Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 225 - Chương 225 - Bốn Năm 2

Chương 225 - Bốn năm 2
Chương 225 - Bốn năm 2

Phương Tịch xoa cằm. Hắn càng tò mò hơn về cây thuỷ tổ Yêu Ma Thụ kia, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hắn không cần phải lo lắng sau khi mang những cây giống này ra ngoài, những người khác sẽ trồng ra Yêu Ma Thụ giống hệt hắn.

Dù sao đều hạt giống bản yếu hóa.

- Tương lai, Yêu Ma Thụ của ta chưa chắc không thể cắn nuốt được thuỷ tổ Yêu Ma Thụ!

Trong lòng Phương Tịch trong lòng âm thầm chôn giấu một tham vọng.

Yêu Ma Thụ của hắn là bản yếu hóa của thuỷ tổ Yêu Ma Thụ, cho dù có linh khí tăng cường, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể tu thành Vạn Cổ Trường Thanh Thể!

Tương lai, nếu hắn thật sự muốn trường sinh bất tử, sớm muộn gì cũng phải đấu với thuỷ tổ Yêu Ma Thụ một trận!

...

Sau khi cắt thịt Thái Tuế nuôi Yêu Ma Thụ, Phương Tịch lại kiểm tra từng linh thú của mình.

Đại Thanh Ngư vẫn là con cá mặn giống như trước đây, mấy năm trôi qua vẫn không thấy nó có gì thay đổi.

Ngược lại trong phòng chuyên nuôi côn trùng, trong rất nhiều Hắc Văn Kim Quy Tử đã thỉnh thoảng hiện ra một chút màu xanh.

Phương Tịch thấy thế thì vui mừng, tay bấm pháp quyết thu mấy con Thanh Hoa Kim Quy Tử kia để sau này đào tạo riêng.

Loại yêu thú côn trùng này không có quy mô lớn, chung quy không có uy lực gì lớn.

Bây giờ bồi dưỡng chơi, ngoại trừ rèn luyện Ngự Thú Thuật, còn có thể trở thành con át chủ bài phía ngoài.

Ừ, ngoài mặt, Phương Tịch cũng cần một vài đòn sát thủ!

...

- Ta không thể rời khỏi phạm vi của Yêu Ma Thụ, thậm chí không có cách nào đi tới Kính Nguyệt Hồ, sẽ rất phiền toái...

- Mấy năm qua, ta đã nhiều lần từ chối lời gọi của đảo chủ, ta cảm giác Nguyễn Tinh Linh cũng sắp tức giận rồi...

- Ta còn phải mua vài thứ bình thường không nghĩ tới, đều cần tới tay người.

- Ta cũng không bảo người ta mang đến một thi thể, sau đó chế tạo thành khôi lỗi?

Phương Tịch đi lại ở trong bờ ruộng, thỉnh thoảng mở nắp hồ lô rượu bên thắt lưng a, rót vào trong miệng một ngụm linh tửu.

Hắn sống ở chỗ này mấy năm, vô cùng quen thuộc với từng ngọn cây cọng cỏ ở Phỉ Thúy Nhai.

Thậm chí là...

Khống chế!

Phương Tịch đạp chân một cái, một cái rễ Yêu Ma Thụ lại hiện ra và nhanh chóng co lại.

- Rễ Yêu Ma Thụ này lớn thật nhanh, chắc không bao lâu nữa sẽ lan tràn khắp Phỉ Thúy Nhai?

Hắn đi tới bên cạnh vách núi nhìn mặt hồ hiện ra từng gợn sóng lăn tăn, trầm ngâm nói:

- Có lẽ... cho nó thêm chút quyền hạn, ví dụ như mỗi ngày thò xúc tu vào trong hồ vớt cá?

Chỉ khi Yêu Ma Thụ thu được càng nhiều huyết thực, mới có thể báo đáp lại càng nhiều nguyên khí sinh mệnh.

Mà không phải mỗi ngày báo đáp nửa ngày thọ nguyên giống như bây giờ.

Phương Tịch thật ra vẫn đang kìm chế khát vọng của Yêu Ma Thụ đối với máu thịt, mới không khiến đối phương biến cả Đào Hoa Đảo thành Ma Vực.

Đây cũng là một loại tu tâm!

...

Ngày hôm đó buổi chiều, Phương Tịch đang pha trà và chậm rãi thưởng thức.

Ở trong đình viện, hắn đã trồng mười mấy gốc hoa đào, đều do Nguyễn Tinh Linh sai người đưa tới.

Có người nói chúng đều là gốc Linh Đào Thụ cấp hai, miễn cưỡng thuộc về linh thực.

Phương Tịch lấy trình độ Linh Thực Phu của mình cấy ghép những cây đào này và trồng được, khiến Nguyễn Tinh Linh cũng phải kinh ngạc.

- Bây giờ linh thực này đã thích ứng với độ phì nhiêu của đất, chắc hẳn năm sau lại có đào ăn...

Hắn dựa vào thân cây, mặc cho từng cánh hoa đào rơi xuống vai:

- Ừ... còn có hoa đào có thể ủ Đào Hoa Tửu... Trong Tửu Thần Phổ vừa khéo có một cách ủ rượu có thể tăng mùi hoa...

Ánh nắng chiều ấm áp khiến người ta say lòng, rất thích hợp với một giấc ngủ xuân.

Phương Tịch ngáp một cái và đang muốn ngủ một giấc, lệnh bài cấm chế lại bắt đầu lập lòe phát sáng!

- Lại là người khách không mời nào vậy?

Hắn rót pháp lực vào trong lệnh bài và mở ra trận pháp, chỉ thấy một người đầu đội ngọc quan, thân mặc áo gấm với phong độ bất phàm, cưỡi một pháp khí lông chim màu trắng lướt tới.

- Hóa ra là hắn!

Phương Tịch thầm nghĩ.

Người tới là Phong Mãn Lâu!

Sau khi người này chấp nhận số mệnh, hắn đã lấy vợ sinh con ở Đào Hoa Đảo, nỗ lực xoa dịu mối quan hệ giữa ba đại gia tộc tá tu, hành động cũng khá thuận lợi.

Bởi vì phải duy trì một con đường giao lưu, ngay cả Phương Tịch cũng phải tỏ ra thân thiện với Phong Mãn Lâu, thường xuyên qua lại, cũng xem như một bằng hữu.

Ngược lại, từ sau khi lão tổ Mạc gia chết đi, Mạc Thanh Ngọc vẫn không biết cách thu lại. Mấy năm trước, hắn đã bị Nguyễn Tinh Linh đuổi ra khỏi đảo, không biết tung tích thế nào...

Phong Mãn Lâu xuống khỏi pháp khí, nhìn thấy dáng vẻ Phương Tịch thanh thản, lười biếng thì không khỏi đố kị:

- Phương huynh, tiểu đệ đúng là hâm mộ ngươi, làm ruộng nuôi cá, không để ý tới mọi chuyện bên ngoài... Cuộc sống đúng là quá thần tiên vậy... Ơ? Ngươi đột phá à?

Hắn cảm ứng được tu vi Luyện Khí tầng sáu của Phương Tịch thì không khỏi kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment