Giọng Lỗ đại sư khàn khàn nói. Bọn họ nhanh chóng phân phối xong.
Mấy vị cao thủ Luyện Khí hậu kỳ đi linh thuyền bám theo Phương Tịch từ phía xa, trong nháy mắt hai bên đã bay xa mấy chục dặm.
Phương Tịch không nói nhiều, tìm một hòn đảo hoang chậm rãi hạ xuống, lấy ra Huyền Thiết Kiếm.
Rất nhanh, một chiếc linh thuyền xuất hiện. Năm vị tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ đều che mặt đi từ phía trên xuống. Một lão thái bà cười quái dị một tiếng:
- Đây cũng là nơi ngươi chọn để chôn thân sao?
Lão già thành tinh!
Tuy bọn họ đầy tự tin nhưng vẫn đang âm thầm quan sát hoang đảo này, xác nhận không có mai phục và trận pháp!
- Nơi chôn thân? Tuy đảo này không lớn nhưng đủ để chôn các ngươi rồi!
Phương Tịch cầm kiếm và xé rách trường bào trên thân, hiện ra trọn bộ Linh Xà Giáp màu sáng bạc!
Ong ong!
Trong phút chốc, một áo khoác chân cương màu đỏ thẫm, hiện lên ở bên ngoài Linh Xà Giáp!
Huyền Thiết Kiếm vang lên tiếng ong ong, phát ra ánh kiếm dài ba tấc!
- Giết!
Phương Tịch quát lớn một tiếng, chân sau đạp một cái, cả người giống như mãnh thú hình người lao ra!
Võ đạo bạo phát, chính là cần một chữ nhanh!
Hắn vẫn cố ý lựa chọn lục địa hình có ưu thế với mình!
Điều hắn cần phải làm là lợi dụng thân pháp cấp bậc Đại Tông Sư của mình làm một đòn tất sát!
Dưới Khí Quán Chu Thân, cơ thể Phương Tịch phồng lên, mỗi tấc đều kề sát với Linh Xà Giáp.
Linh giáp này có công năng co giãn, thật ra rất vừa người, khiến Phương Tịch giống như một đường thẳng lao tới trên đỉnh đầu của lão thái bà, hai tay giơ đại kiếm lên cao và đập mạnh xuống!
Ầm!
Một kiếm chém xuống, vòng bảo hộ linh quang quanh thân lão thái bà lập tức nổ tung, tiếp theo là một tấm lá chắn bảo vệ sắt đen.
- Không!
Hai tay nàng giơ lên cao quải trượng chắn trên đỉnh đầu của mình, lại không ngăn cản được một đòn giống như thái sơn ép xuống đỉnh đầu này!
Ầm!
Sau một tiếng nổ cực lớn vang lên, chỗ lão thái bà vốn đứng chỉ còn lại một hố sâu, từ trong đó bay ra một cây quải trượng kim loại bị uốn cong, biến hình đến không còn hình dáng ban đầu.
- Gặp phải kẻ địch mạnh rồi!
Lỗ đại sư tức giận quát một tiếng, từ trên thân bay ra ba tấm lá chắn liên hoàn để bảo vệ mình. Nhưng hắn nhìn bóng dáng giơ kiếm sắt đen tàn sát kia, không ngờ không hề có cảm giác an toàn!
Ầm!
Ầm ầm!
Trong lúc Phương Tịch tấn công lão bà này, bốn người khác không nhàn rỗi, một lôi quang, một thanh phi kiếm, một cây mâu gỗ còn có một cái búa bằng sắt đen cực lớn đều lập tức đánh trúng Phương Tịch!
Áo khoác chân cương của hắn liên tiếp lập lòe, không chịu nổi gánh nặng nên phát ra tiếng rên rỉ, cuối cùng bị nghiền nát.
Dù sao đây cũng là bốn cao thủ Luyện Khí hậu kỳ bao vây tấn công!
Trong phút chốc, các loại công kích rơi lên trên Linh Xà Giáp, đã bị suy yếu gần một nửa.
Chỉ còn chút dư âm và chấn động, dựa vào gân thép xương sắt của cấp bậc Tông Sư, Phương Tịch dễ dàng đỡ được.
- Kế tiếp, đến lượt người nào?
Hai tay hắn thay nhau cầm kiếm, lập tức từ tư thế quay lưng về phía bốn người biến thành trực tiếp đối mặt với bốn đại tu sĩ, trong mắt chợt bắn ra tinh quang.
- Đáng chết, hắn là tu sĩ Luyện Thể tầng ba!
Nữ tu kiều mị kia tức giận, lại liên tiếp bắn ra mấy phi châm giống như tơ đỏ vậy!
Không ngờ từng phi châm này là một bộ pháp khí thượng phẩm!
Đinh.
Thân hình Phương Tịch nhanh như chớp, hành động vô cùng nhanh chóng.
Dưới sự bạo phát ở khoảng cách gần, pháp khí, phù lục gì đó đều không đuổi kịp bước chân của hắn.
Về phần niệm chú thi triển thuật pháp... Ở trong thực chiến lại càng nực cười hơn.
Hắn xông về phía nữ tu vừa nói chuyện, thân hình dường như đột nhiên biến mất, vận chuyển công pháp co xương, trốn ở phía sau Huyền Thiết Kiếm lớn như cánh cửa.
Lách cách!
Một bộ phi châm liên tiếp đâm vào mặt trên của Huyền Thiết Kiếm, phát ra tia lửa chói mắt.
Nữ tu còn chưa kịp phản ứng, Phương Tịch đã đi tới trước mặt nàng, một quyền đánh ra:
- Hỗn Nguyên Vô Cực!
Trong giây lát, chân cương mạnh mẽ, xé rách vòng bảo hộ linh quang của nàng, giật khăn che mặt xuống, hiện ra gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu của nữ tu:
- Ngươi không thể giết ta, ta là...
Ầm!
Nàng còn chưa nói xong, cái đầu tuyệt đẹp đã nổ tung, thi thể không đầu ngã xuống đất.
- Bây giờ... Chỉ còn lại có ba người.
Động tác của Phương Tịch nhanh nhẹn, đã liên tiếp giết chết hai đại tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ.
Hắn xoay người, nhìn về phía ba tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ vừa liên tiếp thi triển phù lục, pháp khí công kích hắn, lộ ra nụ cười lạnh như băng.
“Người này... sẽ không phải là tu sĩ Trúc Cơ ngụy trang câu cá chứ?”
Một ý nghĩ khủng khiếp hiện lên ở trong đầu ba người Lỗ đại sư.
Trong nháy mắt, đối phương đã liên tục giết chết hai tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ. Ngay cả tu sĩ Luyện Khí viên mãn bình thường cũng không làm được chiến tích khủng khiếp như vậy!