! Giết hết đi!

Nhị đệ trong Khấu thị Song Hung nhàm chán ngáp một cái.

- Đúng vậy... Lão Lư không cần lo lắng, cứ giết sạch đi, sẽ không có người nào biết được đâu.

Lão đại Khấu gia cười ha ha, trong lời nói đầy sát khí!

- Không ngờ là hai người này, quả thật hơi khó giải quyết.

Hai tay Phong Bạch Mộng bấm pháp quyết, ném ra một túi linh thú. Từng con bướm màu xanh lam nhẹ nhàng bay ra khỏi túi.

Những con bướm này vừa bay vừa rắc bột huỳnh quang màu xanh, khiến xung quanh đều trở nên như mộng như ảo.

- Mộng Điệp Cổ? Lão già này là một trùng tu!

Lão đại Khấu gia nhíu mày, nói với Lư Kính Thanh:

- Lão Lư, lão bất tử Bạch gia kia giao cho An đạo hữu, nữ tử còn lại giao cho huynh đệ chúng ta!

Lão nhị Khấu gia nhìn Nguyễn Tinh Linh lắc đầu với vẻ đáng tiếc:

- Pháp khí của nữ tử này rất đẹp nhưng người không đẹp...

Trước đây, ba huynh đệ bọn họ liên thủ, có thể đánh lại Luyện Khí viên mãn.

Nhưng từ khi lão tam chết một cách không rõ ràng trong trận chiến ở Thanh Trúc Sơn Phường Thị, bọn họ thiếu đi một người, không có cách nào tạo thành chiến trận, cuộc sống lại không tốt lắm... Dù sao kẻ thù quá nhiều.

Vì vậy, hai huynh đệ cùng tính kế, dứt khoát trốn xa mấy ngàn dặm, đi tới Vạn Đảo Hồ kiếm sống, sau đó qua lại cùng Lư gia.

Về phần vấn đề dính dáng tới phỉ tu sao? Lư Kính Thanh không quan tâm.

Dù sao, rất nhiều gia tộc tu chân đều có ngầm làm chuyện xấu xa.

Nếu không phải danh tiếng của huynh đệ Khấu thị thực sự quá thối, hắn dám mời về làm khách khanh.

Bây giờ bọn họ giúp đỡ đấu pháp, cũng chọn quả hồng mềm dễ nắn.

Lư Kính Thanh nhíu mày, lập tức nói với Ân đạo hữu:

- Vẫn mong đạo hữu hỗ trợ ngăn cản lão bất tử Phong gia, sau đó ta sẽ trả thù sao gấp đôi so với những gì đã đáp ứng!

Hắn nói xong, vỗ lên Kim Cương Phù trên người, cả người được một lồng bảo hộ màu vàng với phù văn lưu chuyển bao phủ. Hắn hạ xuống mặt hồ và ngồi xếp bằng, không ngừng dùng đan dược, hình như đang vận công loại bỏ độc.

- Đáng chết, nhất định phải thêm tiền!

Ân đạo hữu nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay bấm pháp quyết, từng pháp lực đánh vào trong lá cờ nhỏ.

Khà khà!

Theo tiếng cười thâm hiểm vang lên, tất cả quỷ vật bán trong suốt hiện ra và hóa thành từng đám mây đen, đấu với Mộng Điệp Cổ của Phong Bạch Mộng.

- Ha ha, hai huynh đệ chúng ta liên thủ còn không bắt được một Luyện Khí tầng bảy sao? Đại ca, giết đi... nhớ giữ nàng ta lại cho ta!

Ánh mắt lão nhị Khấu gia đảo qua, chỉ vào Hoa Thiền Quyên đạo lữ của Vi Nhất Tâm nói, trên mặt lộ vẻ vui mừng.

Sắc mặt phu thê Vi Nhất Tâm trở nên vô cùng khó coi.

Tình thế ở đây rõ ràng bất lợi cho bên phía bọn họ!

- Lên!

Bình Luận (0)
Comment