Chủ nhân phòng trà nói đến chỗ đặc sắc, lại ngậm miệng không nói, chỉ lo uống trà.
Có tu sĩ gấp gáp, dồn dập kêu la:
- Ông chủ, dừng lại làm gì? Nói tiếp a... Kim Đan lão tổ ra tay, đến tiếp sau đâu?
Chủ nhân phòng trà lại cười không nói.
Mãi đến khi Phương Tịch đi đầu, gọi một bình linh trà, mới cười ha hả nói:
- Kết Đan ra tay, kết quả tự nhiên không cần phải nói, Diệt Thiên Minh bị tóm đuôi, có người nói tại chỗ chết một Trúc Cơ...
- Nhưng dù như vậy, Tư Đồ gia và Diệt Thiên Minh cũng không bị hoàn toàn tuyệt diệt, mà một đường lưu vong về phía đông nam, trốn vào Mộc quốc!
...
- Mộc quốc!
Phương Tịch hiểu rõ, Thanh Mộc Tông của nước này giống như Huyền Thiên Tông, đều có Kết Đan lão tổ tọa trấn, thậm chí trước đó vì chuyện Tầm Linh Sứ còn huyên náo không vui, suýt chút nữa đánh một trận.
Dư nghiệt của Tư Đồ gia trốn vào nước này, đúng là lựa chọn không tồi.
- Vì sao Diệt Thiên Minh lại diệt phường thị của Tống gia?
Có tu sĩ đưa ra nghi vấn.
- Ha ha... phường thị của Huyền Thiên Tông phòng giữ nghiêm ngặt, ít nhất đều là đại trận hộ sơn cấp hai thượng phẩm, còn có cao thủ Trúc Cơ trung kỳ tọa trấn, cho Diệt Thiên Minh mười lá gan cũng không dám, Tống gia lại khác...
Chủ nhân phòng trà cười nói:
- Đồng thời lúc trước diệt Tư Đồ gia, chủ yếu là Tống gia cầm đầu, hai nhà có thể nói cừu hận như biển! Bất quá Tống gia này cũng không đơn giản, lão tổ Tống gia là Trúc Cơ viên mãn, tương lai có hi vọng Kết Đan...
Sau đó đối phương chỉ nhiều lần nói khoác Kết Đan lão tổ ra tay, hình ảnh trời long đất lở như thế nào, đã không có bao nhiêu nội dung mới.
Phương Tịch đứng dậy, đi ra phòng trà.
- Không nghĩ tới còn có thể nghe được tin tức cố nhân... Tư Đồ gia, Tống gia, ha ha...
Hai nhà này đều không phải vật gì tốt, chó cắn chó càng tàn nhẫn, Phương Tịch càng vui vẻ.
Hắn chỉ quan tâm Trần Bình, Cửu Huyền thượng nhân… nhưng đều không có tin tức.
Đại khái là bởi vì tu vi nông cạn, lại không có gì nổi tiếng.
Không nghe được, cũng không có gì.
Phương Tịch hóa thân đại hán mặt chữ quốc, đi tới Thiên Công Phường.
Trong bao sương.
- Khách nhân đến rất đúng lúc, áo giáp đã chế tạo xong, kính xin nhìn một chút!
Lỗ đại sư để trần hai cánh tay, cười ha ha mở ra một rương sắt.
Trong rương sắt, thình lình nằm một bộ linh giáp.
Từ trung giáp, ngoại giáp, đến bao cánh tay, bao cổ tay, bao đầu gối, ủng, găng tay, mũ giáp... Có thể nói đầy đủ mọi thứ, đều tỏa ra linh quang cường đại.
- May mắn không làm nhục mệnh, kiện Linh Xà Giáp này là cấp một thượng phẩm, mang vào các loại trận pháp kiên cố, xua nước, vừa vặn... trời sinh có uy nghiêm, xà trùng không dám gần, đối với độc vật có hiệu quả uy hiếp nhất định, tổng nặng sáu mươi bảy cân!
Lỗ đại sư hưng phấn giới thiệu.
- Không tệ, không tệ!
Phương Tịch cầm lấy mũ giáp.
Chỉ thấy mũ giáp này hiện ra một màu trắng bạc với kiểu dáng che kín hoàn toàn.
Ngay cả vị trí viền mắt trên mặt nạ cũng có hai mảnh kính trong suốt.
- Mặt nạ này đã tốn khá nhiều tâm huyết của lão phu. Lão phu đã lựa chọn sử dụng hai mảnh vảy rắn kiên cố nhất để làm hai mảnh kính ở chỗ viền mắt này. Sau khi chế tạo thành hình dạng thích hợp, lại lấy Bí Pháp Thối Hỏa khiến cho nó trở nên trong suốt, không ảnh hưởng tới tầm mắt...
Lỗ đại sư nói:
- Lúc này mới có thể thỏa mãn được yêu cầu của quý khách, hoàn toàn bao trùm toàn thân, không có một góc chết nào! Chỉ là phải chú ý... Cho dù là vậy, vị trí hốc mắt này vẫn yếu hơn so với các chỗ khác trên áo giáp.
- Không tệ, không tệ, ta rất hài lòng.
Sau khi Phương Tịch cẩn thận kiểm tra nguyên bộ áo giáp, hắn không khỏi gật đầu:
- Lỗ đại sư vất vả rồi, đây là số linh thạch còn lại!
Hắn đã sớm chuẩn bị sẵn một túi một trăm viên linh thạch, lúc này lấy ra và giao cho Lỗ đại sư.
Lỗ đại sư không nhận, trái lại xoa một cái nhẫn trên tay, đổ một đống linh thạch ở trên bàn. Số lượng tối thiểu của phải bốn năm trăm viên.
- Đạo hữu làm vậy là có ý gì?
Phương Tịch hơi nheo mắt lại.
- Thật sự không dám giấu, lão phu thật sự rất yêu thích nguyên liệu yêu xà này. Không biết trên người đạo hữu trên còn phần còn lại không? Lão phu bằng lòng ra giá đắt để mua nó.
Lỗ đại sư cười ha hả nói.
- Ôi... Nguyên liệu yêu xà này từ lâu...
Phương Tịch thở dài, nhưng hắn còn chưa nói hết đã bị Lỗ đại sư ngắt lời:
- Đạo hữu cũng đừng nói nguyên liệu yêu xà này chỉ có vậy. Hai mắt của lão phu vẫn tính là sáng sủa. Thân rắn khổng lồ như vậy, nguyên liệu không chỉ có một chút như vậy được...
- Đạo hữu còn chưa nghe ta nói hết. Tuy yêu xà này khổng lồ, nhưng do mấy đạo hữu hợp sức giết chết, nguyên liệu tất nhiên cũng sẽ chia ra vài phần. Trên người tại hạ thật sự không còn nữa.
Phương Tịch giang tay ra.
- Đạo hữu nói thật sao?
Lỗ đại sư nhìn chằm chằm vào Phương Tịch, có uy thế Luyện Khí hậu kỳ mạnh mẽ bạo phát ra.
- Tất nhiên là thật rồi! Đồng thời... Chẳng lẽ chủ quán các ngươi muốn ép mua ép bán sao?