Phi đao mạnh mẽ chém, Ngũ Sắc Tố Vân Kỳ rên rỉ, quang môn theo tiếng vỡ nát!
Trấn Không Tháp nổ vang, có từng tia lưu quang màu bạc bay ra, hóa thành tấm khiên cực lớn.
Trên người Tự Tại Thiên Ma Vương nổi lên vô số giọt máu, muốn triển khai bí thuật Huyết Độn chạy trốn.
Xì!
Đúng lúc này, Tự Tại Thiên Ma Vương nghe được tiếng kiếm reo!
Chỉ thấy trên tay Đông Hoa Thái Diệu Huyền Chân Vô Lượng Trường Thanh Đại Đế, bỗng nhiên xuất hiện một thanh phi kiếm màu xanh.
Phi kiếm chỉ dài một thước, lúc này lại bành trướng cực lớn, rơi vào trong tay Thần Đạo Hóa Thân, hóa thành Thiên Đế Kiếm!
Thần Đạo Hóa Thân cầm kiếm chém một phát!
Hưu hưu!
Ánh sáng màu xanh che ngợp bầu trời, hai Tiên Phủ Kỳ Trân không trọn vẹn tiêu hao, tấm khiên màu bạc chia năm xẻ bảy.
Sau đó Trấn Không Tháp bị kiếm khí khuấy động, đẩy ra thật xa.
Từng đạo kiếm khí màu xanh, như hình với bóng truy sát Tự Tại Thiên Ma Vương.
Thiên địa một màu xanh biếc, hư không tựa hồ bị phong tỏa, khiến Tự Tại Thiên Ma Vương biến sắc.
Hắn tu luyện pháp tắc Hư Không, có thể cảm nhận được một luồng kiếm khí cường đại đã phong tỏa vùng không gian này.
Lấy trình độ hư không của hắn, lại khó mà chạy trốn!
- Đáng chết!
Thời khắc nguy cơ sống còn, Tự Tại Thiên Ma Vương rốt cục vận dụng lá bài tẩy cuối cùng.
Hắn mạnh mẽ nện ngực, trên thiên linh cái có hào quang lưu chuyển.
Một Nguyên Anh toàn thân đen nhánh xuất hiện.
thân cao ba thước, mặc ma giáp khủng bố, trên mảnh giáp giống như vây cá, tựa hồ đều ràng buộc một hồn phách Ma tu, hiện ra khuôn mặt đủ loại kiểu dáng.
Những khuôn mặt này mang theo phẫn nộ, sợ hãi, bi thương… cộng đồng tạo thành một Ma bảo đáng sợ.
Nếu tâm tính thần thức hơi không đủ, chỉ sợ sẽ bị ma giáp này phản phệ!
Cái này cũng là đặc điểm của Ma đạo luyện bảo, kiếm tẩu thiên phong, uy năng vô tận, nhưng đồng thời hậu hoạn khó lường.
Ma Anh ôm ấp một tiểu ấn đen nhánh, trên ấn thân còn khảm một mảnh vỡ thanh đồng.
Trên mảnh vỡ thanh đồng, từng đạo hào quang lưu chuyển.
Phương Tịch cảm giác được kiếm khí phong tỏa của Thần Đạo Hóa Thân đang bị lực lượng hư không cường đại đột phá.
- Lại coi mảnh vỡ như bản mệnh pháp bảo tế luyện?
Hắn nhìn thấy Ma ấn của Tự Tại Thiên Ma Vương Thiên, không khỏi có chút kinh hãi, sau đó trên mặt hiện ra nụ cười lạnh lùng.
Nếu là Đại Thừa Tán Tiên khác, đối mặt Tự Tại Thiên Ma Vương, nói không chừng sẽ bị nó chạy.
Dù sao có thể thoáng mượn dùng uy năng của Chư Thiên Bảo Giám, năng lực thoát thân đã có ba phần chân truyền của mình.
Nhưng gặp phải mình chấp chưởng Chư Thiên Bảo Giám!
- Ngươi nắm đồ vật của bản tọa, coi là bản mệnh pháp bảo của mình, thì giống như những Ma tu kia tu luyện Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công, tương đương với chủ động giao ra mệnh môn.
Bản tôn Phương Tịch đứng ở trên đỉnh đầu Thần Đạo Hóa Thân, mặt hiện ra nụ cười lạnh lùng, chắp tay trước ngực.
Bỗng nhiên!
Một bảo giám hiện lên ở trong lòng bàn tay hắn.
Thiên Ma Ấn vốn muốn mở ra cánh cửa hư không, bỗng nhiên rên rỉ, thân ấn xuất hiện từng vết rách.
Sau đó mảnh vỡ thanh đồng khảm vào Thiên Ma Ấn thoát ly ấn tỷ, hóa thành vệt sáng bay vào trên bảo giám.
Trong nháy mắt bảo giám lại được bù đắp, chỉ còn lỗ hổng nho nhỏ cuối cùng.
- Còn thiếu mảnh ở Yêu tộc!
Phương Tịch thấy thế, trong lòng không khỏi vui sướng.
- Không!
Mà nhìn thấy cảnh này, Tự Tại Thiên Ma Vương phun ra một ngụm tinh huyết, càng làm hắn bị đả kích không phải bản mệnh pháp bảo tổn hại, mà là Thiên Ma bí bảo lại chủ động rời đi.
Phải biết, từ khi hắn phát hiện vật này không tầm thường, không chỉ mỗi ngày lấy pháp lực tế luyện, còn hòa vào trong bản mệnh pháp bảo, bỏ ra lượng lớn tâm huyết.
Lại không nghĩ tới, mảnh vỡ thanh đồng này lại trực tiếp chạy về bên Nhân tộc!
Thời khắc này, hắn rốt cục lý giải tâm tình của những Ma tu bị hắn cướp đi ma công kia!
Xèo!
Nhưng Thần Đạo Hóa Thân không ngừng tay, phi kiếm vạch một cái.
Một sợi tơ xanh biếc xẹt qua vòng tròn năm màu, ngũ hành bích chướng lập tức sụp đổ.
- Dù ta có chết, cũng sẽ không để ngươi thực hiện được!
Tự Tại Thiên Ma Vương gào thét, Nguyên Anh muốn tự bạo.
Hắn rất rõ ràng kết cục rơi vào trong tay người tu luyện ma công đồng nguyên.
Đáng tiếc, Phương Tịch sẽ không cho hắn cơ hội này.
Xèo!
Sợi tơ trực tiếp chui vào trong cơ thể Tự Tại Thiên Ma Vương, làm pháp lực của hắn ngưng lại.
Tiếp theo, hắn liền nhìn thấy con ngươi của Phương Tịch.
Trong con ngươi kia có hào quang màu vàng xanh hiện lên, Khô Vinh luân chuyển, bao hàm chân ý sinh tử luân hồi.
Chỉ chớp mắt, Tự Tại Thiên Ma Vương tựa hồ trở lại thời điểm mình vẫn là tiểu tu trong Ma tộc, mỗi ngày giãy giụa khổ sở, huyết chiến...
Mãi đến có một ngày, hắn gặp được cơ duyên truyền thừa, thu được Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công, còn có mảnh vỡ kia.
Ngay sau đó, Tự Tại Thiên Ma Vương liền nhìn thấy trên trời cao, có đôi mắt lãnh đạm vô tình...
- Tâm ma…