Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 208 - Chương 208 - Giết Chết Trong Tích Tắc

Chương 208 - Giết chết trong tích tắc
Chương 208 - Giết chết trong tích tắc

Phương Tịch cười lạnh vài tiếng, có vẻ vô cùng ung dung.

- Nếu vậy, lão phu thất lễ rồi.

Lỗ đại sư tiếc nuối lắc đầu.

- Mong đại sư yên tâm, tại hạ sẽ đi tìm mấy bằng hữu tốt, hỏi thăm giúp đại sư...

Phương Tịch lại ôm quyền trả lời không thể bắt bẻ, sau đó để lại linh thạch, lấy đi Linh Xà Giáp và ra khỏi Thiên Công Phường.

“Quả nhiên... Thực lực mới là căn bản của tất cả.”

“Vừa rồi, nếu không phải hắn phát hiện thực lực của ta không chỉ là Luyện Khí trung kỳ, không biết sẽ vận dụng thủ đoạn gì đâu...”

Cuối cùng, hắn quay đầu liếc nhìn Thiên Công Phường và cười lạnh. Sau đó, hắn trở lại động phủ, cầm theo vật tư đã mua trong những ngày qua đi tới Đại Lương.

Tài không thể lộ!

Từ việc hắn có thể chống đỡ được áp lực của Lỗ đại sư, có thể thấy thực lực của hắn đại khái không phải tầng năm như vẻ bề ngoài mà là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, nhưng vậy thì sao chứ?

Những ngày qua, hắn bán và mua tài nguyên đã vượt quá một nghìn viên linh thạch.

Lại thêm Lỗ đại sư cũng mơ ước nguyên liệu Xà Giao!

Trừ khi hắn là Trúc Cơ, bằng không chỉ có con đường chết!

Mà tu sĩ Trúc Cơ sẽ không giấu đầu lộ đuôi như vậy.

- Huyền Thiết Kiếm của ta đã lâu chưa từng thấy máu...

Phương Tịch thì thào một tiếng. Hắn mặc nguyên bộ Linh Xà Giáp, chỉ cầm mũ giáp trong tay, lại mặc một trường bào ra ngoài.

Hắn kiểm tra Linh Xà Giáp mấy lần, vẫn không phát hiện ra vấn đề gì.

Chắc hẳn Lỗ đại sư sợ hắn làm loạn trong Phường thị, dựa vào khế ước phá hỏng uy tín của Thiên Công Phường.

- Tất cả thủ đoạn sẽ chỉ có sử dụng sau khi ra khỏi Phường thị sao?

- Tuy ta tự tin về thân pháp, nhưng chưa chắc có thể bỏ rơi được thám tử của tất cả thế lực...

- Đương nhiên, bọn họ càng có thể động tay động chân trong những vật bán đấu giá!

Bởi vậy Phương Tịch ném rất nhiều vật tư vào trong Đại Lương Thế Giới, sau đó chờ đến lúc trở về Đào Hoa Đảo mới lấy ra.

Loại thuật đột nhiên biến mất này lại đủ để khiến phần lớn thuật theo dõi mất hiệu lực.

Dù sao, giống như thủ đoạn Tam Nhật Hươngvậy, phần lớn đều có hạn chế về thời gian và khoảng cách.

Một khi khoảng cách quá xa, hoặc thời gian quá lâu, rất có khả năng sẽ mất đi hiệu quả!

Về phần bộ Linh Xà Giáp này, nó có lực phòng ngự quá tốt, Phương Tịch luyến tiếc không mặc.

Hơn nữa, hắn không bỏ chút mồi nhử thì câu cá thế nào?

...

Ngày hôm sau, Phương Tịch hóa thân nam tử cao lớn mặt chữ điền ung dung đi ra khỏi Phường thị.

Mấy con chuột nhắt đã bám theo hắn từ lâu.

- Không ngờ Tiết gia cũng tới!

- Sao có thể chỉ là Tiết gia, còn có Lỗ gia nữa!

- Người này có chút thủ đoạn, sợ rằng hắn đã phát hiện ra thủ đoạn chúng ta giấu ở trong hàng...

- May là phía trên còn phái chúng ta ngày đêm theo dõi, bằng không thật sự có thể để cho người này chạy thoát...

- Dù sao hơn một nghìn linh thạch vật tư, ngay cả Luyện Khí hậu kỳ cũng không bảo vệ nổi!

...

Một đám chuột nhìn nhau, len lén truyền lại tin tức, sau đó nhanh chóng báo lại chủ nhà.

Phương Tịch hình như hoàn toàn không biết gì về những điều này. Hắn đi nhanh ra khỏi Bảo Thuyền Đảo, sau đó lại đeo mũ giáp của Linh Xà Giáp, kéo mặt nạ xuống.

Rầm!

Vị trí hai mắt của hắn cũng che bởi hai vảy rắn trong suốt, kèm theo sự lạnh lùng vô tình của loài rắn.

Sau khi hắn rời đi, từng bóng người đều bắm theo sau.

Tuy bọn họ đều giấu đầu lộ đuôi, che giấu thân hình, nhưng đều có khí tức Luyện Khí hậu kỳ mạnh mẽ!

- Không ngờ được, Lỗ... Hì hì!

Một lão bà chống quải trượng cười ha hả hai tiếng, lại bỗng nhiên câm miệng.

- Trên người tiểu tử kia có một Linh Xà Giáp rất khó phá vỡ, tốt nhất là lấy pháp khí nặng nề công kích... Hoặc pháp khí kim loại lấy điểm phá mặt... Linh giáp thuộc tính thủy, pháp thuật hệ mộc và hệ thổ là có hiệu quả tốt nhất.

Lỗ đại sư hóa thân tu sĩ gầy như cây tre, che mặt, giọng khàn khàn nói.

- Sẽ không có cạm bẫy gì chứ? Nếu người kia có tài sản xa xỉ, ít nhất cũng phải là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, thậm chí có thể là một tu sĩ Luyện Khí viên mãn.

Lại một ông lão mở miệng.

- Có khế ước ở đó, ta không tiện ra tay... Hơn nữa, những người khác cũng không phải là người ngu.

Nếu phát hiện ra linh giáp có vấn đề, tất nhiên sẽ cầm khế ước đi tới trong Phường thị tuyên dương, sau đó Thiên Công Phường cũng không cần mở nữa.

Tuy Lỗ đại sư không muốn bỏ qua một khoản thu nhập thêm lớn như vậy, nhưng sẽ không đập chiêu bài nhà mình.

Dù sao, lấy bản lĩnh của hắn và Thiên Công Phường, cũng có thể chậm rãi kiếm được một nghìn viên linh thạch, chẳng qua sẽ chậm hơn thôi...

- Hì hì, nếu tất cả mọi người đã tới, vậy chúng ta lại thương lượng xem nên phân phối thế nào đa, để tránh đến lúc đó mọi người kiêng kỵ lẫn nhau, trái lại để cho con dê béo chạy mất thì buồn cười lắm!

Một nữ tu yểu điệu mở miệng.

- Dĩ nhiên là phải luộc chín con vịt xong mới thương lượng phân chia thế nào chứ? Lão phu không cần gì, chỉ cần nguyên liệu yêu xà trên người hắn!

Bình Luận (0)
Comment