Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 194 - Chương 194 - Kim Nha Lão Quái

Chương 194 - Kim Nha Lão Quái
Chương 194 - Kim Nha Lão Quái

Người này cũng giống như Ngư Linh Tử, đều là cảnh giới Luyện Khí đại viên mãn, chỉ cách Trúc Cơ một bước xa!

Đồng thời, tính tình hắn vui buồn thất thường, thực lực kinh người, độc chiếm linh mạch cấp một thượng phẩm trên Kim Diễm Đảo để tu luyện.

Trước đây, Lư gia trên Đào Hoa Đảo rất muốn lấy lòng người này, chỉ là sau đó không còn gì nữa.

Hôm nay hắn qua, chẳng lẽ muốn làm Nguyễn Tinh Linh khó xử sao?

Mọi người vừa nghĩ đến đây đều lo sợ bất an, Vi Nhất Tâm âm thầm siết chặt pháp khí.

- Hóa ra là Kim Nha lão tổ, mời ngồi!

Nguyễn Tinh Linh không sợ hãi, phân phó hạ nhân thu xếp một chỗ cho khách quý.

- Hì hì... Lão phu xem như khách không mời mà đến, nhưng vẫn phải có quà mừng.

Kim Nha Lão Quái tiện tay ném ra một viên linh thạch.

Chỉ thấy linh thạch này lớn bằng linh thạch hạ phẩm, lại càng tinh thuần hơn, trong suốt lấp lánh, linh khí dư thừa gần như muốn tràn ra.

- Chẳng lẽ là linh thạch trung phẩm?

Hủ Mộc lão đạo rụi mắt, cảm thấy khó tin.

Đây chính là đồng tiền lớn trong truyền thuyết chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới sử dụng.

- Không tệ, không tệ, lão già thật tinh mắt!

Kim Nha Lão Quái cười ha hả, ngồi lên phía trên, lại nhìn mặt Phong Mãn Lâu và Mạc Thanh Ngọc nói:

- Hai nhà các ngươi được xem là quan hệ thông gia, không biết các ngươi mang thứ gì tốt qua?

Sắc mặt Mạc Thanh Ngọc lập tức hết sức khó coi.

Tuy hắn và Phong Mãn Lâu cũng sửa soạn quà mừng lớn, nhưng đâu thể so sánh được với một viên linh thạch trung phẩm?

Cái này tối thiểu cũng là một trăm viên linh thạch hạ phẩm, bình thường còn không đổi được đâu!

- Cảm ơn món quà lớn của Kim Nha lão tổ, Tinh Linh lại mời ngài một chén!

Nguyễn Tinh Linh cười dịu dàng, hình như vẫn chưa phát hiện ra sự giương cung bạt kiếm trong giọng nói của Kim Nha Lão Quái.

- Ha ha, nữ tử ngươi không tệ. Trước đây, lão phu và tổ tiên Nguyễn gia ngươi cũng có qua lại. Về phần Lư gia gì đó, lão phu vẫn luôn khinh thường bọn họ.

Kim Nha Lão Quái uống một chén rượu, cười ha ha:

- Hôm nay ta nói rõ ràng, cũng cố ý chuẩn bị một phần quà khác, mời xem!

Hắn vỗ một cái vào túi trữ vật, lại lấy một cái hộp đầy mùi máu ra.

Sau khi cái nắp được mở ra, không ít người lần lượt kinh ngạc kêu lên một tiếng.

Ở trong hộp không ngờ là một cái đầu đang trợn trừng mắt!

- Người này dường như là tu sĩ Luyện Khí trung kỳ duy nhất của Lư gia chạy trốn được?

Hủ Mộc lão đạo quan sát và kêu lên thất thanh.

Dù sao, trước đây người này suýt nữa giết chết hắn, sau khi thấy tình hình không ổn mới chạy trốn.

Hắn tất nhiên có ấn tượng sâu sắc.

- Thế nào?

Kim Nha Lão Quái ha ha cười hỏi.

- Sau này Đào Hoa Đảo và Kim Diễm Đảo dĩ nhiên là bằng hữu.

Nguyễn Tinh Linh uống thêm mấy chén, trên gương mặt đỏ hồng, hình như đã hơi say lại càng thêm quyến rũ...

...

Tiếp theo, từng món ăn ngon được bưng lên như nước, Vi Nhất Tâm cảm giác trong lòng khó chịu:

- Các ngươi nói xem... Kim Nha Lão Quái muốn làm gì?

- Không ngoài phủi sạch quan hệ mà thôi... Đảo chủ của chúng ta vẫn rất có thực lực và thủ đoạn.

Phương Tịch không từ chối ai, ăn uống rất vui vẻ.

Đồng thời, trong lòng hắn còn có mấy suy đoán.

Chuyện hắn giết chết lão nhị Khấu gia, bên ngoài tám phần sẽ cho là Nguyễn Tinh Linh làm, điều này rất khủng khiếp!

Cho dù Kim Nha Lão Quái có tiếng ác, cũng từng một tát giết chết mấy tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ.

Lại thêm Kim Diễm Đảo tiếp giáp ba nhà, tất nhiên không muốn lại dây dưa nữa, sớm kết thúc quan hệ với Lư gia mới là sách lược tốt nhất.

“Rất tốt, Nguyễn đảo chủ cứ cõng lấy nồi này đi...”

“Ta mới không muốn nổi danh.”

Phương Tịch ăn uống thoải mái, sau đó theo mọi người từ biệt rời đi, căn bản không để ý tới việc vặt vãnh sau đó. Hắn trở lại Phỉ Thúy Nhai chỉ lo tu luyện.

Làm cho Hủ Mộc lão đạo và phu thê Vi thị còn định tụ tập một lát hoàn toàn sốc rồi.

Trong bữa tiệc hôm nay, Phong Mãn Lâu và Mạc Thanh Ngọc đều tuyên bố sẽ phái tu sĩ tới giúp đỡ Nguyễn Tinh Linh trấn giữ Đào Hoa Đảo, bọn họ đang muốn tìm đối phương thương lượng cách giải quyết.

Sao hắn đã đi rồi?

...

- Bè lũ xu nịnh... Đâu có quan trọng bằng tu vi của ta?

Phương Tịch ngồi xếp bằng trong nhà gỗ ở Phỉ Thúy Nhai, tu luyện công pháp Trường Xuân Quyết.

Hắn vẫn luôn không quan tâm tới những chuyện vặt này.

Sau khi cảm nhận linh khí thiên địa tiến vào, toàn thân hắn vô cùng sảng khoái, trên mặt hắn không khỏi mỉm cười.

Ngay cả linh địa không nhập lưu cũng tăng cường cho tu luyện.

Ít nhất còn tốt hơn Đại Lương và thế gian nhiều.

Hắn tu luyện ở chỗ này, tiến độ công pháp đạt tới tầng thứ năm đỉnh phong ít nhất phải nhanh hơn mấy phần!

...

Bất giác, xuân đi hạ tới.

Một tiếng nổ vang lên!

Mây đen dày đặc, mưa trút xuống xối xả!

Phương Tịch đang khoác áo tơi, đội đấu lạp kiểm tra linh điền Phỉ Thúy Nhai.

Ở sát linh điền xuất hiện một căn tứ hợp viện nhỏ, những người phàm kia chăm chỉ làm việc. Đồng thời Phương Tịch thỉnh thoảng cũng sẽ ra tay, thi triển pháp thuật pháp khí trợ giúp.

Bình Luận (0)
Comment