- Đi rồi?
Phương Tịch cầm ma phiên, thần thức quét qua, nhìn thấy hai vị Ma tu Phản Hư viên mãn rời đi, cũng lười quản.
Tuy hai ma đầu kia tu luyện Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công, nhưng bây giờ có bữa chính như Tự Tại Thiên Ma Vương, Ngoại Đạo Hóa Thân không để ý hai món khai vị.
- Tự Tại Thiên Ma Vương trốn tới đây, trong động phủ hẳn có không ít bảo bối.
Phương Tịch nghĩ đến lúc trước Tự Tại Thiên Ma Vương giơ tay đánh ra mười hai kiện Ma bảo cấp bảy, con mắt không khỏi sáng ngời.
Đáng thương hắn, cho dù bây giờ tế luyện ra Thần Đạo Hóa Thân Đại Thừa kỳ, nhưng tích trữ phần lớn là từ trên Hãm Không Đảo cướp đoạt được, không sánh bằng Tự Tại Thiên Ma Vương tích lũy vô số năm ở Địa Tiên giới.
Nghĩ đến đây, thần thức hắn quét qua, tìm được động phủ của Tự Tại Thiên Ma Vương, bắt đầu phá hủy cấm chế trận pháp bảo vệ động phủ...
Một lát sau.
Vẻ mặt Phương Tịch xúi quẩy đi ra:
- Không để lại đồ gì quá tốt... được rồi.
Hắn tiện tay lưu lại một tọa độ hư không.
Từ nay về sau, muốn trở lại Huyết Phong Sơn Mạch, chỉ là sự tình một ý nghĩ mà thôi.
- Sự tình đều xong xuôi, cũng nên rời đi.
Đúng lúc này, Phương Tịch cảm thấy một đạo thần thức Hợp Thể hậu kỳ bỗng nhiên quét ngang đến, mang theo phẫn nộ cùng phá diệt, gắt gao khóa chặt hắn.
- Hợp Thể kỳ Nhân tộc... Tự Tại Thiên Ma Vương ở nơi nào?
Một đạo thần thức truyền âm hiện lên.
Thần thức của Phương Tịch lan ra, liền nhìn thấy một chiếc linh hạm khổng lồ bị rất nhiều Ma Vệ chen chúc.
Trên boong tàu, đang đứng một Ma tộc hai đầu bốn cánh tay, da thịt màu chàm, hung thần ác sát.
Nhìn thấy mình, nhất thời trên hai cái đầu, sáu con mắt đồng thời sáng lên, trực tiếp hóa thành ma quang xanh thẳm bắn nhanh tới.
Rất hiển nhiên, Phẫn Nộ Tôn Ma Vương này phát hiện ma khí Tự Tại Thiên Ma Vương để lại trong hư không, muốn đến nhổ cỏ tận gốc.
- Huyết trận trước đó, nguyên lai là chuẩn bị cho ngươi.
Phương Tịch nhìn thấy tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ Ma tộc kia, bỗng nhiên rõ ràng rất nhiều chuyện.
Hắn cảm thụ thần thức pháp lực của Ma tu Hợp Thể này, lại so sánh với Tự Tại Thiên Ma Vương, không khỏi lắc đầu:
- Ta cũng coi như giúp ngươi gánh kiếp nạn, bằng không...
Lấy tu vi của Ma tộc này, ở trong trận pháp gặp phải Tự Tại Thiên Ma Vương, e là kết cục sẽ rất thảm.
Trước đó Tự Tại Thiên Ma Vương thất bại, tám thành có mưu tính khác, hoặc xung kích Đại Thừa thương thế còn chưa hoàn toàn khỏi hẳn?
Dưới con mắt mọi người, Phương Tịch không tiện trực tiếp vận dụng Chư Thiên Bảo Giám rời đi, lúc này khiêm tốn hóa thành độn quang màu xanh, bắn nhanh về phía phía sau:
- Tự Tại Thiên Ma Vương đã rời đi... Vị đạo hữu này đuổi sai người.
- Ít nói nhảm! Ngươi có phải là giúp đỡ được Tự Tại Thiên Ma Vương mời tới hay không?
Phẫn Nộ Tôn Ma Vương gào thét.
Động phủ của Tự Tại Thiên Ma Vương bí mật như vậy, tu sĩ Hợp Thể kỳ Nhân tộc này làm sao phát hiện trước?
Trừ khi...
Nghĩ đến đây, thần thức của hắn càng gắt gao khóa chặt Phương Tịch, bỗng nhiên hai tay bấm quyết, từ trong mắt dọc bắn ra hai ngọn lửa xanh thẳm.
Ngọn lửa màu xanh thẳm thiêu đốt hư không, hình thành hai mũi tên thô to, trong nháy mắt bắn nhanh tới!
- Tự mình chuốc lấy cực khổ!
Phương Tịch nhìn thấy Phẫn Nộ Tôn Ma Vương không nhận lòng tốt như vậy, trong lòng thầm giận.
Hắn khẽ cười một tiếng, sau lưng Địa Tiên Linh Cảnh mở ra, một bàn tay cầm Thiên Đế Kiếm xuất hiện.
Bàn tay màu vàng óng cầm phi kiếm Tiên Phủ Kỳ Trân, khe khẽ chém một cái!
Trong hư không, từng sợi tơ màu xanh hiện lên, bắn nhanh về phía Phẫn Nộ Tôn Ma Vương!
Phốc!
Chỉ nghe một tiếng vang cực kỳ nhỏ, tựa hồ hư không bởi vậy lệch vị.
Độn quang của Phẫn Nộ Tôn Ma Vương dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi, bốn cánh tay liên tiếp bấm quyết, khiến sau lưng hiện ra một ma tượng đỉnh thiên lập địa.
Ma Thần chân trần này đứng sừng sững ở trên bạch cốt liên hoa đài, khoác áo da hổ, mang dây chuyền khô lâu, há miệng gào thét, một tầng ma giáp hiện lên ở trước mặt Phẫn Nộ Tôn Ma Vương.
Xì!
Sợi tơ chém lên ma giáp, chỉ lóe một cái, liền cắt ra ma giáp.
- Nhiên Huyết Thuật!
Phẫn Nộ Tôn Ma Vương cắn chóp lưỡi, phun một ngụm tinh huyết vào hư không phía trước.
Ma giáp vỡ vụn trong nháy mắt bốc cháy, không ngừng thiêu đốt dây nhỏ màu xanh biếc.
Nhưng sợi tơ màu xanh biếc chỉ lóe lên ánh sáng, liền xẹt qua Phẫn Nộ Tôn Ma Vương, làm hắn kêu rên một tiếng, ma tượng sau lưng sụp đổ.
- Vương...
Thẳng đến lúc này, linh hạm cùng lượng lớn Ma Vệ ở phía sau mới vội vàng chạy đến, nhìn thấy tình cảnh này, tất cả đều kinh hoảng.
- Ta không có chuyện gì...
Phẫn Nộ Tôn Ma Vương nhìn trước ngực mình.
Chỉ thấy trên làn da màu xanh lam, một vết kiếm ngang qua ngực khủng bố xuất hiện, đang có từng giọt ma huyết từ trong vết kiếm chảy ra.
- Nhân tộc... Đại Thừa?