Đối phương có tu vi như vậy, đã đuổi kịp hắn.
Dù sao cho dù là con cháu Luyện Khí trong gia tộc, Luyện Khí hậu kỳ cũng một đại nạn.
Phong Mãn Lâu đã sớm đạt đến Luyện Khí tầng sáu, nhưng vẫn bị kẹt ở bình cảnh, trái lại bị Phương Tịch đuổi kịp.
- Ta tốn đủ năm năm mới nâng cao một tầng, ôi...
Phương Tịch lắc đầu, tỏ vẻ khá thất vọng về tư chất của mình.
Trong lòng Phong Mãn Lâu lo lắng, cũng than thở:
- Ta nghe nói, đệ tử tông môn và con cháu thế gia Trúc Cơ, phải đột phá Luyện Khí hậu kỳ trước ba mươi tuổi mới được xem là có hy vọng đạt tới Trúc Cơ... Ở trong gia tộc Luyện Khí chúng ta, nếu có thể đột phá Luyện Khí hậu kỳ trước bốn mươi tuổi cũng có thể được coi trọng và bồi dưỡng. Phương huynh không cần nản chí, ngươi vẫn có hy vọng...
- Ta vừa mới thăng cấp, cần thời gian tích góp pháp lực. Hơn nữa, còn có một bình cảnh lớn.
Phương Tịch cười gượng.
Lần trước, hắn ở Bảo Chu Phường Thị vẫn chưa mua được đan dược có thể trợ giúp đột phá Luyện Khí hậu kỳ.
Loại đan dược này không chỉ quý giá, đồng thời còn vô cùng hiếm thấy.
Một khi nó xuất hiện, tất nhiên sẽ bị người ta lập tức mua mất.
Trừ khi tới buổi đấu giá còn có khả năng gặp được một hai viên.
Ngoài điều này ra, tu sĩ muốn đột phá bình cảnh, chỉ có dựa vào thời gian, hoặc lĩnh ngộ Huyết Chiến.
- Phương huynh ngươi một lòng khổ luyện, năm năm không bước chân ra khỏi nhà, cuối cùng thăng cấp Luyện Khí tầng sáu, ta vô cùng bội phục.
Phong Mãn Lâu nghiêm túc hành lễ, sau đó cười tươi tắn nó:
- Không biết ta có thể xin một chén linh tửu uống, cũng dính chút không khí vui mừng không!
- Ha ha, ngươi lại nhớ mấy thứ tốt của ta.
Phương Tịch cười thì cười nhưng vẫn đi cầm một bình Xích Huyết Tửu ném cho Phong Mãn Lâu:
- Năm ngoái mưa thuận gió hoà, rượu ta ủ cũng giống như có thần trợ giúp, tuyệt đối là loại tốt nhất.
- Cảm ơn.
Phong Mãn Lâu mở nắp bình ra và ngửi mùi rượu, nhưng hắn không uống và nhét vào trong người.
Hắn đã lấy vợ sinh con, tuy con cái còn nhỏ tuổi, bây giờ không có cách nào kiểm tra linh căn, nhưng linh tửu này có thể tăng cường khí huyết, lấy về uống có thể khiến cho cơ thể cường tráng, bách bệnh không sinh, cũng cực tốt.
Bây giờ, Phong Mãn Lâu còn băn khoăn về Linh Đào Thụ cấp hai kết quả, bởi vậy gần đây đặc biệt ra sức làm chân chạy cho Nguyễn Tinh Linh.
“Ôi... một thiếu niên tiêu sái trước kia, bây giờ đã biến thành vú em chán ngấy...”
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng lại xúc động.
Hắn tiếp tục uống linh trà. Nửa ngày sau, Phong Mãn Lâu lại mặt dày tới đòi uống linh trà.
Phương Tịch trợn mắt khinh thường, chẳng qua vẫn rót cho Phong Mãn Lâu một chén:
- Ngươi bình thường không có việc gì không lên điện tam bảo, dạo này trên đảo xảy ra chuyện gì à?
- Ha ha, ngươi cuối cùng cũng hỏi rồi!
Phong Mãn Lâu ngửa cổ uống cạn linh trà, nói tiếp:
- Trắc Linh Đại Hội năm nay có lẽ sẽ đặc biệt náo nhiệt... Đương nhiên, ngươi thường không thích náo nhiệt. Nhưng lần này khác, năm nay nó khiến cho đảo chủ một niềm vui một khiếp sợ!
- Một niềm vui và... một khiếp sợ?
Phương Tịch suy nghĩ:
- Cái gọi là việc vui, chẳng lẽ là phát hiện ra một hạt giống tốt?
- Đúng vậy!
Phong Mãn Lâu vỗ đùi:
- Trong lúc đang tiến hành Trắc Linh Đại Hội, đảo chủ phát hiện một nữ hài có hỏa linh căn thượng phẩm! Nàng lập tức mừng rỡ thu đồ đệ, ban cho họ Nguyễn, tên là Nguyễn Đan!
Linh căn của tu tiên giả chia ra làm ngũ hành, sau đó lấy đó linh căn mạnh nhất để phân chia phẩm cấp.
Tư chất hỏa linh căn thượng phẩm thậm chí có tư cách bái nhập Huyền Thiên Tông!
Đặc biệt Nguyễn Tinh Linh còn là một vị Luyện Khí Sư, linh căn của nàng cũng thiên về lửa!
- Tìm được truyền nhân y bát, đảo chủ tất nhiên mừng rỡ.
Phương Tịch xoay chén tử sa:
- Vậy còn kinh sợ?
- Kinh sợ là... trong nhóm Tiên Miêu còn có một người tên là Lư Quá, là mộc linh căn trung phẩm...
Phong Mãn Lâu hình như hơi đau răng.
- Lư Quá?
Phương Tịch bỗng nhiên nghĩ đến đứa trẻ mới sinh trắng trẻo còn trong tã lát từng gặp trong đêm cướp đảo trước đây. Tính toán tuổi tác, thằn bé cũng phải sáu bảy tuổi, vừa vặn thích hợp để kiểm tra linh căn:
- Không ngờ lại là người này? Chẳng qua phụ thân nó chính là tu tiên giả, xác suất con cháu tu tiên giả xuất hiện linh căn chung quy lớn hơn người phàm lớn.
- Ôi, người là phụ thân hắn sai. Người khác không biết, lẽ nào ngươi còn không biết sao? Phụ thân hắn là tu sĩ Lư gia!
Phong Mãn Lâu liên tục thở dài:
- Trước đây, tu sĩ Lư gia đều bị giết hoặc nhốt trong đám người phàm đến chết, chỉ mở một mắt lưới cho đứa trẻ sơ sinh này. Không biết sao lại trùng hợp như vậy, hắn tự nhiên có linh căn?
Nếu Lư Quá chỉ là một người phàm, vậy hắn có thể sống yên ổn ở Đào Hoa Trấn hết cuộc đời.
Nhưng hắn có linh căn lại khác!
Đây là nhân tài tu tiên, sau này không nói đạt tới Trúc Cơ, ít nhất trở thành tu sĩ Luyện Khí cũng không thành vấn đề, như vậy sẽ có thực lực báo thù!