Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1848 - Chương 2011 - La Thiên 2

Chương 2011 - La Thiên 2
Chương 2011 - La Thiên 2

Dù một vực một vực đánh xuống, đến Thiên Lam Vực, khả năng cũng phải mấy trăm năm sau.

Tu sĩ không tu thành Kim Đan, hầu như đều sẽ không cân nhắc vấn đề này.

Phương Tịch nhìn vẻ mặt ba người, nhất thời hiểu được, biết gần đây mình gặp đều là tu sĩ cấp cao, đàm luận đều là Nhân tộc hưng suy, nên có chút nghe nhìn lẫn lộn.

Đối với phàm nhân tuổi thọ không tới trăm năm mà nói, Yêu tộc xâm lấn... đúng là không phải đại sự gì, bởi vì phần lớn người đều không sống đến lúc đó.

Thậm chí dù là Trúc Cơ hai trăm năm tuổi thọ, ở trong mắt tu sĩ cấp cao cũng quá ngắn.

Còn thể tu phàm nhân?

Ngoại trừ võ giả có thể so với Kết Đan, còn lại không có tác dụng gì với đại chiến.

- Thôi...

Phương Tịch mỉm cười, không còn xoắn xuýt vấn đề này, hỏi:

- Phường thị lớn nhất phụ cận, vẫn là La Thiên Phường?

Đường dây này hắn đã nhiều năm không dùng, vẫn muốn đề phòng sẽ biến thiên.

- Vâng...

Lão giả Luyện Khí viên mãn đáp, thời điểm hắn còn muốn nói gì, lại phát hiện Phương Tịch đã biến mất không thấy.

- A... tặc tử!

Lúc này, trái lại là thiếu niên kia phản ứng trước tiên, phát động đánh lén.

Trung niên bất ngờ không kịp đề phòng, lồng ánh sáng phòng hộ bất ổn, khiến ánh mắt lão giả sáng lên:

- Người này pháp thuật phản phệ, từ lâu bị thương nặng, giết hắn!

Ba con gà lập tức mổ nhau...

Một lát sau, đạo nhân trung niên vẻ mặt không cam lòng ngã xuống đất, lồng ngực bị một thanh trường đao xuyên qua.

Còn ông cháu Luyện Khí kỳ, khóe miệng chảy máu, vẻ mặt lòng vẫn còn sợ hãi.

...

Thần thức đảo qua, Phương Tịch liền biết kết quả trận chiến này.

- Tu sĩ Trúc Cơ kia quả thật phế vật, lại bị tu sĩ Luyện Khí giết ngược, tuy tu sĩ Luyện Khí nắm giữ phù bảo...

- Nha... Nguyên lai trước đó còn bị pháp thuật Trúc Cơ của mình phản phệ, là bởi vì linh áp của ta sao? Nguyên lai là chết oan... bất quá kệ đi...

La Thiên Phường Thị.

Phường thị này do tông môn cỡ lớn La Thiên Các xuất lực xây dựng, xa xa nhìn tới, liền thấy mây mù màu xanh bốc lên.

Một thành trì màu xanh, ngạo nghễ sừng sững ở trên đỉnh mây xanh.

Ào ào ào!

Chín cái thác nước từ trong thành trì tuôn ra, nước chảy rơi xuống ba ngàn thước, bốc lên lượng lớn hơi nước.

Trên bầu trời, có từng đạo cầu vồng sinh ra.

Phương Tịch đầu đội nón rộng vành, trên người thanh quang mông lung, giống như một chùm sáng màu xanh, bay vào trong La Thiên Phường Thị.

Trận pháp cấm không ở khắp mọi nơi kia, lại không có chút ảnh hưởng nào với hắn.

- A?

Hạch tâm phường thị, một tu sĩ áo bào đen đang tĩnh tọa trừng mắt, lập tức đánh ra một đạo pháp quyết.

Ở trước mặt hắn, trong gương đồng sáng lên một vệt u quang màu tím.

Hắn sợ hết hồn, lập tức đứng dậy, bay vào trong mật thất.

Trong mật thất có một lão giả áo bào trắng, đang khoanh chân tĩnh tọa, trên đầu gối còn thả một cây trượng hoàng kim, đỉnh trượng khảm một viên đá quý đỏ như máu, ánh sáng lung linh.

- Đại tôn giả, có người mạnh mẽ xông vào La Thiên Phường Thị!

Đại hán khom người bẩm báo, đưa bảo kính lên:

- Chúng ta có cần...

Lão giả áo bào trắng tiếp nhận gương đồng, nhìn thấy vệt màu tím trên gương, lập tức khiếp sợ đứng dậy:

- Lập tức mở sơn môn, nghênh tiếp vị tiền bối kia!

- Tiền bối?

Đại hán áo bào đen lập tức ngớ ra, vị tôn giả này là trưởng lão thâm niên của La Thiên Các, tu vi chư hành hợp nhất, bước vào Phản Hư cảnh.

Hắn cũng gọi tiền bối, chẳng lẽ là...

Một lát sau.

Chùm sáng màu xanh bao bọc Phương Tịch, rơi xuống ở trước kiến trúc trong trung tâm phường thị.

Cửa chính của La Thiên Các mở rộng, rất nhiều thị nữ, người hầu, đệ tử... Đều ở dưới một lão giả áo bào trắng chống hoàng kim trượng dẫn đầu, khom mình hành lễ:

- Cung nghênh tiền bối đến La Thiên Các! Trên dưới La Thiên Các mặc cho dặn dò...

- Hừm, miễn lễ.

Phương Tịch vung tay, không có ẩn giấu sóng pháp lực Hợp Thể trung kỳ, khiến vị tôn giả áo bào trắng càng thêm cung kính, đồng thời trong lòng hồi ức tất cả tu sĩ Hợp Thể của Nhân tộc một lần, nhưng không tìm được tu sĩ đối ứng.

Bất quá chuyện này cũng bình thường, rất nhiều tu sĩ một lòng khổ tu, không có ý dương danh.

Khả năng đến Phản Hư, Hợp Thể kỳ cũng không có tiếng tăm gì...

Phương Tịch cũng không muốn để người biết thân phận Thái Thượng trưởng lão Bồng Lai Tiên Các của mình, bằng không có hiềm nghi lâm trận chạy trốn.

Hắn chắp hai tay sau lưng, nghênh ngang tiến vào La Thiên Các.

Đại tôn giả áo bào trắng ở phía trước ân cần dẫn đường, dẫn hắn vào một đình viện.

Lập tức có mười tám thị nữ thanh xuân khoác y sa mỏng manh, yêu kiều cười khẽ bưng lên linh trà cùng trái cây.

Khiến Phương Tịch hơi kinh ngạc là, những thị nữ này đều có tu vi Kết Đan!

Đồng thời tu luyện công pháp tựa hồ rất không tầm thường.

- Những Hoan Hỉ Xá Nữ này đều là bản các tỉ mỉ bồi dưỡng, từng người âm nguyên dồi dào, vẫn còn thân thể vân anh, lại tu luyện Hoan Hỉ Thiện Pháp của Mật tông, đều đến ngưng tụ xá lợi cảnh giới, như tiền bối cảm thấy hứng thú, tất cả tặng cho tiền bối.

Đại tôn giả áo bào trắng khẽ mỉm cười.

Bình Luận (0)
Comment