Hắn sợ hãi cả kinh, đợi thoát ly ảo cảnh tâm ma, lại phát hiện Phương Tịch đã đi tới trước mặt, từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang theo sát phía sau, chui vào trong Nguyên Anh và ma khu, hóa thành từng đạo cấm chế.
- Trấn!
Hình thể Thần Đạo Hóa Thân khôi phục bình thường, một tay bấm quyết.
Một đạo phù lục bay ra, rõ ràng là bản mệnh thần phù của Đông Hoa Thái Diệu Huyền Chân Vô Lượng Trường Thanh Đại Đế!
Toàn thân phù lục bốc lên mây khói trắng noãn, như một mặt trời thuần trắng, thụy khí bốc lên, nhốt Tự Tại Thiên Ma Vương ở bên trong.
Mây khói ngưng tụ thành núi ngọc, trên núi ngọc còn có Thần Đạo Phù Chiếu lạc ấn thần văn, hóa thành Cửu Tự Chân Ngôn Pháp Ấn: Lâm binh đấu giả giai trận liệt tiền hành!
Sau đó Địa Tiên Linh Cảnh mở ra, lại có Vạn Mộc Mẫu Khí hóa thành xiềng xích, tầng tầng bao bọc, đưa vào trong Linh Cảnh.
Mãi đến khi làm xong tất cả, Phương Tịch mới thở dài một hơi:
- Tự Tại Thiên Ma Vương này vốn là Hợp Thể đỉnh cao, bắt xuống quả nhiên phí sức, then chốt là nhất định phải bắt sống, bằng không Thái Thượng Bắc Đẩu Tư Mệnh Thần Quang quét một cái, đâu có nhiều chuyện như vậy...
- Cũng may, bây giờ đã thành công, Ngoại Đạo Hóa Thân lên cấp Hợp Thể hậu kỳ, chỉ là chuyện trong khoảnh khắc...
Tự Tại Thiên Ma Vương này, lấy ma công thu gặt tu vi, khí số, thậm chí tất cả của anh tài chư thiên, tích trữ quân lương sẽ phong phú cỡ nào?
Dù vậy, cũng không thể đột phá cửa ải Đại Thừa?
Phương Tịch trực giác trong này có vấn đề.
Cũng may Ma Vương đã rơi vào trong tay, ngày sau có nhiều thời gian chậm rãi bào chế.
Lúc này Thần Đạo Hóa Thân tay cầm đoản kiếm, bỗng nhiên chỉ hạt châu xám trắng:
- Quỷ bộc ngươi muốn chạy đi đâu?
- Vị đại nhân này tha mạng... Lão nô chỉ là một Quỷ tu mà thôi, bị Tự Tại Thiên Ma Vương hạ cấm chế, mới không thể không nghe lệnh của nó.
Vụ khí hạ xuống, hóa thành một người áo vàng, khúm núm hành lễ:
- Kính xin đại nhân tha lão nô một mạng, lão nô cam làm nô tài, chờ đợi đại nhân sai phái...
Một Quỷ tu Hợp Thể đỉnh phong, xác thực rất có giá trị.
Phương Tịch nghe vậy, lại khẽ mỉm cười:
- Có thể... Ta trước tiên cho ngươi một tầng cấm chế, đợi sưu hồn Tự Tại Thiên Ma Vương xong, mới sẽ chân chính thả ngươi ra.
Đến thời điểm tất nhiên phải ban cho một đạo thần chức, như vậy nhận Quỷ tu này làm chó mới có thể yên tâm.
Vù vù!
Nương theo Tự Tại Thiên Ma Vương bị phong ấn, đại trận ở ngoại giới sụp đổ, theo gió biến mất.
Sương máu vốn sền sệt, tựa hồ trở nên mỏng manh hơn một chút.
Thời điểm Phương Tịch quét tước chiến trường, thần thức hắn quét qua, bỗng nhiên nở nụ cười lạnh lùng.
Xa xa.
Hai vệt độn quang dừng lại.
- Vừa rồi, hẳn có một đạo thần thức cực kỳ đáng sợ đảo qua chúng ta...
Một lão giả Phản Hư viên mãn, trên đầu mọc sừng đen, ngắm phù lục bốc cháy trong tay, sắc mặt cực kỳ khó coi:
- Từ phản ứng của Cảm Thần Phù, ít nhất là Hợp Thể hậu kỳ!
- Trước đó ma công của chúng ta cũng có cảm ứng, thoạt nhìn, xác thực là nơi này?
Một bà lão tóc bạc lẩm bẩm:
- Tự Tại Thiên Ma Vương...
Khi nói, thần sắc không khỏi có chút sợ hãi.
- Lấy tu vi của chúng ta, cho dù đối mặt Tự Tại Thiên Ma Vương thực lực tổn thất lớn, cũng chỉ là hai chiêu... Trước đó Phẫn Nộ Tôn Ma Vương ở trên người chúng ta âm thầm hạ Di Sinh Cổ, chỉ vì mượn tính mạng chúng ta, khóa chặt vị trí của Tự Tại Thiên Ma Vương mà thôi...
Ông lão cười lạnh, nói ra lời nói khiến bà lão tóc bạc kinh hãi đến biến sắc.
- Sao ngươi dám nói như thế? Không cần mạng nữa à?
Khuôn mặt bà lão tóc bạc đại biến.
- Khà khà, lão phu tu luyện một môn bí thuật, chẳng lẽ đạo hữu quên? Chỉ cần thêm dị bảo Di Trần Sa trong tay đạo hữu... Cho dù tu sĩ Hợp Thể trở lên, cũng không cách nào thông qua thủ đoạn bí mật cảm ứng chúng ta.
Lão giả sừng đen khẽ mỉm cười nói:
- Lão phu chỉ muốn sống thêm mấy ngàn năm, không muốn xung kích bình cảnh Hợp Thể... Càng vô ý cuốn vào hai vị Ma Vương tranh đấu.
- Ngươi đúng là thông minh...
Bà lão tóc bạc trừng lão giả sừng đen một chút, lại có chút mùi vị quyến rũ, nói vậy lúc còn trẻ, hẳn cũng là một đại mỹ nhân.
- Bất quá trước đó... không ngại nói phát hiện này cho Phẫn Nộ Tôn Ma Vương...
Lão giả sừng đen suy nghĩ một phen, nói ra kiến nghị khiến bà lão tóc bạc giật mình:
- Đã như thế... nếu nơi này đúng là Tự Tại Thiên Ma Vương, chúng ta cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ... Nếu không, cùng lắm thì thoát thân...
Làm tu sĩ Phản Hư viên mãn, chỉ cần không phải ngay mặt va vào Hợp Thể kỳ, ở trong cương vực Ma giới tự nhiên mặc cho rong ruổi, làm sao có thể chủ động làm con cờ thí cho Phẫn Nộ Tôn Ma Vương?
- Lời ấy của đạo hữu đại thiện, trước đó là lão thân thiếu cân nhắc.
Bà lão tóc bạc suy nghĩ, lúc này nở nụ cười đồng ý.
…